41 Edit: kaylee
Biệt uyển của Dung gia tọa lạc tại Kinh Bắc, chỗ vắng vẻ, cũng u tĩnh dưỡng người, là một địa phương tốt để dưỡng người.
Phu xe đỗ ngựa xe, Trương mụ lập tức muốn đi vào thông truyền, lại bị lão phu nhân cản lại: "Biệt uyển này ngược lại xây vô cùng lịch sự tao nhã, ta đi chung quanh xem một chút!"
Dung Noãn Tâm khẽ mỉm cười, lập tức tiến lên khoác lên cánh tay của lão phu nhân, nàng biết, lão phu nhân là muốn mặt mũi, đây là không muốn làm cho họ Chu khốn kiếp kia lên mặt.
42 Edit: kaylee
Dung Noãn Tâm híp nửa cặp mắt, liếc mắt nhìn Chu Phú Quý, chỉ thấy hắn dáng vẻ lung lay, cặp mắt mê ly, vẻ mặt lỗ mãng, nhưng hình như trong mũi lại ngửi không thấy mùi rượu.
43 Edit: kaylee
Thấy lão phu nhân không lên tiếng, giọng của Đại phu nhân chậm rãi mềm nhũn ra, tiếp tục nói: "Lão phu nhân, Thái hậu nương nương coi trọng đích thứ nhất, cũng may Khánh Phi nương nương phủ nhận tại chỗ, nếu không, ngày khác lão gia trở về phủ, nhất định sẽ bị Thánh thượng nghi kỵ!"
Lời nói cũng đã nói đến mức này, đã có thể nghiêm trọng, mi tâm của Tiết thị cũng nhíu lại.
44 Edit: kaylee
Nghĩ tới đây, Dung Noãn Tâm nhẹ nhàng lắc đầu một cái.
Trong Di Mãn viện, ngày hôm nay thật đúng là náo nhiệt, từ lúc một nhà Dung Tú Mai được đón về phủ, cách ba năm ngày, lại chạy tới nơi này của Đại phu nhân, đặc biệt là Chu Tích Ngọc kia, đừng nhìn trong ngày thường nàng hết ăn lại nằm, chạy còn chuyên cần hơn bất cứ ai.
45 Edit: kaylee
"Tần muội muội không cần đa lễ, ban thưởng ghế ngồi!" Ả mỉm cười đưa tay đỡ, thân thiết thật giống như tỷ muội của mình.
Nhị phu nhân thấy Tần thị đi vào, ngạo khí trên mặt giương lên, hừ lạnh nói: "Dù sao cũng là một kẻ không danh không phận, thấy người cũng không biết hành lễ, nông thôn đến đúng là nông thôn đến, một chút lễ số cũng không có!"
Lời này của nàng là nhắm vào Tần thị, Dung Noãn Tâm rất là tò mò, rốt cuộc Đại phu nhân cho nàng chỗ tốt gì, làm cho nàng liều mạng làm việc thay ả như vậy.
46 Edit: kaylee
Nhị phu nhân vội vàng bụm miệng nàng lại, nhưng đã chậm, lời nói đã nói ra, tội đại nghịch bất đạo này, đủ để cho nàng ba, năm tháng không được ra khỏi cửa, mắt thấy cung yến sắp tới, lời này nói ra chỉ kém chết, là vạn vạn không tốt.
47 Edit: kaylee
Lưu quản gia phái người ngăn người của sòng bạc Kim Quế ở ngoài cửa, lão phu nhân dẫn một nhà lớn nhỏ đi qua thì chỉ thấy Chu Phú Quý kia bị người trói hai tay lại, nhếch nhác áp giải ở ngoài cửa.
48 Edit: kaylee
Đối với sự trung thành của hai nha đầu Lương Thần, Mỹ Cảnh này, tuy nói không nghi ngờ, nhưng đã trải qua hai đời, nàng đã thành thói quen cẩn thận, mỗi một bước đều đi vô cùng cẩn thận.
49 Edit: kaylee
"Thiên chân vạn xác. " Lão phu nhân cho nàng một cam kết dẹp yên lòng người, Chu Tích Ngọc vừa thấy mình được thế, mặt mập đã sớm cười nở hoa, nàng vỗ vỗ bụi trên vạt áo, khó khăn bò lên từ trên mặt đất, chỉ thẳng vào Dung Noãn Tâm nói: "Lão phu nhân, ngài trục xuất nàng khỏi phủ đi, nàng đã sớm nhìn một nhà chúng ta không vừa mắt, không biết ngày sau còn muốn chèn ép chúng ta thế nào đâu!"
Nếu người ta không lưu đường sống cho nàng, như vậy, Dung Noãn Tâm cũng không cần lại giữ nhân từ vì người nào đó nữa.
50 Edit: kaylee
Đêm trước ngày vào cung, Đại phu nhân sai người đưa xiêm áo mới làm xong đến, là một bộ váy dài xanh biếc, trên cổ áo và ống tay áo thêu hoa văn phức tạp, trên làn váy dùng đường chỉ xanh đậm thêu từng mảnh từng mảnh lá sen vòng quanh, bên cạnh lá sen thêu những giọt nước lớn nhỏ không đều, nhìn thoáng qua, thật giống như có giọt sương dính ở trên lá sen, nhẹ nhàng khoan khoái giống như gió nhẹ thổi tới trước mặt.