21 Đem thân thể nho nhỏ xinh xắn ôm vào trong khuỷa tay, nhiệt độ cơ thể ấm áp của Đông Phương truyền tới trên tay Khoa Lạc Đặc. Mùi thơm ngát đặc biệt quen thuộc, vốn là mùi khiến người khác vui vẻ không thể quên.
22 Thân thể Đông Phương, lúc được Khoa Lạc Đặc điều dưỡng đã dần dần chuyển biến tốt đẹp. Vết thương đặc thù rất nhanh biến mất, làm cho Khoa Lạc Đặc đối với thân hình ban đêm không hề phòng bị mà thèm thuồng, nhẫn nại dưới khố phát đau.
23 Thân thể Đông Phương, lúc được Khoa Lạc Đặc điều dưỡng đã dần dần chuyển biến tốt đẹp. Vết thương đặc thù rất nhanh biến mất, làm cho Khoa Lạc Đặc đối với thân hình ban đêm không hề phòng bị mà thèm thuồng, nhẫn nại dưới khố phát đau.
24 Cuộc sống tốt đẹp đã tới, có người phải đi nhiều thời gian mới có được. Hơn nữa, hắn cảm giác được, đã tới lới nhắc nhở Khoa Lạc Đặc. Rạng sáng, Nhạc Hình Cung tại ngoài phòng chặn lại Khoa Lạc Đặc.
25 Con mèo nhỏ ăn no lộ ra thần thái thỏa mãn đáng yêu, bắt đầu dò xét Khoa Lạc Đặc đối với hắn sủng nịch bao nhiêu. Bị nuông chiều vài ngày, bản tính ác liệt toàn bộ đều hiện ra.
26 Con mèo nhỏ sau khi quy phục, đã bắt đầu hoạt bát tuân lệnh khiến Khoa Lạc Đặc đau đầu, giống như ngày đó bên Mã Thụy a di. Khoa Lạc Đặc từ trong mộng tỉnh lại, nhìn ổ chăn ấm áp bên người lõm xuống, bất đắc dĩ mà lắc đầu.
27 Con mèo nhỏ sau khi quy phục, đã bắt đầu hoạt bát tuân lệnh khiến Khoa Lạc Đặc đau đầu, giống như ngày đó bên Mã Thụy a di. Khoa Lạc Đặc từ trong mộng tỉnh lại, nhìn ổ chăn ấm áp bên người lõm xuống, bất đắc dĩ mà lắc đầu.
28 Cho dù Đông Phương đáng thương hề hề, cũng không thể không đối với yêu cầu cự tuyệt hắn có chút lộ ra thần sắc do dự. Khoa Lạc Đặc khẽ nhíu mày, trên mặt y lộ ra do dự cũng bị Đông Phương một phen lợi dụng hơn nữa đem điều này trở thành một loại Khoa Lạc Đặc nhượng bộ.
29 Đáp án của Đông Phương vốn là “Nghe thấy được”, này nói lên cái gì? Khoa Lạc Đặc rất rõ ràng con mèo nhỏ bắt đầu đùa giỡn trò chơi nói vần, nhưng cũng không có vạch trần.
30 Trải qua chuyện này, Đông Phương rõ ràng vâng lời thêm một chút. Hắn vẫn như cũ thích tại mọi nơi tới lui, không ngừng khiến bảo tiêu gặp khó khăn. Chỉ khi có Khoa Lạc Đặc, hắn mới có thể ngoan ngoãn cúi đầu đáng thương kiên nhẫn một chút, lại an tĩnh một hồi.
31 Khoa Lạc Đặc phi thường mệt nhọc, chuyện phát triển có điểm ngoài dự liệu của y, nhất là cuộc điện thoại của một người xa lạ khi buổi cơm tối, làm cho y vì một chút yếu tố mới này mà lo lắng.
32 Mười ngày kế tiếp trôi qua dường như bình tĩnh. Mỗi ngày lúc trở về, Đông Phương đều đã từ trong một góc nào đó chui ra đón tiếp. Tiểu miêu ngày càng nhu thuận, khiến Khoa Lạc Đặc phi thường cao hứng.
33 “Nói, vòng cổ giấu đi nơi nào rồi?” Khoa Lạc Đặc đứng ở bên giường, từ trên nhìn xuống hỏi.
Đông Phương trên giường co dãn thân muốn tránh đi: “Khoa Lạc Đặc cầm vòng cổ, là muốn đem cấp cho nữ nhân đó sao?”
“Hỗn trướng, ta đang hỏi ngươi, vòng cổ đang ở địa phương nào.
34 Cách ngày, Khoa Lạc Đặc đến thăm viếng bái phỏng người cầm quyền của Nặc Cơ gia tộc. Giữa tứ đại gia tộc, có hai nhà đang tập trung hỏa lực đối phó Khoa Lạc Đạc, mà Trọng Quan vừa mới tiếp chưởng Ngõa Tây Tư gia tộc vì phòng ngừa Khoa Lạc Đặc sẽ có một ngày đoạt lại quyền lợi, đã toàn lực đuổi giết Khoa Lạc Đặc.
35 Địa điểm ở tạm từ biệt thự u tĩnh xinh đẹp nhanh chóng chuyển dời đến một tầm hầm ngầm ở đoạn đường nhiều người, từ nay về sau có thể thấy được tình cảm của Khoa Lạc Đặc đã dần dần không ổn.
36 Gió đêm run kịch liệt. Một bóng dáng nhỏ nhắn xinh xắn quỷ mị mang theo hoảng sợ khó có thể hình dung mà bỏ chạy. Mồ hôi đọng lại trên khuôn mặt tuấn mỹ của Đông Phương, hiện lên vẻ nao núng dưới ánh đèn đường.
37 Khoa Lạc Đặc không có đoán sai, con mèo nhỏ quả nhiên trông nom không được chính mình. Nhưng ngoài dự liệu của Khoa Lạc Đặc chính là, bản lĩnh của con mèo nhỏ cư nhiên có thể thoát khỏi tất cả giam giữ mà Khoa Lạc Đặc vì hắn mà chuẩn bị.
38 Thoải mái mà mở ra rương bảo hiểm, bên trong không phải vòng cổ, nhìn ba bốn sấp tiền mặt ở bên trong, Đông Phương hết hứng thú mà ngáp một cái. Không biết chuyển đến địa phương nào đi, đại khái mụ mụ cũng biết địa phương này khó giữ được rồi đi?
Hắn nhảy trở lại trên ghế sa lon nhàm chán mà chơi ngón tay, chờ đợi thời gian dài dằng dặc, trì hoãn càng lâu, Đông Phương lại càng không tự chủ được mà lo lắng sau trở về nhất định phải đối mặt với Khoa Lạc Đặc.