21 Tầm mười giờ trưa, chị Lan trợ lí của Châu Kỳ vào phòng cô:" Không định ăn à"
Cười: " Chị vào đây biết thế nào là cũng rủ đi ăn cơm mà, em có đồ ở nhà bới đi rồi.
22 6h tối hắn về chuẩn bị đâu ra đấy, mỗi người làm là tạo hình ghê rợn, đèn nhấp nha nhấp nháy. Mấy người làm cũng ái ngại sợ cô chủ nói nhưng giữa cô chủ và cậu chủ thì lại sợ hắn hơn.
23 Bảy giờ sáng cô dậy sớm vệ sinh cá nhân, trang điểm, làm tóc. Mở tủ cô chọn cho mình chiếc váy trễ vai màu xanh, cộng đôi giày Platform màu trắng. Cầm theo túi xách xuống lầu.
24 Đôi co một lúc thì mẹ kêu ăn cơm, người trước người sau lon ton đi vào. mẹ nói với hắn: "Chưa biết con thích gì nên mẹ nấu mỗi thứ mỗi ít"
Hắn chưa trả lời, ông lên tiếng vô duyên dễ sợ: "Sao không hỏi con Băng, làm vợ thì tất nhiên phải biết sở thích của chồng"
Cưới mới được mấy tháng làm như mấy năm rồi không bằng.
25 Sau khi shopping hai mẹ con đi ăn, đang ăn mẹ hỏi: "Lúc nãy con mua đồng hồ cho Ngô Đình à"
Mặt tỉnh bơ: "Đâu có, mua cho con mà"
"Đồng hồ đó không phải của nữ, mua thì nói mua.
26 Hắn từ trong đi ra thấy ả thì hơi ngạc nhiên, ả chạy tới kéo hắn ngồi cạnh: "Không phiền khi em dùng bữa chung chứ"
Cô đang ăn nghe ả nói vậy thì bĩu môi, đã ngồi rồi còn bày đặt hỏi.
27 Đang kịch liệt nghe cô nói thì dừng động tác. Cô lạnh lùng: "Hai người là con nhà danh giá hay con nhà bán cá vậy. làm trò hề đủ chưa. Đủ rồi thì chia tay mà đi về, chưa đủ thì cứ tiếp tục"
Hai bả nhìn nhau chằm chằm, Cẩm Mân định cầm cái bánh ném ả, cô nói: "Mày mà còn động tay động chân thì từ nay đừng có gọi cho tao nữa"
Thấy cô bắt đầu nổi khùng, Cẩm Mân ấm ức mà không dám ném tay chỉ chỉ ả: "Nhưng.
28 Trên đường chở ả về nhà hắn không nói lời nào, chỉ mình ả luyên thuyên. Đến nơi hắn nói với ả: "Em lên phòng thay thay trang phục đi, anh đỗ xe rồi lên sau"
Ả nghĩ những lời mình nói hắn tin nên cười ngọt ngào: " Vâng"
Hắn ngồi trong xe gọi quản lí điều tra lại sự việc hôm ở phòng cưới.
29 "Đi thôi kẻo muộn bây giờ" Cô nói"
Trên xe cô đang thưởng thức bản nhạc beethoven, quay lại thấy hắn cứ nhìn chằm chằm cô. Nháy mắt: " Không lo tập trung lái xe, nhìn tôi làm gì"
Hắn cười như không cười: "Thích thì nhìn được không"
Cô bĩu môi: "Đi mà nhìn free cô bồ của anh, nhìn tôi phải trả phí đấy"
"Tôi chia tay rồi" Hắn mặt nghiêm túc
Cô đơ trong mấy giây: "Nói với tôi làm gì?"
"Ờ thì bây giờ trai độc thân không có ai để ngắm, nên phải nhìn cái người dữ dằn như hổ cái bên cạnh"
"Tôi đánh chết anh bây giờ"giơ nắm đấm
Cô trầm ngâm: "Đàn ông các anh đúng là không ra gì.
30 Thư ký của Châu Kỳ đi tới: " Băng, giám đốc gọi em lên kìa"
"Dạ, mà lâu lắm rồi mới thấy chị à nha" Cô cười
"Tại em theo tình nên lơ chị đó chứ" Chị Lan nói
"Nào có" Cô lóng lánh
Chị Lan nhái theo:" Nào có,.
31 Cô cầm bài được giải nhất giơ trước mặt ả: "Xin hỏi nếu bài này của cô, khi cô nghĩ ra cách sáng tạo này. Vậy nó có ý nghĩa gì?"
Ả trả lời ấp úng: "Ừ.
32 Hắn và cô người trước người sau đi về phía xe, đang đi bỗng dưng hắn dừng lại. Làm cô húc vào hắn ôm đầu nhăn nhó: " Anh bị động kinh à, chân dài mà còn đi nhanh.
33 Tối hôm sau cô và hắn có mặt tại nhà Châu Kỳ. Châu Kỳ đi tới: " Hai người đến rồi à"
"Dạ, mà bé đâu rồi anh" Cô cười
"Đang ở trong phòng với Cát Cát"
Cô nhìn hắn: "Tôi vào thăm bé chút nhé, nếu lát ra không thấy anh có gì tôi call"
"Ờ"
Cô đi lên phòng gõ cửa, Cát Cát thấy cô: "Băng à, vào đi em"
Nhìn khắp gian phòng một lượt, cô lại ngồi bên giường, nhìn cái miệng chúm chím, đôi mắt xoe tròn nhìn mà cô lòng tan chảy: " Nhìn ghét quá đi"
Cát Cát cười với bé: "Con xem ai đến thăm con nè"
Cầm bàn tay trắng như sứ của bé mà cô thèm mình cũng có một đứa.
34 Thời gian văn nghệ, cô đi vào WC. Đoạn rửa tay thì ả bước vào, nhìn cô: "Từ ngày tôi và Ngô Đình chia tay trông cô càng rạng rỡ nhỉ"
Cô lấy khăn lau tay, cười: " Vậy sao, tôi thấy bình thường mà"
"Dùng lại đồ cũ sao lại không vui được" Ả giọng mỉa mai
"Nói cứ như tự chia tay vậy, thực ra bị chồng tôi đá nên cô giống đồ cũ hơn là chồng tôi đấy" Cô chỉnh lại tóc
Chuẩn bị bước đi, ả chắn trước mặt chỉ tay: "Tôi nghỉ việc không phải là vì tôi thua, hãy chờ đến khi tôi trở lại sẽ lấy lại những gì thuộc về tôi.
35 Về nhà cô tắm rồi chuẩn bị ngủ, hắn hỏi: "Ơ, không chuẩn bị đồ mai đi à"
Cô uể oải vò đầu: " Tâm trạng đâu mà đi. Bực chết mà"
Điện thoại reo, cô mò tới bàn lấy.
36 Đến nơi hắn và cô về khách sạn nghỉ ngơi, hắn hai tay cầm hành lý nhìn cô: "Không định phụ tôi cầm hành lý sao"
Đang vươn vai uể oải: " Lỡ cầm hết thì anh cầm luôn đi"
"Cô đúng là hết nói nổi" Hắn chán ngán
Lại gần hắn: " Ờ, tôi vậy đó"
"May cho cô, bấp người khác là đá cô bay không thấy mặt trời rồi đấy"
"Với anh vậy thôi, đối với người khác tôi dịu dàng khỏi chê" Bĩu môi
Hắn cười đểu: "Gớm"
"Mà tôi là gái tân thì cần gì đoan trang, đợi đến khi có người yêu rồi dịu dàng yểu điệu thướt tha cũng chưa muộn" Mắt lấp lánh
Hắn hộc máu muốn cho cô đấm: "Gái tân á? cô mớ ngủ à? hay mất trí nhớ? Thế tôi là gì của cô?"
Não bắt đầu rối: "Trên giấy tờ là chồng, còn ngoài đời là gì nhở? Không biết nữa, mà chắc chắn một trăm phần trăm không phải chồng hay người yêu gì hết nhá.
37 Nói chờ một lát mà cả nửa tiếng không thấy đâu. Đúng lúc cô rủa thầm thì hắn lù lù đi vào. Kêu cô: "Ngồi dậy uống trà gừng cho dễ chịu đi, rồi chườm túi nóng"
Cô nhìn hắn: "Sao anh biết dùng mấy cái này"
"À, tôi chạy qua hỏi cái cô hướng dẫn viên"
Hớp một ngụm: "Chẳng lẽ nãy giờ anh đi mua những thứ này hả, chứ hướng dẫn viên sao sẵn thế được"
" Ừ, lần theo bản đồ cũng dễ đi"
Ở nơi này mà tìm được những thứ của Việt Nam cô đúng là khâm phục.
38 Đang ăn cô hỏi: "Lát nữa đi đâu"
"Tháp eiffel"
Cô nhăn mày: "Cái đó để tối đi, chụp hình cho đẹp"
"Trời nắng thế này, vậy đi biển"
Mặt cô phúng phính: "Nhưng tôi không biết bơi"
Hắn giơ nắm đấm: " Đã hỏi đi đâu thì đừng ý kiến"
"Đi thì đi, sợ gì chứ" Háy rõ nét
Sau nửa tiếng hai người có mặt ở bãi biển, hắn nói: "Mỗi người đi thay đồ rồi gặp nhau tại đây"
"Tôi chờ ở đây, đi nhanh lên" Cô xua tay
Nhìn cô từ trên xuống dưới: "Không định thay đồ à, định mặc thế này mà tắm á"
"Tôi ngồi nhìn chứ tôi không tắm, đã bảo là không biết bơi rồi còn"
"Không tắm thì vẫn thay đồ đi"
Cô chỉ từ trên xuống dưới cho hắn nhìn: "Đi biển mà mặc váy ren ngang gối OK lắm rồi nhá, anh còn đòi hỏi gì nữa"
Hắn kéo cô lại: "Nhìn mấy người xung quanh phụ nữ họ mặc cái gì"
"Bikini" Ngắn gọn xúc tích
"Cô không thấy mình mặc như vậy bị lạc loài à.
39 Cô bị ngụp nước mấy lần, níu vai hắn mếu máo: "Tha tôi đi"
"Cô xuống nước cả tiếng đã tập được đâu mà đòi lên. Tập đến khi nào tự bơi được rồi tính"
Cô cố gắng tập theo mấy cách hắn chỉ, uống nước biển cả đống lần.
40 Hai giờ chiều, cô đang cắm cúi tập trung vào chuyên môn điện thoại lại reo. Cô cầm mà không nhìn: "Alo"
"Cô đang ở đâu đấy" Hắn hỏi
"Giờ này không ở công ty thì ở đâu"
"Ơ, chưa dọn đồ à"
Cô nhíu mày: "Anh nói lan man gì thế"
"Không phải cô đồng ý làm thư ký cho tôi nửa năm sao, đừng có mà thất hứa nhá"
Giờ cô mới nhớ, ú ớ: "Anh đã nói với Châu Kỳ chưa mà bảo tôi qua"
"Cô khỏi lo, tôi nói rồi"
"Giờ cũng đã hơn nữa ngày, tôi dọn không có kịp"
Hắn trầm ngâm giây lát: "Vậy bây giờ cô qua công ty trao đổi xem tình hình công việc trước, lát tôi cho người qua dọn phụ.