1 Lâm Thiên, một sinh viên đại học năm nhất, năm nay 20 tuổi, cuộc đời của Lâm Thiên không đúng được như những gia đình khác, từ nhỏ gia đình đã nghèo khổ, hắn phải học vừa phụ giúp gia đình công việc nhà.
2 – Thiên ca đã có người chịu mua rồi, họ đã liên hệ với chúng ta. Nói địa chỉ giao dịch. Lát nữa Thiên ca qua nhà ta nha.
Mập mạp trong điện thoại nói một lèo.
3 – Chí bảo?
Nghe được Phong Lưu Đại Đế nói, Lâm Thiên cũng giật mình, đến cùng là dạng chí bảo gì, thế mà làm cho tên hảo hữu chí giao của sư phụ không tiếc mà phản bội, thậm chí liên hợp với môn phái khác tiến hành vây công.
4 – Chí Bảo thứ hai là Ngự Nữ Thiên Thần Quyết!
Âm thanh của Phong Lưu Đại Đế dần chuyển sang đê tiện khi nói những từ Ngữ Nữ Thiên Thần Quyết!
– Ngự Nữ Thiên Thần Quyết?
Lâm Thiên đầu óc trở nên nghi hoặc.
5 Thanh Lân Đại Lục, Một đại lục vồ cùng rộng lớn, rộng đến nỗi dù phi hành 10 năm cũng không đi tới được điểm cuối của đại lục.
Thanh Lân đại lục từ khi thành lập đến nay đã được hơn ba ngàn tỷ năm.
6 A. . .
Mí mắt của Lâm Thiên giật giật, sau đó mở ra. Khi hắn mở mắt ra thì thấy trên bầu trời màu xanh thẩm, bên cạnh hắn là từng cái cây cao, khổng lồ mà đứng.
7 Tuyết Ngọc Linh cảm thụ được động tác của ngón tay Lâm Thiên, lập tức cảm giác được bên trong mật huyệt của mình có nhiều thứ muốn chảy ra, trong miệng phát ra một tiếng rên rỉ vô cùng mê người, sau đó Lâm Thiên cũng cảm giác được có một cổ nước chảy theo mật huyệt Tuyết Ngọc Linh dũng mãnh trào ra, trực tiếp bắn trúng tay Lâm Thiên, Lâm Thiên lập tức ngốc trệ, cái này, điều này chẳng lẽ là triều phun hiếm thấy vô cùng, ở thế giới hiện đại, hắn cũng nghe nói có người phụ nữ lúc giao hợp có triều phun nhưng vô cùng quý hiếm, ngàn ngươi cũng không có một? Bà mẹ nó! Nhặt được bảo rồi! Không nghĩ tới thân thể của Tuyết Ngọc Linh lại nhạy cảm như vậy, chỉ là ma sát rất nhỏ thì có thể làm cho nàng triều phun! Trong lòng Lâm Thiên tràn đầy kích động!
Dương Tiễn tà mị cười, nhìn xem sắc mặt đỏ như máu của Tuyết Ngọc Linh, hắn cười tà nói:
– Nương Tử! Không nghĩ tới ngươi rõ ràng nhạy cảm như vậy?
Sau đó Lâm Thiên bỗng nhiên duỗi ra ngón tay trượt vào bên trong mật huyệt của Tuyết Ngọc Linh, lập tức cảm giác được mật huyệt của Tuyết Ngọc Linh vô cùng nhỏ, một ngón tay đều có chút cố sức, may mắn có nước cùng mật dịch làm trơn, Lâm Thiên mới dần dần đem ngón tay duỗi đi vào.
8 Buổi trưa!
Bên trong Thiên Lâm Sơn Mạch, bên trong sơn mạch này là nơi yêu thú và dị tộc hoành hành, là nơi nguy hiểm và tràn đầy kì ngộ cho nhân loại.
9 UuNhìn thấy nàng khóc thương tâm như thế, hắn cảm thấy rất đâu lòng, vì thế nhanh chống ôm nàng vào lòng, lấy tay vổ vổ lưng ngọc.
Phải đến một hoài lâu thì Tuyết Ngọc Linh mới nín khóc, nhưng nàng hình như không có ý định rời khỏi ngực Lâm Thiên.
10 Băng Nguyệt Cung.
Hiện tại đang có vô số đệ tử đứng trong cung nhìn thấy tràng cảnh ngồi pháp trận, mà cảm thấy khiếp sợ. Bây giờ bên ngoài pháp trận có rất nhiều tu sỉ.
11 Trong hai tên Trúc Cơ Tầng 6 kia, nàng không e ngại một ai, nhưng bây giờ đây nàng bị thương, sức mạnh không thể phát huy 10 phần, nàng lấy cái gì để đánh bọn hắn đây.
12 – Là ai?
– La ai to gan dám tấn công chúng ta?.
– Mau lộ mặc đi!.
– Dù là ai chúng ta cung không tha cho ngươi!.
. . . . . . . . . .
Bọn đệ tử và trưởng lão của hai môn phái tức giận mắng chửi, bọn chúng không ngờ rằng vào lúc này mà có người cả gan dám ám toán bọn họ.
13 Sau một hoài chém giết, thì tất cả đệ tử của hai môn phái cũng bị giết hết không để lại một ai.
Lâm Thiên lúc giết bọn chúng cũng tiện tay lấy túi trữ vật của bọn họ.
14 Lâm Thiên nghe Tuyết Nguyệt quát lớn như thế, khóe miệng lộ ra nét cười tà càng thêm nồng hậu, từng bước từng bước mà đi đến bên cạnh Tuyết Nguyệt, Tuyết Nguyệt bối rối và xấu hổ, cố sức lui vào trong giường, bộ mặt tức xấu hổ và tức giận trợn mắt nhìn hắn!.
15 Lâm Thiên nghe nàng nàng còn sức để chửi thì cười ta, cũng không để ý nữa, thời gian dần qua hắn thả đôi môi của Tuyết Nguyệt ra, hai tay thô bạo vạch áo quần của nàng mà tìm tồi bên trong, chỉ nghe thấy những tiếng sọt sọt, quần áo của Tuyết Nguyệt lập tức bị xé nát, áo ngực cũng bị bàn tay thô lỗ của hắn giật ra ngoài, lập tức một đôi thỏ ngọc cực lớn nhảy ra trong không khí, Lâm Thiên như một con dã thú trong cổ họng phát ra một tiếng trầm thấp, sau đó bổ nhào lên người Tuyết Nguyệt, đem cả người Tuyết Nguyệt nằm thẳng xuống giường.
16 Không biết đã ngủ bao lâu, Tuyết Nguyệt đang ngủ trong ngực Lâm Thiên cũng dần dần tĩnh lại, mở mắt ra thì nhìn thấy Lâm Thiên đang ghé vào người nàng ngủ, nhìn thấy bộ dạng của Lâm Thiên lúc ngủ thế mà ngậm lấy núm vú của chính mình, hơn nữa khóe miệng của Lâm Thiên còn chảy ra nước miếng, khóe miệng nở nụ cười tà ác dâm đãng, cái nụ cười xấu xa lại để cho trong nội tâm Tuyết Nguyệt vừa yêu, vừa hận! Hồi tưởng lại chuyện đêm qua thân thể của chính mình thế mà bị tên này chiếm đoạt, chính mình thế nhưng là nhạc mẫu của hắn, loại việc trái với luân thường đạo lý này khiến cho nàng vừa kích thích, vừa ngượng ngùng!.
17 Sau khi cơn khoái cảm qua đi, Lâm Thiên và Tuyết Nguyệt ôm nhau ấu yêu.
Rồi bất chợt Tuyết Nguyệt giống như nhớ ra chuyện gì đó, dùng tay đẩy Lâm Thiên ra khỏi môi của nàng.
18 Băng Nguyệt Cung.
Buổi sáng trên Băng Nguyệt Cung ánh nắng chói chang, bầu trời trong veo xanh thẳm, những dải mây trắng mỏng manh như tấm khăn vắt ngang qua bầu trời.
19 Sau khi ra khỏi Ma Long Giới, Lâm Thiên dự định đi tới Long Tiên Đảo, tính toán thì cũng đến lúc nên đi rồi.
Lâm Thiên nhìn lại một chút Băng Nguyệt Cung, rồi sau đó dùng ý niệm điều động linh khí phi hành bay hướng Long Tiên Đảo.
20 Trong trận pháp, trên mặt Lâm Thiên hiện lên vẻ hoảng sợ, cái bạch sắc quang mang này trực tiếp tiến vào trong thể nội của hắn, khiến cả ngươi hắn như rơi vào trong ôn tuyền vậy.
Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình
Số chương: 15