Tòa hải đảo này không biết vì sao chìm xuống đáy biển. Nhưng từ cửa động vào đây không có nửa giọt nước biển chảy ngược vào. đây là tác dụng của cấm chế bảo vệ truyền tống trận đồ.
Tiếu Ân nhìn nửa ngày, tự đáy lòng thẩm nói: "Viễn cổ Long tộc quả nhiên không giống bình thường, không ngờ tạo nên một cái động tiên như vậy. Nếu như không phải đã chìm vào đáy biển thì đây khẳng định là một nơi thật tốt để tu hành."
Quả thật, cửa vào sơn động này tuy rằng bị biển rộng bao phủ, nhưng có một điều có thể khẳng định- chính là mật độ ma pháp nguyên tố trong động sâu này hơn xa bên ngoài thậm chí còn không kém hơn thần tạo đại lục.
Hắc Long Vương khẽ nhếch miệng, dường như có chút khinh thường, nhưng cuối cùng hắn cũng không nói gì thêm.
Lou Sise đi tới tâm trận đồ. Bố cục nơi này dường như có chút không giống với bình thường, đặc biệt là chỗ trung tâm, không ngờ có một cột đá cao cỡ một người, giữa tám cây cột còn có một chỗ lõm vào. xem ra có vài phẩn hình dáng của một tế đàn.
Trận đồ này...
Tiếu Ân do dự một chút, nói:
Corey đại nhân, ngài dường như cho tới bây giờ chưa từng đề cập qua trận đồ nào như thế này.
Ở trước mặt đám người Thiago Motta. Tiếu Ân cũng sẽ không tiết lộ thân phận thực sự của Hắc Long Vương, mà bằng vào tính cách cao ngạo của Hắc Long Vương cũng không chịu mai danh ẩn tích, cho nên tạm thời chỉ đành lấy tên thật ra gọi.
Dù sao cho dù trí tưởng tượng của ba người Thiago Motta có phong phú gấp trăm lẩn cũng tuyệt đối không có khả năng liên tưởng ra mối quan hệ giữa lão long này và vị vương giả năm xưa của hắc long bộ tộc.
Hắc Long Vương khẽ lắc đầu, nói:
Loại truyền tống trận đồ này không phải chính đạo, không học cũng được.
Đám người Luo Sise trợn tròn mắt như hòn bi, nhìn Hắc Long Vương đẩy kinh ngạc. Chẳng lẽ vị này có thể nhận ra lai lịch thượng cổ truyền tổng trận này sao?
Hắc Long Vương tùy ý nói:
Trong viễn cổ long tộc từng lưu hành một loại ma phập trận đồ tà môn. được gọi là huyết tế trận đồ. Phàm là muốn sử dụng loại trận đồ này, nhất định phải cỏ đủ máu. Trong đó trận đồ tà ác nhát thậm chí còn cẩn hiến tế một chân long mới có thể mở ra.
Đám người Tiếu Ân nghe xong lạnh cả lòng. Luo Sise chần chừ một chút. nói:
Chân long đại nhân, người xem truyền tổng trận này thì sao?
Hắc Long Vương tức giận nói:
Ngươi yên tâm, Long tộc này tuy rằng bổ trí một huyết tế truyền tổng trận. nhưng đã đặt yêu cầu thấp nhất, chỉ cẩn một giọt máu chân long là cỏ thể mở ra thành công. Phỏng chừng người chế tạo ma pháp trận này là một chân long, và tính sử dụng trận pháp này lâu dài.
Lúc này mọi người mới vẹn lòng, tuy nhiên hảo cảm đổi với Long tộc tạo ra trận này cũng tăng lên.
Hắc Long Vương tiến lên, ngón tay nhẹ nhàng vạch một đường, một giọt máu đỏ tươi lập tức rớt xuống vừa khéo ngay chỗ lõm giữa trung tâm cột đá.
Lập tức, chỗ lõm xuống này liền xảy ra biến hóa kỳ diệu.
Một cỗ năng lượng thần kỳ cùng với một mùi hương cổ quái bốc lên, giọt máu hoàn toàn thấm vào cột đá.
- Vào đi, truyền tống trận sắp phát động. Hắc Long Vương lạnh lùng nói.
Tiếu Ân tự nhiên là tiến lên, theo sát bên cạnh Hắc Long Vương, nếu xảy ra chuyện gì bất ngờ thì chỉ cần đi theo lão long này thì chắc chắn sẽ không bị thiệt.
Ba người Beica liếc mắt nhìn nhau, đều nhìn ra trong mắt đối phương một tia kinh hãi và bất đắc dĩ.
Hắc Long Vương rõ ràng là lần đầu tiên đến đến nơi đây, nhưng nhìn động tác của hắn thì dường như vô cùng quen thuộc bài trí nơi đây, thậm chí còn có thể nói hơn xa liên minh ba người bọn họ.
Trong lúc nhất thời, trong lòng bọn họ nổi lên nghi vần trùng trùng.
Chân long đại nhân hẳn là cũng cỏ chút nghiên cứu đối với thượng cổ cự long, nhưng vấn đề là, tòa long tộc ma pháp truyền tống trận này đã tồn tại không biết bao nhiêu năm tháng, còn người này nhìn qua cũng chỉ là một cường giả long tộc trẻ tuồi, không phải rất già, vì sao có thể quen thuộc nơi này như thế?
Kỳ thật, đối với Hắc Long Vương mà nói, truyền tổng trận này càng là thời đại đã lâu, như vậy hắn hiểu được lại càng nhiều. Nếu do trường phái lý luận mấy trăm mấy ngàn năm gần đây sáng tạo ra thì có lẽ hắn có thể đau đầu một chút, nhưng đổi với loại trận đồ được chế tạo hoàn toàn tương tự với hệ thống từ viễn cổ như vậy, hắn sử dụng căn bản là không có gì khó khăn.
Một chiêu ấy của Hắc Long Vương lập tức chấn động ba người Beica.
Bọn họ không hề mạnh mẽ xông lên dẫn đường, mà giống như Tiếu Ân, theo sát sau Hắc Long Vương. Dù trời có sụp xuống cũng có cái tên to cao này chổng đỡ.
Chỉ có điều Thiago Motta đột nhiên lấy ra năm chiếc nhẫn kiểu dáng rất khác biệt, nói:
- Đây là nhẫn ngụy trang đã được chúng ta cải tiến, có thể che dấu khí tức trên người chúng ta và phát ra dao động năng lượng của vong linh sinh vật.
Đám người Tiếu Ân lập tức đeo nhẫn vào tay.
Quả nhiên, khí tức trên người mỗi người đều xảy ra biến hóa vi diệu, ngay cả Tiếu Ân dùng kết quả phân tích của Nhất Hào với cỗ khí tức này cũng kết luận đây là vong linh sinh vật.
Tiếu Ân và Hắc Long Vương liếc mắt nhìn nhau. Hai người bọn họ cũng thầm bội phục, vì lần tiến vào này mà đám người Thiago Motta quả thật đã tiêu phí tiền vốn thật lớn.
Không quá một lát, trong ma pháp trận đồ không ngờ vang lên nhưng tiếng ù ù, dường như là từng cơn sóng cuồn cuộn không ngừng vỗ tới, va vào đá, phát ra tiếng ầm ầm như trời long đất lở, bọt nước bắn lên tung tóe làm tâm thần người ta dao động.
Chỉ có điều năm người đứng ờ chỗ này cũng không đặt biến đổi dị thường này vào trong mắt. Bọn họ tâm bình khí hòa chờ đợi.
Nửa ngày sau, từng cơn sóng trắng xóa mạnh mẽ xuất hiện trong ma pháp trận đồ, cảm giác đập vào người vô cùng chân thật. Nhưng đám người Tiếu Ân lại lập tức nhìn ra đây kỳ thật căn bản là một cảnh tượng hư ảo. Những con sóng trắng xóa đó chỉ là ảo giác dọa người mà thôi.
Sóng nước dâng lên rất nhanh, rốt cục bao phủ toàn bộ hang động. Thật lâu sau, nước rút đi, hết thảy khôi phục bình thường, duy có những người đứng ở trung tâm trận đồ toàn bộ đã biến mất.
Ánh hào quang vừa lóe lên, bọn họ đã xuất hiện trên một cái bình đài thật lớn.
Đảo mắt nhìn xung quanh một vòng, ánh mắt Tiếu Ân lập tức có chút mơ hồ đăm chiêu, không ngừng hít từng ngụm khí lạnh.
Nhưng bốn người Hắc Long Vương và Thiago Motta không chút nào kinh ngạc, dường như trước kia đã gặp qua cảnh tượng như vậy rồi.
Cái bình đài mà đám người Tiếu Ân đang đứng rộng chừng mấy trăm thước vuông. Trên bình đài rải rác vài kiến trúc. Tuy nhiên những kiến trúc này phẩn lớn đã đổ nát, vừa thấy đã biết nơi này cực kỳ điêu tàn, không biết bị người ta đi qua bao nhiêu lần, không có khả năng còn thứ gì tốt nữa cả.
Tuy nhiên điều thực sự khiến Tiếu Ân khiếp sợ chính là, cái bình đài mà hắn đang đứng không ngờ đang lơ lửng giữa không trung cao vời vợi.
Ở chỗ này, ngẩng đầu nhìn không đến trời, từ trên bình đài nhìn xuống cũng chỉ thấy một khoảng không sâu hun hút không lường được, như một cái động không đáy khổng lồ, chẳng qua chu vi cái động không đáy này thật sự là hơi lớn một chút. Ngay cả khi Tiếu Ân vận dụng ưng nhãn thuật cũng không thể thấy điểm cuối cùng.
Không chỉ có như thế, trong cái không gian quỷ dị chẳng biết đến tột cùng lớn được bao nhiêu này, còn có vô số những cái bình đài khác cũng lơ lửng giữa không trung như cái bình đài bọn họ đang đứng.
Những cái bình đài này đều lơ lửng giữa không trung. Bao phủ mỗi cái bình đài đều có một tầng năng lượng dao động nhàn nhạt.
Tuy rằng trong khoảng thời gian ngắn Tiếu Ân căn bản là không thể phân tích ra thuộc tính và dao động tẩn suất của năng lượng này, nhưng hắn có cảm giác những cái bình đài này sờ dĩ có thể trôi nổi bồng bềnh nguyên nhân chính là bời vì loại năng lượng kỳ lạ này.
Nhìn chung quanh một lát, Tiếu Ân chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy đại khái hình dạng những cái bình đài khác, nhưng không cách nào thấy rõ ràng trên bình đài đến tột cùng cụ thể có cái gì.
- Cẩn thận, có vong linh sinh vật đang tiến lại đây.
Luo Sise đột nhiên hạ thấp giọng nói một câu, sau đó thân hình chớp động, đã trốn vào trong một kiến trúc sụp đổ một nửa.