Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Dị Giới Chi Quang Não Uy Long Chương 19: Đại Địa Chi Mẫu (3)

Chương trước: Chương 19: Đại Địa Chi Mẫu (2)



- Làm sao ngươi biết?

- Ta hỏi nó.

Vô Danh chỉ chỉ vào viên tử kim thạch.

Tiếu Ân và Day Ville cùng lúc quay ngoắt lại xem thường. Đáp án này thật sự là rất ngoài dự đoán của mọi người.

Tiếu Ân trầm ngâm một chút rồi hỏi:

- Đây là tự nhiên lực của ngươi?

- Đúng vậy. Tự nhiên lực là sử dụng sức mạnh thiên nhiên, là vô thượng pháp môn của tu sĩ viễn cổ, dần dần các tu sĩ viễn cổ không còn nữa, các tu sĩ hậu thế mới dần sáng chế ra pháp môn tu luyện dựa vào tín ngưỡng lực, dần dần trở thành phương pháp phổ biến nhất.

Vô Danh hơi thổn thức cảm thán.

Trong lòng Tiếu Ân đại động. Đối với việc này cũng cảm thấy rất hứng thú, lập tức tiếp tục truy vấn, nhưng Vô Danh sau khi nói một câu không đầu không cuối này, lập tức ngậm tăm không nói gì, bất kể hắn nói bóng gió thế nào cũng tuyệt đối không tiếp lời.

Rơi vào đường cùng, Tiếu Ân đành phải buông bỏ chuyện này, tiếp tục hỏi chuyện tử kim thạch.

Đối với chuyện tử kim thạch, Vô Danh lại không chút giấu diếm, phi thường sảng khoái mang theo bọn họ rời khỏi nhà trọ bay về hướng Bắc tinh cầu.

Không lâu sau khi bọn họ rời đi, một đám pháp sư hùng mạnh chạy tới đây, đuổi theo hướng ma thú cửu cấp kia.

Tuy rằng đại đa số người đều biết làm như vậy chẳng qua chỉ là hình thức thôi, muốn đuổi theo ma thú cửu cấp kia, xem chừng như không có khả năng. Nhưng sau một ngày truy tung, không ngờ cũng mang tới tin tức tốt.

Ma thú cửu cấp kia đã chết, ngay cả thi thể của nó cũng đã tìm thấy, nhưng đáng tiếc, trên người nó cũng không có tử kim thạch loại một đã bị cướp.

Sau khi tin tức này được truyền tới, vị ma đạo sĩ cửu tinh kia lập tức ói ra một ngụm máu tươi ngay tại chỗ. Tuy rằng không chết, nhưng trong một thờigian rất dài, hắn không thể khôi phục lại nội lực như lúc đầu.

Hắn vĩnh viễn cũng không nghĩ ra đến tột cùng là ai là kẻ ngao cò đánh nhau, ngư ông đắc lợi đứng ở phía sau.

Được Vô Danh dẫn đường, ba người chậm rãi bay về phương Bắc.

Dù sao từ giờ tới lúc luân hồi giới mở vẫn còn sớm, nên bọn họ cũng tranh thủ thời gian rảnh rỗi, nhưng nói thật, cả nhóm cũng không ai nghĩ đến trong chuyến đi này có gì khó.

Dù sao, trong số tuyệt đại bộ phận phàm nhân khai thác mỏ vàng, nếu muốn tìm ra người có thể ngăn cản bọn họ, thật sự là rất khó khăn.

Với tốc độ của bọn họ, cho dù là chậm hơn nữa cũng không thể chậm hơn.

Khu vực khai thác mỏ ở phương bắc tuy rằng thiên sơn vạn thủy, đường xá xa xôi, nhưng chỉ sau non nửa ngày cũng đã tới nơi.

Tuy nhiên, sau khi tới khu vực khai thác mỏ, Tiếu Ân liền cảm ứng được tình huống phụ cận có chút khôngbình thường, đặc biệt là khi bọn họ phi hành, cảm thấy áp lực thật lớn, như một tảng đá lớn đè nặng, khiến cho người ta phi thường khó chịu.

- Vô Danh, ở đây có chuyện gì? Có trận đồ cấm phi (cấm bay) sao?

Tiếu Ân dõi mắt về phía xa nhìn quanh một lát, nghi hoặc hỏi.

- Không có.

Vô Danh thẳng thắn trả lời.

- Không có trận đồ cầm phi, sao lại có tình huống này?

Vô Danh bình thản đáp:

- Vì có trận đồ cấm ma.

Tiếu Ân lập tức hạ xuống, hung hăng trừng mắt nhìn Vô Danh một cái! Trong lòng thầm mắng, trận đồ cấm ma còn mạnh hơn trận đồ cấm phi, uy lực của hai trận đồ này căn bản là không thể đánh đồng.

- Trận đồ cấm ma ở đâu nhỉ? Do ai dựng?

- Trận đồ ở mạch khoáng trung tâm, có tác dụng xa ngàn dặm. Còn ai dựng thì ta không đoán trước được.

- Ngàn dặm... Ha ha, xem ra người dựng trận đồ cấm ma này hẳn là phòng bị ma pháp sư.

Tiếu Ân hừ lạnh một tiếng

- Không ngờ một vài người thường lại cầm giữ mạch khoáng tinh thạch. Tinh cầu này thật đặc biệt.

Vô Danh thản nhiên:

- Vũ trụ to lớn, có đủ những cái lạ, chuyện này cùng không tính là gì.

Tiếu Ân cười to đã hiểu:

- Có lẽ những thương nhân bình thường này là thân thích gì đó với chúa tể tinh cầu này. Có điều có thể dựng trận đồ cấm ma tuyệt đối không thể khinh thường.

Dừng một chút, hắn hơi nghiến răng nói

- Chỉ mong tên dựng trận đồ kia đã thành thần hoặc đã chết. Nếu không, trêu chọc đến người như thế, khẳng định sẽ không sống tốt được.

Vô Danh hoàn toàn không nói gì, quay đầu đi, khép hờ hai mắt thăm dò bốn phía, không thèm để ý đến hai người bên cạnh nữa.

Trận đồ cấm ma này đều có ảnh hướng nhất định tới Tiếu Ân và Day Ville, nhưng đối với Vô Danh, dường như một chút kiềm chế cũng không có.

Điểm này mới là điểm Tiếu Ân hâm mộ nhất. Hắn cũng học theo bộ dáng Vô Danh, nhắm mắt lặng lẽ cảm ngộ hết thảy, muốn thử một chút xem có cảm ứng được loại tự nhiên lực như Vô Danh nói hay không.

Nhưng vạn phần tiếc nuối, hắn cảm ứng được chỉ có nguyên tố ma pháp mạnh mẽ dao động, hơn nữa dao động này lại có niêm trù (tính dính như keo) đặc biệt, muốn sử dụng chúng phải trả giá to lớn. Đủ để khiến cho bất cứ kẻ nào cũng phải đau đầu.

Ngoại trừ cảm ứng nguyên tố ma pháp, trong cảm ứng của hắn tất cả đều tươi đẹp, dường như có thể nhìn thấy tất cả dưới trời cao, khiến cho lòng dạ đều trống trải

Sau đó, tinh thần ý thức của Tiếu Ân lưu lại một nơi, đó mà một khối đất hơi nhô lên.

Khối đất này nhìn qua cũng không có gì kỳ lạ nhưng Tiếu Ân có thể khẳng định, hắn vừa mới nhìn thấy, khối đất này dường như vừa mới giật minh.

Đúng vậy, đúng là trong tình huống không có ngoại lực tác động mà giật mình.

Tiếu Ân mở to hai mắt, nhìn lại hướng đó, hắn mơ hồ cảm giác mình hình như vừa mới thấy một cái gì đó, tuy nhiên, khi tinh thần dao động đảo qua nơi này lại không có manh mối gì-

- Quặng mỏ tinh thạch còn ở bên trong. Chúng ta vào đi thôi.

Vô Danh dùng phương pháp độc đáo của hắn để tìm vị trí của quặngmỏ tinh thạch, chậm rãi nói.

Tiếu Ân do dự một chút:

- Chúng ta đi thôi.

Ba người hạ xuống rồi đi tới, len lén bí mật mà đi, vì lần này đến để thu hoạch tử kim thạch cao cấp chứ không phải đến để gây chuyện sinh sự.

Bọn họ cũng không phải thần tiên mà tất cả mọi người đều biết tới, vừa thấy sẽ đến quỳ bái, cho nên nếu có thể bí mật hành tung, bọn họ tuyệt sẽ không xuất đầu lộ diện.

Tiếu Ân tuy đi sau Vô Danh với tốc độ cực nhanh, nhưng lực chú ý vẫn rơi trên khối đất xa xa phía sau kia.

Thực lực của hắn lúc này đã tăng cao, đặc biệt là sau khi hấp thu một lượng lớn vong linh tinh túy, không chỉ có sức mạnh lĩnh vực đã đạt tới đỉnh cao, ngay cả trình độ tinh tế và khả năng khống chế độ mạnh yếu của tinh thần ý thức cũng đã đạt tới tầm cao mà truvền kỳ bình thường khó có thể với tới, ngay cả so với ngụy thần cường đại cũng không kém chút nào.

Nơi này tuy rằng có trận đồ cấm ma, nhưng có sự khác nhau, muốn giam cầm hoàn toàn thực lực cường đại bậc này của hắn, không phải chỉ một trận đồ cấm ma bình thường có thể làm được.

Sau khi đi một đoạn, nơi đó cũng không có biến hóa gì, ngay khi Tiếu Ân gần như muốn buông bỏ việc quan sát, khối đất kia bỗng động.

Bùn sa xung quanh hòn đá giống như bị một lực hấp dẫn nào đó hút lên, ngay trong một lát đó đã hợp thành một con búp bê bùn thân cao mười tấc.

Bước chân Tiếu Ân đột ngột ngừng lại.

Vô Danh quay lại, kinh ngạc nhìn, không rõ vì sao Tiếu Ân lại không đi tiếp.

Tiếu Ân cưỡng ép sự khiếp sợ trong lòng:

- Ngươi cảm ứng qua một chút, nơi này có một thứ cùng loại với chưởng nước của ngươi và quang nguyên chi vương của ta tồn tại.

Vô Danh ngẩn ra, một lát sau, trên khuôn mặt hắn lộ ra một vẻ tươi cười hiếm hoi:

- Không tồi, không thể tưởng tượng được ở đây còn có đại địa chi mẫu. Vận khí của chúng ta thật không tồi.

Tiếu Ân trầm giọng hỏi:

- Uy lực của hắn như thế nào?

Vô Danh bất mãn nhìn hắn:

- Đại địa chi mẫu là tinh hoa của đất ngưng tụ lại mà thành. Nếu có nó ở trên đại lục, thì đâu có thổ sẽ đám bảo quanh năm phì nhiêu, đâu có khoáng vật sẽ đảm bảo thật nhiều không bao giờ hết. Đây mới là lĩnh vực mạnh nhất của nó.

Loading...

Xem tiếp: Chương 19: Đại Địa Chi Mẫu (4)

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Yên Hoa Tình Ôn Nhu Tâm

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 7




Em Chỉ Nhìn Về Phía Anh

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 18


Em Đã Là Thiên Thần

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 43