161 Võ đạo thập trọng cảnh giới tu thành Thần Luân, Thần Luân bát tu thành Thần Thông bát trọng, sau Thần Thông bát trọng chính là Đạo Đài, sau Đạo Đài cảnh mới là Thần Phủ, mà sau Thần Phủ chính là Thiên Cung.
162 Một quyền này của Vân Bằng đụng vào trên Đại Ngũ Hành Kiếm Trận, kiếm khí vẩy ra, hiển nhiên thân thể của hắn cũng đạt tới trình độ cực cao!Bất quá tay của hắn cũng nhiều ra mấy vết máu, sâu thấy xương, nhục thể Thần Thông của hắn giống như trước cũng không cách nào chống lại Ngũ Hành lực thắt cổ!- Giang sư đệ, Đại Ngũ Hành Kiếm Trận của ngươi đúng là lợi hại, bất quá ta cũng không bình thường!Vân Bằng thét dài, đột nhiên hóa quyền thành chưởng, một tay lấy ra, bàn tay điên cuồng bành trướng, thành từng mảnh lân phiến kim chói từ dưới làn da chui ra, ngón tay biến trường biến thô, cong giống như điểu trảo, sắc bén vô cùng, bao phủ chu vi hơn trượng!Bàn tay của hắn phảng phất biến thành móng nhọn của một đầu Kim Sí Đại Bằng, uy lực so sánh với lúc trước mạnh hơn rất nhiều, xuy một tiếng bắt bỏ vào trong Đại Ngũ Hành Kiếm Trận, ngạnh kháng công kích của Giang Nam, tính toán sinh sôi phá vỡ Đại Ngũ Hành Kiếm Trận!Giang Nam rốt cục cảm thấy áp lực, thực lực của Vân Bằng không phải chuyện đùa, đồng thời thúc dục Bổ Thiên Ấn ngăn trở hai tay của hắn, vừa lấy một môn Yêu Tộc thân thể Thần Thông công phạt mà đến, mạnh mẽ đột phá Đại Ngũ Hành Kiếm Trận, làm người ta sợ hãi, chính là trong cao thủ trẻ tuổi hắn đã thấy, gần với Quân Mạc Tiếu cùng Âu Dương Vũ, nhục thể Thần Thông của hắn, ở Thần Luân cảnh liền so sánh với Chu Dục Huyền Thiên Thánh Thể!- Ân? Đây là Yêu Tộc Đại Bằng Minh Vương Chân Thân!Trong mi tâm, Huyền Thai Tiểu Kim Nhân lập tức đem loại thân thể Thần Thông này của Vân Bằng diễn hóa, để cho Giang Nam đối với loại thân thể Thần Thông này có điều hiểu rõ, là một môn công pháp tên là Đại Bằng Minh Vương Chân Thân!Khổng Tước Minh Vương Kinh tinh thông tu luyện thần thức, hơn nữa là phật hiệu, mà Đại Bằng Minh Vương Chân Thân tinh thông trui luyện thân thể, hơn nữa là yêu pháp, Yêu Tộc phóng đãng không kiềm chế được, vô pháp vô thiên!Giang Nam lại một tay mở ra, một ngọn Đại Ngũ Hành Kiếm Trận chụp xuống, cùng móng nhọn kim bằng của Vân Bằng gặp nhau, nhất thời ánh lửa văng khắp nơi, không biết bao nhiêu vảy vũ bị cắt toái, kiếm quang cũng bị đánh cho rách tung toé!- Giang sư đệ, nhìn loại Thần Thông thứ ba!Vân Bằng thấy Bổ Thiên Ấn cùng Kim Sí Đại Bằng không cách nào áp chế Giang Nam, lúc này chiêu thức biến đổi, thi triển một môn Thần Thông khác, kinh đào rách bờ, giống như nước biển treo ngược, trấn áp hết thảy, đột nhiên biển rộng khô khốc, hóa thành một phiến đại lục, dãy núi điệp lên, trấn áp xuống!Đây là một loại công pháp Thần Phủ cấp khác, Thương Hải Tang Điền, mặc dù tu vi của hắn bị áp chế nghiêm trọng, nhưng mà thi triển ra chiêu thức, tuyệt đối có uy lực Thần Thông, bất kỳ Thần Luân cường giả nào cũng sẽ một tiếng trấn chết!Xuy!Lại là một đạo kiếm khí bay lên trời, đầy trời xanh tươi, trong chớp mắt trên đất bằng thanh thanh thúy thúy, cự mộc dài khắp chọc trời, giống như một mảnh Sâm Lâm nguyên thủy.
163 - Nhân tài, hai người này thật là nhân tài!Đám người Lam Sơn Đạo Nhân sắc mặt kịch biến, Giang Nam cùng Vân Bằng chiến đấu đến giờ phút nầy, thủ đoạn ra hết, làm cho người ta mở rộng tầm mắt, cho dù cường giả như bọn họ cũng không khỏi hơi bị thuyết phục, ở ngang hàng cảnh giới, những cường giả bọn họ sợ rằng ở trên tay hai người ngay cả vài chiêu cũng đi không qua, sẽ thua ở trong tay hai người!- Còn trẻ như vậy, liền có thực lực bực này, làm người ta bội phục!- Vân Bằng không hổ là người thứ nhất ngoài chưởng giáo đệ tử, thực lực cực mạnh, nếu tu luyện tới cảnh giới như ta và ngươi, thế tất sẽ trở thành trụ cột cho thánh tông ta!- Còn có Giang Nam kia, mặc dù là đệ tử của Lạc sư tỷ, thế nhưng có thể cùng Vân Bằng chống lại đến một bước này, cũng là một nhân vật kiệt xuất! Thánh tông ta xuất hiện hai nhân vật thiên tài này, thật là chuyện may mắn!- Bất quá Giang Nam so sánh với Vân Bằng còn thua kém một bậc, ngươi nhìn, đao lâu của Vân Bằng đã chiếm cứ thượng phong, phá vỡ tám tòa Đại Ngũ Hành Kiếm Trận chẳng qua là vấn đề thời gian!.
164 Năm tòa kiếm sơn này hiện ra bạch, thanh, hoàng, hồng, bích năm màu, tràn ngập Ngũ Hành nguyên lực mênh mông, đương nhiên đó là Đại Ngũ Hành Kiếm Trận, chẳng qua là kiếm trận này ở trong tay Lạc Hoa Âm, so sánh với ở trong tay Giang Nam, uy lực muốn lớn hơn vô số lần!Bóng ma của năm tòa kiếm sơn bao phủ Lĩnh Tụ Phong, tựa hồ nhẹ nhàng một quấy, liền có thể đem Lĩnh Tụ Phong, cả người lẫn vật, hết thảy quấy đến nát bấy!Mái tóc của Lạc Hoa Âm phiêu đãng, đằng đằng sát khí, nhìn chung quanh một lần, cười lạnh nói:- Ta cũng tu luyện Ma Đạo công pháp, chẳng lẽ ta cũng là gian tế Ma Đạo? Ai nghi ngờ ta? Đứng ra đi, ta đánh không chết được ngươi lão nương sẽ đổi họ!Đám người Thương Lạc Đạo Nhân câm như hến, yên lặng liếc mắt nhìn nhau, thủy chung không có một người nào, không có một cái nào dám can đảm đứng ra, thầm nghĩ trong lòng:- Phong bà nương này năm đó bản lãnh liền cao đến dọa người, hôm nay xem ra chỉ sợ sắp sửa đạt tới Thần Phủ đỉnh phong, sắp tu thành Thiên Cung, chỉ có chưởng giáo mới có thể ngăn chặn nàng, chúng ta tùy tiện đứng ra chẳng phải là tự mình chuốc lấy cực khổ sao?- Các ngươi còn đánh nữa hay không?Lạc Hoa Âm bễ nghễ mọi người:- Không đánh mà nói, như vậy chính là đệ tử ta đại hoạch toàn thắng, bảo bối của các ngươi cũng muốn hết thảy thuộc về ta!Trẻ tuổi thư sinh đột nhiên ý vị thâm trường nói:- Một tiểu tử Thần Luân cảnh, có thể có bao nhiêu tu vi có thể thi triển Đại Ngũ Hành Kiếm Khí? Xa luân chiến mặc dù mất thể diện, nhưng vốn so sánh với thua toàn bộ cũng tốt hơn.
165 Để cho người biệt khuất chính là, những Linh sơn phong chủ khác tổn thất thảm trọng, chẳng những đã mất thể diện, hơn nữa ngay cả bảo vật của mình cũng bại bởi Lạc Hoa Âm cùng Giang Nam.
166 Lạc Hoa Âm không có chút dáng vẻ hẹp hòi cùng tham lam, tiện tay đem các loại bảo vật như vạn kiếm trận đồ phong ấn trong bảo khố Thúy Vân Cung, lạnh nhạt nói:- Những bảo vật này uy lực tuy mạnh, nhưng đối với tu vi của hắn mà nói không chỗ ích lợi, ngược lại sẽ để cho hắn sinh ra lệ thuộc vào.
167 Cuối cùng người vây công Lạc Hoa Âm, cơ hồ đều té ở dưới kiếm của Lạc Hoa Âm, Giang Nam thậm chí còn chứng kiến sư tôn Hàn Phương của tiểu muội Giang Lâm, cũng bị Lạc Hoa Âm đánh cho hộc máu không ngừng, những người khác sợ, núp ở trong núi sâu không dám ra.
168 Bất quá, đây đối với Giang Nam mà nói cũng không coi là vấn đề gì, dựa vào năng lực thôi diễn cường đại của huyền thai kim nhân, dần dần đem Bổ Thiên Ấn thiếu thốn bổ từng phần.
169 Mộ Yên Nhi hé miệng cười nói:- Lần trước sư tôn ta cùng Lâm sư muội đánh cuộc, thua một ván, vừa không muốn cho chúng ta không làm mà hưởng, bất đắc dĩ mới có thể ban phát nhiệm vụ này.
170 Trần Đạo Tử cũng đổi một thân quan phục, để cho Nguyệt Hiên hoàng đế như cũ ngồi ở trên ghế rồng, cùng mọi người mai phục. Tiêu Trường Ca không nhịn được nói:- Sư huynh, khi nào ta mới có thể rời Huyền Thiên Thánh Tông trở lại tông môn?- Tiêu huynh đệ yên tâm, ngươi ở trong Huyền Thiên Thánh Tông địa vị càng cao, tông môn sẽ càng coi trọng ngươi, ban thưởng càng không để cho ngươi thất vọng! Tương lai đợi đến Thái Hoàng lão tổ xuất quan, tóm thâu Huyền Thiên Thánh Tông, ngươi chính là đại công thần, ngay cả ta cũng phải xưng ngươi một tiếng sư huynh!Trần Đạo Tử khẽ mỉm cười, đột nhiên sắc mặt khẽ biến, thấp giọng quát nói:- Có người đến! Di.
171 Tiêu Trường Ca bước đi, cười nói: - Ta cũng là cơ duyên xảo hợp, vừa vặn tiếp một sư môn nhiệm vụ, này mới tới nơi đây, định ở trong hoàng cung đặt chân.
172 Giang Nam khẽ tò mò, nghi ngờ nói: - Mộ sư tỷ, Linh Tuyền là cái gì?Mộ Yên Nhi chưa kịp trả lời, Giang Lâm đã giành nói: - Tứ ca, tu luyện tới Thần Luân cảnh, liền bắt đầu tiếp dẫn thiên địa linh khí tu luyện, sau khi tu thành Thần Thông, tốc độ hấp thu thiên địa linh khí nhanh hơn.
173 Giang Nam cùng Giang Lâm chưa mở ra Tử Phủ, chỉ có thể dùng bình ngọc lấy mấy cân Linh Dịch, chỉ có Mộ Yên Nhi cùng Thần Thứu Yêu Vương mở ra Tử Phủ, đem Linh Dịch liên tục không ngừng hút vào trong Tử Phủ để xuống.
174 - Dựa vào nơi hiểm yếu chống lại, tu vi của ngươi bất quá mới vừa đạt tới Thần Luân cảnh, cũng muốn mở ra Tử Phủ?Cận Đông Lưu mắt lộ ra một tia hàn quan, khí thế hơi tăng thêm một phân, răng rắc, hai chân của Giang Nam bị gảy xương, cặp chân sinh sôi bị khí thế của Cận Đông Lưu áp đoạn, vẫn như cũ không quỳ, tùy ý hai chân bị áp thành một bãi bùn nhão, đỉnh đầu như cũ cao cao vung lên, huyền thai kim nhân trong mi tâm rốt cục đi tới phía trước Tử Phủ, hai tay đặt ở trên hai miếng đại môn của Tử Phủ.
175 Lực lượng một ngón tay này của Cận Đông Lưu làm cho người ta hồi hộp, làm cho người ta tuyệt vọng, mà Giang Nam vẫn như cũ ở gắt gao thúc dục huyền thai kim nhân, ra sức hướng đại môn Tử Phủ oanh khứ.
176 Hàn Phương cau chân mày lại, lắc đầu nói:- Cái này ta cũng không rõ lắm, loại hiện tượng này của Tử Xuyên, ta cũng chưa bao giờ gặp phải qua, hắn hình như là đánh sâu vào Tử Phủ.
177 Đem những người vũ nhục, đả kích mình kia, hết thảy đánh ngã, hết thảy dẫm ở dưới chân, đây mới gọi là sảng khoái!Hơn nữa, có đầy đủ thực lực cường đại, mới có thể bảo vệ muội muội tốt hơn, mới có thể đuổi theo cước bộ của Giang Tuyết tỷ tỷ, cùng giai nhân gặp lại.
178 - Ta cùng với sư đệ đánh một trận, khổ tư một lúc lâu, rốt cục bị ta tìm được pháp môn phá giải thân thể Thần Thông cùng Đại Ngũ Hành Kiếm Khí của sư đệ!Vân Bằng hăng hái bừng bừng, cười nói:- Cho nên ta lập tức chạy tới đây, chuẩn bị lần nữa cùng sư đệ lãnh giáo một chút!- Người này thật là đam mê võ nghệ.
179 Mặc dù Vân Bằng đoạt được công pháp Bổ Thiên Ấn không trọn vẹn không hoàn toàn, chỉ có thể tu luyện tới Thần Phủ cảnh, nhưng mà năng lực thôi diễn của Ma Ngục Huyền Thai Kinh cường đại, là có thể để cho Giang Nam nhanh chóng bổ toàn bộ khiếm khuyết trong đó, đem môn công pháp này hoàn thiện.
180 - Nguy hiểm sao. . . vẫn là có một chút, bất quá không lớn. Lạc Hoa Âm bất đắc dĩ, chỉ đành phải nói:- Ta lần trước tiến vào Huyền Đô Thất Bảo Lâm, tu vi mới vừa vặn là Thần Thông bát trọng, cũng không phải còn sống trở về sao?- Thần Thông bát trọng.