281 Ánh mắt An Đức Liệt chợt lóe lên, tựa hồ như trong nháy mắt đã có quyết định gì đó, lập tức nói:“Nếu như hai vị có thể giúp bản bá tước lấy được "quang nguyên giới chỉ", vậy thì thu hoạch mấy ngày nay bản bá tước sẽ lấy ra cho hai vị chia đều, một điểm cũng không lưu lại.
282 Thích Lâm khô khốc cười, lập tức tung ra túi trữ vật, Lâm Khiếu Đường đưa tay tiếp lấy, cười cười:“Chánh án đại nhân thực sự có không ít túi trữ vật nha, cảm ơn rồi!”Chỉ một linh vương đan mà có thể đổi được 250 trung cấp nguyên thạch cộng thêm một kiện "quang nguyên giới chỉ", bút buôn bán này thực sự lời to nha, trên mặt Lâm Khiếu Đường xuất hiện tươi cười đã lâu không nhìn thấy.
283 Lâm Khiếu Đuờng dừng mắt trên người Duy Lạp, thản nhiên nói:“Còn có bao nhiêu ngày?”“Tối đa ba ngày!”Thần sắc Duy Lạp vô cùng ngưng trọng. “Nơi bí mật theo như lời nói của Duy Lạp tiểu thư là nơi nào đây ?”Lâm Khiếu Đường bình tĩnh hỏi, nếu là hải thú nhất tộc tấn công quy mô Minh Tây đại lục, Lâm Khiếu Đường hiển nhiên không muốn bản thân dính vào trận chiến này, vô luận là bên nào thắng đi nữa, đối với hắn tuyệt đối không có chỗ tốt nào, chọn một chỗ vắng vẻ lần thứ hai bế quan tu luyện coi như là một lựa chọn không tồi.
284 Đồng thời lúc đó Lâm Khiếu Đường phóng ra tử kim trường thương. . . Dưới lực lượng vô cùng lớn của tử kim chi thủ, huyền vũ thú vị ép tới đau đớn há hốc miệng.
285 Lâm Khiếu Đường chưa hoàn toàn trồi lên trên mặt nước, tìm một chỗ bí mật có thể quan sát được rõ ràng, yên lặng chăm chú nhìn vào mấy điểm đen mờ ảo trên không trung, hai bên quấn lấy nhau chiến đấu.
286 Lữ trình vượt biển phảng phất như không có giới hạn!Tại phiến trời đất biển rộng mênh mông này, ba người Lâm Khiếu Đường vẫn theo một hướng cố định phi hành thật nhanh, Lâm Khiếu Đường dù bị nội thương nhưng vì nóng lòng muốn về nhà, không thể tập trung chữa thương, điều này làm cho tốc độ của hắn giảm đi không ít.
287 Trường Thanh Tử nhìn ba lạp đan dược trong tay, thân hình không tự chủ được bắt đầu run lên, ba lạp đan dược này rõ ràng có một là "đại sư đan", hai lạp đan dược khác hắn cũng không biết là gì, thế nhưng hắn có thể cảm nhận được đây là đan dược vô cùng tốt, ít nhất cũng cùng cấp với "nhập sư đan".
288 Lâm Khiếu Đường một tiếng trống làm tinh thần thêm hăng hái nhằm thẳng về tia sáng, chỉ trong thời gian ngắn, bốn phía mở rộng sáng bừng, đã đến điểm cuối cùng của kết trận.
289 Gã đạo sĩ mặc lam bào hạ xuống một tảng đá thật lớn phía xa, quan sát đám tu luyện giả, xem xét kỹ ba người, môi khẽ mấp máy nhưng cho dù có thính tai cũng không thể nghe thấy thanh âm.
290 Âm thanh vang vọng càng lúc càng lớn, uy thế làm cho lòng người kinh sợ. Trong lúc mọi người đang nghi hoặc thì đột nhiên phía trước xuất hiện một màn sương mù hơi mỏng, làm cho tầm nhìn giảm xuống không ít.
291 Bạch mi lão giả thất vọng, nhìn lướt qua đám người mới, một cỗ nguyên lực mạnh mẽ lập tức trào ra bao quanh. Nét mặt Lâm Khiếu Đường hơi đổi, Vô Tung Quyết và Đấu Luyện đồng thời vận chuyển, đem cỗ nguyên lực đang dò xét chính mình ngăn cản một cách xảo diệu.
292 Lâm Khiếu Đường dưới sự dẫn đường của Mộ Dung San ly khai Linh Nguyệt Phong, đi đến ngoại sự khu. Dọc theo đường đi hai người không nói chuyện, trên khuôn mặt nhỏ xinh xắn của Mộ Dung San thủy chung lộ vẻ sương lạnh, giống như có người thiếu nàng mấy vạn nguyên thạch vậy.
293 Trước mắt, một cô gái mặc thanh sam toát nên vẻ dịu dàng nho nhã, Lâm Khiếu Đường có chút bất ngờ. Tâm tư của thiếu nữ nhanh nhẹn, từ biểu tình của Lâm Khiếu Đường đã đoán ra suy nghĩ của đối phương, điềm đạm cười nói:“Lâm sư đệ, đã lâu không gặp, không biết có còn nhớ ta hay không?”Lâm Khiếu Đường gật gật đầu nói:“Đương nhiên nhớ rõ, hai năm trước cả hai chúng ta cùng nhau nhập môn, chỉ là khi đó sư.
294 Mộ Dung San nhướng mày nói:“Cứ nói đừng ngại!”Lâm Khiếu Đường nhếch lông mi lên nói:“Trước khi tới đây, đệ tử đã hỏi qua Viên sư tỷ, dược viên nên xử trí như thế nào, sư tỷ nói su thúc để cho đệ tử buổi tối quay lại trông coi, thế nhưng nhiệm vụ mà sư thúc phân phó lại hoàn toàn dùng hết 12 canh giờ trong ngày, như vậy hiển nhiên đệ tử không còn thời gian để chăm sóc dược viên, đệ tử nên làm như thế nào cho phải?”Mộ Dung San nhất thời nổi nóng, nhưng thực tế nàng đã quên hẳn chuyện này, suy nghĩ một chút rồi nói:“Nếu như ngươi có thể làm được như ta nói không sai một chút trong ba ngày, bản sư thúc ta sẽ giúp ngươi quản lý dược viên trong vòng một tháng.
295 Dưới việc áp đặt hôn sự, nếu không phải hôm nay còn xuất sơn, lần này bị triệu hồi, hai bên một trước một sau thúc giục, tâm trạng của Mộ Dung San trở nên cực kỳ bất ổn, tâm tư vô cùng hỗn loạn, hai mắt lạnh lẽo, đối với quyết định của trưởng lão gia tộc nàng không thể lý giải được, kỳ thực từ vài năm trước, nàng cũng đã biết được giao dịch của hai họ Mộ Dung gia và Hầu gia.
296 Tiếng kêu của một gã đệ tử trung niên bên cạnh lôi đài, đem tất cả mọi người đang trong suy nghĩ riêng tỉnh lại. Bình thủ, dĩ nhiên là bình thủ!Cho dù là ai đi nữa cũng không thể ngờ được kết quả này.
297 “Phàm tất cả ký hiệu đều có văn tự. ”Mỗi một câu một chữ đều được Linh Nguyệt tiên tử đọc một cách rõ ràng, Lâm Khiếu Đường vô cùng uể oải lập lại. “Đúng nha, chính là như thế này, ngươi xem không phải là rất dễ dàng hay sao chứ!”Nhiệt tình của Linh Nguyệt tiên tử tăng vọt nói.
298 Bách Thảo trấn là tòa tiểu trấn duy nhất bên trong Bách Thảo sơn, lúc đầu bất quá chỉ là mấy gian nhà gỗ nghỉ chân, nhưng về sau được những đệ tử của tứ đại phái đóng giữ ở đây dần dần xây dựng nên.
299 Mộ Dung San nghi hoặc không biết đó là loài vật gì, muốn giở chút bản lĩnh để bắt lấy con tiểu nhục trùng xấu xí đó, nhưng trong đáy lòng bỗng nhiên cảm thấy căng thẳng, một trận gió nổi lên, của sổ mở rộng ra, hai đạo bóng đen nhanh nhẹn lủi vào trong phòng.
300 Hắc khí trôi nổi quấn đầy chín chiếc Diêm La Thủ đang điên cuồng chụp về phía Mộ Dung San!Mộ Dung San quăng ra vài tấm đạo phù nhưng cũng không hề có lực chống đỡ, chỉ có thể mở mắt trừng trừng nhìn vào chiếc khô lâu thủ cực lớn đang chụp vào bản thân!Đúng lúc này, hơn mười chiếc kim thủ thình lình xuất hiện, cùng với chín chiếc Diêm La Thủ va chạm một chỗ.