281 -Ừm!Đối với màn này Hương Hương Quận chúa tựa hồ giống như đã sớm đã dự đoán được, nàng chỉ khẽ ho khan một tiếng, tựa hồ biểu thị sự bất mãn của mình.
282 Nghe nói, trong Đại Đô có hai nơi cấm địa, một nơi chính là Hoàng thanh, người thường muốn vào đều không thể vào. Nơi còn lại chính là Quận Chúa Phủ của Hương Hương Quận chúa.
283 Bước đi trên đường phố rộng lớn của Đại Đô, thân hình của hai người tựa hồ hoàn toàn tách biệt với thế giới xung quanh. Những cái khác không nói làm gì, chỉ riêng nói về vẻ đẹp tuyệt thế của Hương Hương Quận chúa, khi vừa xuất hiện đã tạo ra sự náo động vô kể.
284 Hành động của hai người trong hậu hoa viên đã sớm có người thông báo tới tai của Phong Thân Vương. Trong thư phòng xa hoa, Phong Thân Vương ngồi ngay ngắn trên ghế, khẽ gõ vào tay vịn, một lát sau mới thản nhiên nói:-Hai người bọn họ tới hậu hoa viên làm cái gì?Ở đối điện với Phong Thân Vương, Phong Nhã vẻ mặt dữ tợn đang ngồi ở đó, hắn chỉ nghiến răng nghiến lợi nói:-Bất kể bọn chúng rút cuộc tới làm cái gì, Phụ vương kẻ đi theo Lưu Hoa Quận chúa tiến vào đây, ta đã nhận ra rồi hắn chính là kẻ đến từ bên ngoài.
285 Đó chính là phong cách hành sự của Huyết Ma Tộc sao?Lý Dật khẽ cau mày, vươn ngón tay nhẹ nhàng xoa vào chỗ giữa hai đầu lông mày của mình:Theo Lý mà nói, với lần quan sát tại Phục Điện ở Đấu Thần Điện hôm đó Huyết Ma Tộc phải là tàn nhẫn hiếu sát mới đúng.
286 Đối với hai thi thể trên mặt đất, Hương Hương Quận chúa nhìn qua như không hề xem trọng, phảng phất như đó không phải là hai người chết, mà là hai chiếc lá rụng.
287 Lý Dật hơi sửng sốt, nhưng ngay lập tức che giấu cảm giác kinh ngạc trong đôi mắt, chỉ thản nhiên nói:-Không biết cô cô và Kim Bằng Yêu Vương, hai người phải đi đâu?Lúc này hai chữ ‘cô cô’ so với khi xưng hô sắm vai trước mặt người khác vào thường ngay, tựa hồ có thểm vài phần cảm xúc, khéo léo đến cực hạn.
288 Trong Hoàng thành âm u, một cái bóng có chút quỷ dị khẽ chuyển động ở xung quanh, lập tức chậm rãi hướng về phía khố phòng âm thầm đi tới. Nhìn tốc độ và thân thủ của hắn, hoặc là không phải lần đầu tiên đến nơi này hoặc chính là cực kỳ quen thuộc với nơi này.
289 -Gào. Hỏa diễm Cự Thú ngưng kết mà thành đó phát ra tiếng rít gào, hư ảo nghênh đón thân hình của Cổ Thiên bay nhào tới đụng phải. Trong thời khắc này.
290 Đối mặt với chiêu này, Lý Dật chỉ khẽ cười một tiếng, cũng không mở miệng nói gì. Hai tay hắn đột nhiên vỗ mạnh, một luồng quang mang thanh sắc đã bao phủ trên cánh tay hắn.
291 Một chưởng này của Cổ Thiên có thể nói là vô cùng bất ngờ, lại là toàn bộ đấu khí còn sót lại trong người hắn, uy lực kinh người. Nếu bị trúng một chiêu này, e rằng coi như là với thực lực của Lý Dật, thì cũng chưa chắc giữ được toàn thây.
292 Lý Dật lúc này tự nhiên không biết, mình chỉ đổi đùng một cái Dung Giới thôi, lại có thể làm cho Tông chủ vô cùng thân bí của Bắc Đẩu Tông và cả vị trường lão oai phong phiền muộn đến như vậy.
293 Con đường trong mật đạo này, mấy ngày nay có thể nói là Lý Dật đã rất quen thuộc rồi, hắn dường như trong nháy mắt đã chui vào được bên trong một cái đại sảnh nhỏ.
294 Trước khi Lý Dật chui vào một chỗ bị che khuất trong thâm cung, hắn còn nghe thấy tiếng thét vô cùng tức giận của Ngu Huyền Đại Đế, cũng không biết có bao nhiêu cung nữ chạy theo hầu hạ.
295 Cuối năm tại Đại Đô trên Tu La Đảo cũng không có quá nhiều khác biệt so với bên ngoài. Sắc thu dần qua, thời tiết bắt đầu lạnh, đoàn người đến đây vì Thu Tế Lễ nhiều hơn bình thường.
296 Sắc mặt của Tông Kiệt Khánh biến đổi dữ dội, tựa hồ như nằm ở ranh giới có thể bạo phát bất cứ lúc nào, nhưng hình như ánh mắt lạnh lùng của Lý Dẫn Chứng khiến hắn trong nháy mắt phải trấn định trở lại.
297 Loại tình huống này phát sinh giữa Lý Dật và Diệp Khinh Vũ khiến mọi người đều có chút kiêng ky, đương nhiên không có cách nào động thủ, Lý Dẫn Chứng nói ra lời này đúng lúc lại giảm bớt tình tự khó xử của bọn họ.
298 Ánh trăng trên không trung nhàn nhạt chiếu rọi xuống không gian, khiến toàn bộ Đại Đô đều chìm ngập trong ánh sáng mờ ảo. Từ chỗ cao nhìn xuống, có thể nhìn thấy đại khái những thứ ở lân cận.
299 Lý Dật lúc này mới nhìn thấy rõ dáng dấp của những Huyết Ma đột nhiên xuất hiện. Trên người bọn họ đều mặc áo choàng huyết sắc, nhưng có vài chỗ phù hợp với tên của bọn họ, những áo choàng huyết sắc này không giống với những áo choàng bình thường, tựa hồ cực kỳ rộng rãi, lại có cảm giác mấy phần mờ ảo.
300 Nói ra, bản lĩnh của gã này trái lại không hẳn không bằng một nửa Phong Nhã, nhưng Lý Dật đã đại khái nhìn qua Huyết Ảnh Đại Pháp, đương nhiên biết được, bộ Công pháp này của Huyết Ma Tộc mặc dù lợi hại, nhưng cũng có chút nhược điểm.