61 Cuối tuần ánh nắng tươi sáng, thời tiết rất tốt.
Tần Ngu trong phòng ngủ thu dọn đồ đạc, trong lòng so với ánh mặt trời ngoài cửa sổ còn muốn sáng rỡ hơn, quả thực là vui sướng như tiếng chiêng trống vang động trời, trời không phụ người có lòng, gái ế cuối cùng đã trở thành con dâu, bốn năm mang theo con trai bôn ba mệt mỏi, mùa xuân thứ hai của cô lại nở rộ giữa mùa đông khắc nghiệt này, trong nháy mắt, cô cũng là vợ của tổng giám đốc nha d;;dlq.
62
63 Xe chạy theo xe tải nhỏ chuyển nhà của công ty vận chuyển hướng tới khu Tĩnh An chạy tới.
Tần Ngu ôm Tần Lãng ngồi ở ghế phụ cạnh ghế tài xế, lúc đầu Tần Lãng ngồi ở phía sau , nhưng bé không cam lòng bị lẻ loi một mình, nên đã hấp tấp cởi dây an toàn bò lên người Tần Ngu, làm tròn chức trách bóng đèn sáng trưng.
64
65 Mới vừa chuyển vào nhà mới, cho tới trưa đại não của Tần Ngu đều ở trạng thái hưng phấn cực độ, lê dép một hai ba tầng qua lại nhảy, Hứa Giang Nam gọi người làm thêm giờ tới dọn dẹp, Tần Ngu đầu lắc như trống lắc, chỉ mình, "Có người rồi, vị hôn thê cần cù dũng cảm của anh.
66
67 Sắp xếp trong phòng xong thì thời gian đã không còn sớm, Tần Ngu ngã nhào lên trên chiếc giường mềm mại, nheo mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, bấm ngón tay tính toán, bây giờ đã là giữa trưa, đã tới giờ ăn cơm trưa.
68
69 Hai mươi phút sau, Tần Ngu nhìn miếng thịt bò bày ở trước mặt mình không thể ức chế kích động.
Động tác cầm lấy dao nĩa hơi có vẻ ngốc, chậm rãi ra tay, động tác thô lỗ phảng phất như giết heo, không hề có kỹ xảo.
70
71 Tần Ngu bình tĩnh nhìn chằm chằm vào cái thẻ màu vàng trước mặt mấy giây, rồi đưa tay đẩy trở về, "Em không cần, em có đủ tiền, em cũng có lương, hơn nữa, cứ như vậy mà cầm thẻ của anh, có cảm giác như bị bao nuôi, có chút kỳ quái.
72
73 Không biến sắc tiếp tục ăn cơm, tự động che giấu tin tức bên ngoài.
Thấy bộ dạng không lạnh không nhạt của anh, các trưởng bối khác cùng bọn nhỏ cũng từng người phụ họa, bảy miệng tám lời khuyên Tống Mạc đến.
74
75 Đứng bên ngoài gõ cửa, một lát sau, nghe thấy tiếng bước chân vang lên từ trong phòng.
Cúi đầu xuống nhìn, một bé gái mềm mại nhỏ nhắn xuất hiện trước mặt anh.
76
77 Phố danh hoa.
Đèn nê ông lan đến cuối phố, tiếng động lớn ầm ĩ của quán bar, âm nhạc sấm dậy, sóng người nhộn nhịp, đây là nơi xa hoa lãng phí phong tình, mê loạn dục vọng nhất, ngợp trong vàng son, ánh sáng tươi đẹp xa xỉ, trong không khí nổi lên lơ lửng một hơi thở ái muội.
78
79 Lúc Tần Ngu thuê xe đi vào Kim Môn, Cố Uyển Uyển đã đứng đợi ở cửa, thấy cô từ trên xe bước xuống, con mắt Cố Uyển Uyển trợn lên thật lớn, "Ủa, xe đạp điện của cậu đâu?"
Tần Ngu còn chưa kịp tức giận, Cố Uyển Uyển đã duỗi móng vuốt ra nắm lấy áo khoác của cô, hai con mắt đảo đi đảo lại một vòng, hai tròng mắt đều muốn lọt ra ngoài, "Tiểu Ngu Tử, sao trên người cậu đều là một thân lấp lánh hàng hiệu vậy? Không phải là cậu đã đem Tần Lãng bán đi đấy chứ?"
Cô không thể tin được, mấy ngày không thấy, như thế nào mà trên người Tần Ngu đều là mùi tiền thế này.
Thể loại: Huyền Huyễn, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 35