21 CHƯƠNG 21:
Xuân đi thu đến, khi cơn mưa đầu mùa rơi xuống, nhiệt độ cũng ngày một thấp hơn.
Arthur nhìn lá cây đang ngả sang màu vàng trong hoa viên mà thở ra một hơi dài, bởi vì Khải Văn vốn phải gánh chịu cái nóng mùa hè không thèm ăn gì rốt cuộc cũng khôi phục sức ăn bình thường, chú ý tới điểm này Arthur bắt đầu phân phó Ogden chuẩn bị nhiều thức ăn cho Khải Văn để bồi bổ cho cậu.
22 CHƯƠNG 22:
“Chỉ có hai người chúng ta đi suối nước nóng thôi sao?” Khải Văn sánh vai bên Arthur đi trên con đường nhỏ, Arthur sau khi tiến vào rừng còn chưa biến thành bạch hổ, nhỏ giọng hỏi.
23 CHƯƠNG 23:
Không biết bắt đầu từ lúc nào, bầu trời đêm đen kịt đã có những bông tuyết rơi lả tả, điều này khiến cho nhiệt độ của khu rừng vào đêm vốn đã thấp nay càng thêm lạnh lẽo.
24 CHƯƠNG 24:
“Di, không phải trở về hang núi à? Sao lại đi đường này a?” Tại suối nước nóng bị Arthur ăn đến mẩu vụn cũng không còn, Khải Văn vùi trong lòng Arthur – cái người đang mang tâm tình rất tốt kia, để hắn bế mình trở về hang, nhưng còn chưa đi được hai bước Khải Văn đã cảm thấy không đúng.
25 CHƯƠNG 25:
“Thật sự phải đi gặp papa và daddy của ngươi sao?” Khải Văn cùng Arthur nghỉ ngơi trong rừng rậm thoải mái ba ngày, trên đường trở về Khải Văn có chút thấp thỏm hỏi Arthur.
26 CHƯƠNG 26:
Arthur sắp kết hôn rồi! Tin tức này giống như một tiếng sấm trong mùa xuân, làm cho cả thành Lộ Đan đều rung động, càng làm cho mọi người cảm thấy không tin nổi chính là, người có thân phận cao quý anh tuấn tiêu sái – là thú nhân độc thân – người tình trong mộng của rất nhiều giống cái, lại chọn lựa một bạn lữ thân phận mơ hồ không hề có ai chống lưng.
27 CHƯƠNG 27:
“Bảo bối, ngươi nói gì vậy?” Arthur bởi vì lời của Khải Văn mà sửng sốt một chút, lập tức cười cười vỗ vỗ gương mặt cậu, hỏi.
“Ta nói, chúng ta chia tay, không nên cử hành nghi thức, ta không muốn kết làm bạn lữ với ngươi, hiểu chưa? Ta không muốn cùng ngươi một chỗ.
28 CHƯƠNG 28:
Khải Văn tỉnh lại, nói chính xác là, bị ngộp mà tỉnh lại.
“Ngươi làm gì đó a?” Khải Văn híp mắt bất mãn nhìn nam nhân của mình đang chống đầu nằm nghiêng trên giường nhìn mình cười tươi rói.
29 CHƯƠNG 29:
“Chỉ là một vài món ăn nhẹ, chưa từng xuất hiện tại chủ thành cũng là đương nhiên, ngài có thích mùi vị này không? Nếu thích thì ăn nhiều một chút.
30 CHƯƠNG 30:
Một biểu chiều ngày hè nào đó, bên trong vườn hoa nhỏ tại trang viên của Arthur, các thị vệ luôn luôn nghiêm túc canh gác lần đầu tiên phải cố gắng duy trì biểu tình nhịn cười đến đau cả ruột, nhưng đường nhìn đều dõi theo một hướng, theo đường nhìn của họn mà nghía sang, phát hiện đối tượng quan tâm chính là một trong những chủ nhân của trang viên này và cũng là bảo bối nhi tử của thượng cấp mình.
31 CHƯƠNG 31:
Vượt qua một mùa hè mỗi ngày đều nóng như lửa đốt, bầu không khí vào thu của thành Lộ Đan trở nên nặng nề —— Bởi vì thành chủ Aubrey người thống trị quốc gia thú nhân này ngã bệnh.
32 CHƯƠNG 32:
‘Khải Văn thân ái, dạo gần đây có khỏe không? Thời tiết càng lúc càng lạnh, ngươi và papa daddy ở trong rừng có quen không? papa có làm món thịt nướng sở trường của hắn cho ngươi không? Ở nơi đây ta tất cả đều tốt, ngoại trừ rất nhớ ngươi.
33 CHƯƠNG 33:
Vào đông bão tuyết bay tán loạn, trấn Ilian.
Tại đại doanh đóng quân của hổ nanh kiếm, Clare đang báo cáo tình huống cho chủ nhân Arthur của hắn, “Chủ nhân, bọn theo dõi ti tiện đã rời đi.
34 CHƯƠNG 34:
Nhìn người bị Clare dẫn tới, Arthur thật ra có chút kinh ngạc.
“Sao ngươi lại tới đây?” Arthur đứng lên đi tới trước mặt người kia.
Gris liên tục lên đường nên có chút phong trần mệt mỏi, nhìn Arthur đang đi tới gần, lại nhìn nhìn hoàn cảnh xung quanh, trên mặt hiện lên một mạt cười khổ, “Nguyên bản ta nghĩ… Có điều hiện tại xem ra, là ta làm chuyện thừa rồi.
35 CHƯƠNG 35:
Arthur đón Khải Văn về chủ thành, nhưng hai người vẫn chưa kịp hảo hảo mà kể ra những nhung nhớ và lo lắng về nhau, Arthur lại bị kéo đi xử lý chuyện phản loạn, đối với chuyện này Arthur vô cùng áy náy, Khải Văn trong lòng dù có chút không tự nhiên, nhưng vẫn hiểu ý mà bảo Arthur lấy chính sự làm trọng.
36 CHƯƠNG 36:
Lần trước từ Thác Mạt trấn trở về, chủ thành lại có thêm vài đề tài tán dóc, ví dụ hình như thành chủ bị người ta đánh một trận, ví dụ lúc đó thành chủ tức giận phấn đấu, ví dụ quyền thế của Arthur tướng quân đã đến nông nỗi lấy thúng úp voi…
Những lời này đối với Khải Văn không có bất luận ảnh hưởng nào, cậu vẫn như trước tập trung vào hoạt động ăn nhiều rau dưa hoa quả, về phần Arthur —— Vẫn bận rộn như thường.
37 CHƯƠNG 37:
Sau bữa trưa, Noah và Osment sau khi cùng nhau vui đùa ầm ĩ bắt đầu dụi mắt ngáp ngắn ngáp dài, Trình Trì liền ôm hai đứa bé như hai cái bánh bao nhỏ lên lầu, dỗ đi ngủ.
38 CHƯƠNG 38:
Trải qua một mùa đông với nhiều trận tuyết lớn, năm đầu tiên nghênh đón tân chủ đăng cơ, nụ hoa cũng ngượng ngượng ngùng ngùng mà từ trong búp non lộ ra những đầu hoa he hé, điều này biểu thị, năm mới đã đến, mùa xuân đã đến.
39 CHƯƠNG 39:
“Thân ái, ngươi đã về rồi à?” Khải Văn vừa ở vườn sau nhà tưới hoa xong đi tới phòng khách đã thấy Arthur từ trước cửa đi đến, vì vậy nhanh nhẹn tiến lên đón lấy phần thịt hắn đã xẻ sẵn.
40 CHƯƠNG 40 PN1
Arthur bận rộn, Arthur cũng rất nhàn, hắn bận rộn là vì trong tộc hay trong thành luôn luôn có rất nhiều sự tình cần hắn xử lý, hắn rất nhàn là vì những việc này với hắn mà nói cũng không tính là chuyện gì cả, cho nên đại bộ phận thời gian, hắn sẽ cảm thấy rất buồn chán.