1
Ánh sáng rực rỡ chiếu vào tòa nhà gần hai mươi lăm tầng màu xanh đậm màn che thủy tinh,phản xạ ra tia sáng lóa mắt.
Cao ốc này đứng sững giữa trung tâm khu chợ buôn bán, tổng bộ thuộc về tập đoàn xí nghiệp Bảo Thành,bao gồm bảng tên điện tử Bảo Vũ đưa ra thị trường nhiều năm.
2
“Nhận được hoa tôi tặng không?” Giọng nói ngả ngớn cười hỏi.
Cao Dịch Khải nghe vậy nhưng không dừng bước lại,người này bắt được cánh tay hắn,ngăn cản đường đi của hắn.
3
Cao Dịch Khải cố gắng ôm đầu hỗn độn ngồi dậy,phát hiện cả người mình mềm nhũn căn bản không thể động đậy.
Trí nhớ trước khi hôn mê rốt cục từng chút từng chút trở lại trong đầu, trong lòng Cao Dịch Khải cả kinh,trừng mắt người đàn ông không nói lời nào.
4
“Cậu là ai? Tại sao chạy vào đây?” Giọng người đó trầm ổn không lộ vẻ kinh hoảng,tựa hồ trong phòng mình nhiều hơn một người bình thường.
Người đàn ông mới từ phòng tắm đi ra,lọn tóc ẩm ướt nhỏ giọt nước,xuống trên trán lỗ tai,cũng yếu dần đối với tròng mắt quá mức sắc bén,đường viền cương nghị,lộ ra mùi vị nam nhân thành thụccổ áo tắm màu trắng được mở lộ ra chính là lồng ngực cường tráng trơn nhẵn.
5 Hắn cúi đầu nhìn người trong ngực,mắt của hắn nửa khép,hai gò má bởi vì tác dụng thuốc mà đỏ hồng động lòng người,môi hé mở không ngừng thở dốc phun ra tinh tế,áo sơ mi bị xé bỏ che dấu không được xương quai xanh cùng làn da trắng nõn trơn nhẵn.
6 Bàn tay Phạm Quân Thần có chút dừng lại,hắn không phải là trời sanh đồng tính luyến ái,cho dù bị Cao Dịch Khải trêu chọc nổi lên dục vọng,nhưng món đồ gần giống mình Phạm Quân Thần vẫn có chút chần chờ.
7
Cùng bình thường không có dấu vết khác biệt.
Sáng sớm bảy giờ,khi đồng hồ báo thức vang lên,Cao Dịch Khải trước tắt chuông báo thức,đứng dậy rửa mặt.
8 Trong tai nghe Lưu Dồn Trung nói bóng nói gió,cố gắng moi nguyên nhân khiến tâm trạng hắn không tốt của hắn,Phạm Quân Thần không đáp lại một câu,cũng không chuyên tâm nghe Lưu Dồn Trung nói.
9
Cao Dịch Khải tim đập mạnh và loạn nhịp,hắn và Khuyết Thánh Vĩ được đưa tới … một phòng nghỉ ngơi.
“A —— cuối cùng cũng xong. ” Khuyết Thánh Vĩ ngồi trên ghế sa lon, đưa tay ra duỗi lưng mỏi.
10
Cái này nguy rồi.
Khuyết Thánh Vĩ lặng lẽ liếc về Hướng quản lý, mặc dù trên mặt hắn vẫn tiêu chuẩn mặt bài tú-lơ-khơ,nhưng hắn tựa hồ thấy một núm thịt trên mặt Hướng Dực Thiên co rút lại.
11 Nhưng Phạm Quân Thần không cho hắn tránh né,hắn nắm lấy hai cánh tay Cao Dịch Khải đặt bên người,ngăn chặt Cao Dịch Khải giãy dụa, lưỡi càng thêm càn rỡ trượt vào trong miệng Cao Dịch Khải.
12
“Quản lý xin lỗi,tôi có việc nên đi trước. ” Ra khỏi phòng ăn,Cao Dịch Khải mở miệng nói.
Đã gần tan việc Cao Dịch Khải nói,Hướng Dật Thiên chẳng qua gật đầu,quản lý cũng đồng ý,Khóa Trường đương nhiên càng không lý do phản đối.
13
Khi…tỉnh lại đã là nửa đêm.
Ngoài cửa sổ thủy tinh lóe lên một ngọn đèn,bầu trời đêm nặng nề nhiều tầng mây nhìn không thấy một ánh sao.
Trong phòng trừ người bên cạnh hô hấp vững vàng, ngoài ra yên tĩnh không tiếng động.
14 Nhưng giờ phút này nhìn vào con ngươi lạnh lùng của Cao Dịch Khải,hắn không hiểu được Cao Dịch Khải đang suy nghĩ chuyện gì, cảm giác nôn nóng khiến hắn không cách nào khống chế.
15 ” Thân thể không khỏe. ” Khuyết Thánh Vĩ nghe được vấn đề của hắn, cười có chút lúng túng —— Ơ, hắn cũng không thể nói là bị người yêu ghen đến bò không dậy nổi.
16 “. . . . . . Như vậy, tương lai chúng ta cùng chung sức hợp tác đạt tới lợi nhuận gấp đôi. ” Lời Phạm Quân Thần vừa kết thúc,hợp đồng cộng tác hai công ty chính thức hoàn thành.
17 Nhưng qua không bao lâu,cửa phòng nghỉ ngơi bị đẩy ra,Cao Dịch Khải không tự chủ nhíu lại lông mày hắn không muốn cùng bất luận kẻ nào ở nơi này,cho nên đứng lên, muốn ra khỏi phòng nghỉ ngơi.
18
Phạm Quân Thần nhìn xuống con ngươi ướt át lộ ra bối rối của hắn,trong đầu đột nhiên xoẹt qua một tham muốn khoái cảm chinh phục tàn sát bừa bãi.
“Đừng nói chuyện,cậu muốn cho người ngoài cửa nghe được thanh âm của cậu sao?” Hắn khẽ liếm lấy môi,mép nổi lên nụ cười tàn khốc.
19
Cao Dịch Khải đứng lặng trước cửa sổ thủy tinh lớn,đêm đen nhánh làm cho thủy tinh như gương phản xạ cảnh tượng trong phòng.
Người trên giường hô hấp trầm ổn quấn chăn giường quanh mình,thế giới yên tĩnh tựa như chỉ còn lại hai người hắn và Phạm Quân Thần.
20
Thân thể cứng ngắc trong ngực Phạm Quân Thần từ từ buông lỏng.
“Ừ. ”
Nhiệt độ ấm áp từ sau lưng truyền đến,như muốn làm ấm thân thể lạnh như băng.