21 Quả tim của Đường Thế Dân như có lưỡi dao bén nhọn đâm vào, dòng máu rỉ chảy không ngừng. Song lòng chàng đã quyết nên nín thinh không thốt ra lời nào an ủi nàng cả.
22 - Các hạ. Tàn Tật Nhân đã chết bởi trong tay của các hạ, nơi đây không thể để như thế được, vậy hãy mang hắn đi ra ngoài hoang đảo an táng đi là xong.
23 Vũ Nội Cuồng Khách chậm rãi nói :- Thiếu hiệp hãy bình tĩnh nghe lão phu nói đây: cái tin này chỉ vừa nghe qua chớ chưa chắc cho lắm, còn phải tìm sự thật xem sao đã.
24 - Chớ có hàm hồ. Quy củ tranh đua của bọn ta lâu nay chỉ có một chiêu mà thôi. Đến đây Đường Thế Dân đã hiểu rõ mọi chuyện. Ba lão này chắc cũng là những nhân vật cao anh trong chốn giang hồ.
25 - Lão thân nay đã rõ cái ý của lão rồi, Độc Đảm Thiết Diện bị giết, bọn lão hoài nghi chính lão thân ra tay trả thù cho con trai của ta phải không? Chuyện năm xưa tuy con trai của ta bị giết đó là một mối đau lòng, song cũng là trận đấu công bình, lão thân chịu chấp nhận cái số mạng của hiền tử, vậy thì đã mấy mươi năm qua lão thân còn báo thù làm gì.
26 Xưa nay Lãnh Huyết Thái Quân giết người không hề gớm tay, lão bà bắt Đường Thế Dân là để mổ bụng tế sống chồng bà. Nay đột nhiên người bịt mặt áo đen kia trao cho lão bà chỉ vỏn vẹn lá thơ đủ khiến lão buông tha chàng ta rồi.
27 Vì chàng không sao đoán nổi nội tâm của Dư tổng quản. Chập lâu mới nghe Dư Đỉnh Tân buông trầm :- Đường lão đệ, nếu lão đệ thấy chẳng có gì cần thiết và quan hệ thì chớ hỏi qua vụ này.
28 Đường Thế Dân định thần rồi vòng tay thi lễ. - Tại hạ kính chào Bảo chủ. Hồng bảo chủ nhìn Hồng Tiểu Ngọc ngồi trên giường rồi nhìn Đường Thế Dân cất giọng ảm đạm :- Không ngờ tiểu nữ lại mắc chứng bệnh này.
29 Đường Thế Dân giật mình thức dậy. Cặp mắt chàng quét qua thấy mình nằm trong gian phòng có vẻ hơi quen thuộc. Đường Thế Dân ngồi dậy nhìn kỹ thì thấy đây là căn phòng dưới ngôi cổ mộ mà lúc trước chàng từng có sống hơn một trăm ngày.
30 Đèn đuốc trong Lôi bảo đã thắp sáng choang như ban ngày. Bọn võ sĩ từng hàng, từng đội, tới lui, qua lại bốn hướng tường thành Lôi bảo canh phòng cực kỳ nghiêm mật.
31 Mặt khác, lão viết thiệp sai thuộc hạ truyền đi khắp nơi trên giang hồ báo nguy về hành thủ khủng bố của nhân vật Đại Hành Quyết. Lão bí mật cho mời lão bà Lãnh Huyết Thái Quân tới giúp sức.
32 Trên ngọn đồi Ma Thiên có hai bóng người đang đối diện với nhau trên đó. Coi kỹ lại thì người bên phải là Đinh Hương, còn người bên trái là một lão quái nhân bịt mặt.
33 - Lúc này, giờ này trong cảnh ngộ này không thể nói rõ ra cho đại ca được. Đường Thế Dân bất giác thở dài. Vậy là chàng phải đợi lần sau nữa mới có thể biết được nhân vật chính thống Đại Hành Quyết là ai.
34 Trong tình trạng này Đường Thế Dân cảm thấy không cần phải hiện thân ra làm gì, vì đám người này không có ai đáng cho chàng phải ra tay hành thủ. Lúc ban sơ Hồng Tiểu Ngọc từng yêu thương Đường Thế Dân tha thiết vì chàng mà nàng đành khước từ cuộc hôn nhân của con trai Giản Bá Tu.
35 Lão hòa thượng trầm trầm :- Hy vọng đêm nay có thể liễu kết cuộc nhân quả này. Đường Thế Dân hơi khích động :- Đại lão hòa thượng với tấm lòng từ bi hỉ xả, quyết tâm hóa giải trận sát kiếp này, song theo tại hạ nghĩ tối nay Tứ đại bảo không hề có ý sám hối, từ bỏ lòng tham vọng hiểm độc mình, bằng chứng là vừa rồi chúng đã đặt cạm bẫy tại hạ, nếu không hết sức đề phòng thì chắc chắn tại hạ đã không còn ở trên đời nữa.