Chương trước: Chương 45: Dương Quát Kỳ Thân
1. Quyển 1: Lạc Dương Du -- Chương 1: Hồng Nhan Nhất Trịch
2. Chương 2: Văn Hương Thức Tửu (1)
3. Chương 3: Văn Hương Thức Tửu (2)
4. Chương 4: Văn Hương Thức Tửu (3)
5. Chương 5: Dương Gia Hữu Nữ
6. Chương 6: Ly Khai Lưu Phủ
7. Chương 7: Tỷ Phu Nhất Gia
8. Chương 8: Cải Tiến Cổ Phương
9. Chương 9: Cuồng Trương Nhan Cân (1)
10. Chương 10: Cuồng Trương Nhan Cân (2)
11. Chương 11: Cuồng Trương Nhan Cân (3)
12. Chương 12: Giáo Tửu Yến (1)
13. Chương 13: Giáo Tửu Yến (2)
14. Chương 14: Giáo Tửu Yến (3)
15. Chương 15: Lệnh Hồ Xung Vũ.
16. Chương 16: Thanh Niên Hắc Y
17. Chương 17: Thiếu Nữ Cương Liệt
18. Chương 18: Bắt Tay Làm Rượu
19. Chương 19: Thanh Hương Ngọc Dịch
20. Chương 20: Tửu Lệnh Lý Đỗ
21. Chương 21: Ẩm Trung Tam Tiên Ca (thượng)
22. Chương 22: Ẩm Trung Tam Tiên Ca (trung)
23. Chương 23: Tửu Trung Tam Tiên Ca (hạ)
24. Chương 24: Thiếu Niên Tửu Khách (thượng)
25. Chương 25: Thiếu Niên Tửu Khách(hạ)
26. Chương 26: Dương Gia Tham Bệnh
27. Chương 27: Người Lưu Phủ Tới
28. Chương 28: Nhà Cũ Tiêu Gia
29. Chương 29: Nạp Chinh Thái Lễ
30. Chương 30: Phong Thấp Dược Tửu (thượng)
31. Chương 31: Phong Thấp Dược Tửu (hạ)
32. Chương 32: Túy Giải Đàm Tình - Cua Rượu Tâm Tình (thượng)
33. Chương 33: Túy Giải Đàm Tình - Cua Rượu Tâm Tình (hạ)
34. Chương 34: Gia Chủ Ngụy Gia
35. Chương 35: Thị Nữ Tú Nhi (thượng)
36. Chương 36: Thị Nữ Tú Nhi (hạ)
37. Chương 37: Tửu Phường Ngụy Gia
38. Chương 38: Tiệc Rượu Trung Thu (nhất)
39. Chương 39: Tiệc Rượu Trung Thu (nhị)
40. Chương 40: Tiệc Rượu Trung Thu (tam)
41. Chương 41: Tiệc Rượu Trung Thu (tứ)
42. Chương 42: Lộ Ngộ Cựu Nhân
43. Chương 43: Trong Phượng Minh Lâu
44. Chương 44: Lý Nhị Buồn Bực
45. Chương 45: Thiếu Niên Lý Kỳ
46. Chương 46: Tôn Đức Tới Chơi
47. Chương 47: Lạc Dương Cựu Cung
48. Chương 48: Truyền Tin
49. Chương 49: Rút Củi Dưới Đáy Nồi
50. Chương 50 (35): Đêm Thượng Nguyên
51. Chương 36: Bỏ Thi Vào Thục
52. Chương 37: Rời Khỏi Lạc Dương
53. Chương 38: Tạp Lương Xuân Tửu
54. Chương 39: Dương Gia Kham Khổ
55. Chương 40: Bệnh Của Dương Mẫu
56. Chương 41: Dương Tam Tỷ
57. Chương 42: Đêm Đó
58. Chương 43: Dương Chiêu Vô Lại
59. Chương 44: Dương Thị Tộc Nhân
60. Chương 45: Dương Quát Kỳ Thân
61. Chương 46: Nhân Tuyển Khảo Sát
62. Chương 47: Ngũ Lương Ngọc Dịch
63. Chương 48: Gia Cát Gia Tộc
64. Chương 49: Tỷ Muội
65. Chương 50: Hoa Lộ Quỳnh Tương
66. Chương 51: Cuồng Mãng Chi Tai
67. Chương 52: Hữu Cố Nhân Lai
68. Chương 53: Hạ Thọ Dương Danh
69. Chương 54: Tiên Vu Tới Thăm
70. Chương 55: Chương Cừu Liên Nhi
71. Chương 56: Hợp Tác Với Ai
72. Chương 57: Thanh Tâm Đường
73. Chương 58: Thương Khách Thổ Phiên
74. Chương 59: Rượu Thiêu Đao Tử
75. Chương 60: Trên Hỉ Yến
76. Chương 61: Lệnh Hồ Tiểu Bạch
77. Chương 62: Rời Khỏi Ích Châu
78. Chương 63: Người Từ Trường An Tới
79. Chương 64: Trong Cung Truyền Gọi
80. Chương 65: Trường An Thành Ngoại
81. Chương 66: Trong Phủ Thịnh Vương
82. Chương 67: Ca Vũ Vấn Tình
83. Chương 68: Nhân Hoan Chi Tai
84. Chương 69: Trịnh Gia Nghiệt Tử
85. Chương 70: Điệu Múa Đẹp Nơi U Cốc
86. Chương 71: Bài Hát Tuyệt Vời Đêm Thu
87. Chương 72: Yên La Kim Bài
88. Chương 73: Cô Gái Tiết Liệt Á Tiên
89. Chương 74: Thái Căn Đàm Ký
90. Chương 75: Gặp Lý Lâm Phủ
91. Chương 76: Phòng Ngủ Ngọc Chân
92. Chương 77: Lời Giáo Huấn Của Ngọc Chân
93. Chương 78: Bí Mật Của Lệnh Hồ
94. Chương 79: Gặp Chuyện Ở Chung Nam
95. Chương 80: Độc Thủ Là Ai
96. Chương 81: Yến Kiến Huệ Võ Phi Trong Thọ Yến
97. Chương 82: Ca Lệnh Trên Thọ Yến Của Võ Huệ Phi
98. Chương 83: Hiến Rượu Trên Thọ Yến Võ Huệ Phi
99. Chương 84: Ngự Phong Trên Thọ Yến Võ Huệ Phi
100. Chương 85: Bắt Đầu Phong Lưu Trên Hội Đèn Lồng
101. Chương 86: Tết Nguyên Tiêu Phong Lưu Trong Ngự Thư Phòng
102. Chương 87: Ngươi Đó Là Tiêu Duệ Giả Kia?
103. Chương 88: Thọ Vương Đến Nhà
104. Chương 89: Tâm Tư Của Lý Anh
105. Chương 90: Sóng Gió Kỳ Thi Mùa Xuân
106. Chương 91: Lòng Của Ngọc Chân
107. Chương 92: Bữa Tiệc Dục Vọng
108. Chương 93: Mộng Ảo Đại Đường
109. Chương 94: Bàn Về Lý Lâm Phủ
110. Chương 95: Thả Ca Thư Hàn
111. Chương 96: Mở Đầu Sắc Dục Trong Cung
112. Chương 97: Bừng Phát Sắc Dục Trong Cung
113. Chương 98: Sát Khí Sắc Dục Trong Cung
114. Chương 99: Dẫn Quân Bình Định
115. Chương 100: Kim Bài Trạng Nguyên Công Ngăn Cơn Sóng Dữ
116. Chương 101: Thưởng Hôn
117. Chương 102: Kháng Hôn
118. Chương 103: Hỏi Thế Gian Tình Là Gì
119. Chương 104: Vạn Người Đẹp
120. Chương 105: Cảnh Xuân Chợt Lộ
121. Chương 106: Ngọc Hoàn Vào Kinh
122. Chương 107: Tiêu Gia Giấu Kiều
123. Chương 108: Dương Hồi Say Rượu
124. Chương 109: Thảm Án Đoan Ngọ
125. Chương 110: Ai Là Hung Thủ
126. Chương 111: Đêm Đại Hôn
127. Chương 112: Du Long Diễn Phượng
128. Chương 113: Thiên Địa Âm Dương Giao Hoan Đại Nhạc Phú
129. Chương 114: Phụng Chỉ Khâm Sai
130. Chương 115: Xuân Mộng Không Vết
131. Chương 116: Ảnh Tử Và Mật Chỉ
132. Chương 117: A Đại
133. Chương 118: Ngắm Chân Thành Đông Nam
134. Chương 119: Một Khúc Phượng Cầu Hoàng
135. Chương 120: Gian Tình Và Cụt Tay
136. Chương 121: Người Bặc Làm Rượu
137. Chương 122: Lửa Hừng Hực, Thiêu Đốt Đi
138. Chương 123: Một Điểm Hồng Giữa Vạn Bụi Đen
139. Chương 124: Máu Trại Bặc
140. Chương 125: Uy Danh Hiển Hách - Lửa Mạnh Đốt Thành
141. Chương 126: Uy Danh Hiển Hách - Phong Vân Tế Hội
142. Chương 127: Uy Danh Hiển Hách - Giết Cha
143. Chương 128: Uy Danh Hiển Hách - Nữ Vương
144. Chương 129: Vua Rượu Kiềm Đông - Đuổi Giết
145. Chương 130: Vua Rượu Kiềm Đông - Tà Dương Màu Máu
146. Chương 131: Định Nam Chiếu - Thư Sinh Khí Phách Chỉ Trích
147. Chương 132: Bơi Giữa Dòng Nguy Ngập Định Nam Chiếu
148. Chương 133: Định Nam Chiếu
149. Chương 134: Hôn Sự Của Lệnh Hồ Xung Vũ
150. Chương 135: Một Ngày Ba Thánh Chỉ
151. Chương 136: Chín Đại Tiết Độ Sứ Tụ Họp Kinh Đô
152. Chương 137: Đường Về Đầy Gió Tuyết, An Lộc Sơn Tới Chơi
153. Chương 138: Lại Vào Trường An Phong Ba Nổi
154. Chương 139: Đình Biện
155. Chương 140: An Lộc Sơn Cầu Hôn
156. Chương 141: Ba Lần Thăm Tiêu Phủ
157. Chương 142: Gặp Chuyện
158. Chương 143: Cầu Thân
159. Chương 144: Lòng Thương Cha Mẹ Bằng Thiên Hạ
160. Chương 145: Sự Kiện Trần Trụi
161. Chương 146: Tam Ty Hội Thẩm
162. Chương 147: Hành Động
163. Chương 148: Dự Tiệc
164. Chương 149: Tửu Đồ Cất Cao Giọng Hát
165. Chương 150: Lựa Chọn
166. Chương 151: Thôi Hoán Nháo Hôn
167. Chương 152: Trước Vào Động Phòng Rồi Nói Sau
168. Chương 153: Nhận Lệnh Vào Cung
169. Chương 154: Trình Diễn Trò Hay
170. Chương 155: Phạt Roi Thôi Hoán
171. Chương 156: An Lộc Sơn Hiến Vũ
172. Chương 157: Yến Tiệc Tết Nguyên Tiêu - Rượu Tiên Trong Họa
173. Chương 158: Yến Tiệc Tết Nguyên Tiêu - Vượt Lửa Qua Sông
174. Chương 159: Người Chủ Trì Tứ Di Yến
175. Chương 160: Quan Hệ Giữa Lệnh Hồ Phu Nhân Và Lý Lâm Phủ
176. Chương 161: Thân Thế Mẹ Con Lệnh Hồ
177. Chương 162: Tru Sát Sứ Giả Thổ Phiên
178. Chương 163: Ni Đà La
179. Chương 164: Kẻ Phụ Lòng Liễu Mộng Nghiên
180. Chương 165: Ai Muốn Làm Phò Mã
181. Chương 166: Câu Chuyện Thích Sạch Sẽ
182. Chương 167: Đối Chất
183. Chương 168: Tuyệt Tình Ngâm
184. Chương 169: Bốn Thứ Không Thể “dựa Vào”
185. Chương 170: Trở Mặt Thành Thù
186. Chương 171: Lý Lâm Phủ Hộc Máu
187. Chương 172: Lệnh Cấm Rượu
188. Chương 173: Năm Vạn Quán Mua Cái Gì
189. Chương 174: Cho Thiêu Đao Tử Lý Gia Một Chút Lửa
190. Chương 175: Giao Phong Trong Quân
191. Chương 176: Binh Biến
192. Chương 177: Ông Hầm Ông Hừ
193. Chương 178: Thạch Bảo Thành
194. Chương 179: Quỳ Lạy, Tế Văn
195. Chương 180: Tuyệt Cảnh
196. Chương 181: Con Đường Sống
197. Chương 182: Bắt Sống Thổ Phiên Vương
198. Chương 183: Mưu Đồ Bí Mật, Hợp Tác
199. Chương 184: Lòng Khánh Vương, Người Qua Đường Đều Biết
200. Chương 185: Vui Mừng Không Ngờ
201. Chương 186: Vị Tiêu Phu Nhân Nào
202. Chương 187: Uy Danh, Chấn Động
203. Chương 188: Đông Cung Chọn Người
204. Chương 189: Vui Mừng Đến Từ Đâu
205. Chương 190: Gặp Gỡ Ở Trúc Lâu
206. Chương 191: Hương Phấn Xử Nữ
207. Chương 192: Một Tiếng Vang Thật Lớn Trên Trời, Tiêu Duệ Hoành Tráng Lên Sân Khấu
208. Chương 193: Giao Phong Trên Điện
209. Chương 194: Tình Yêu Không Lời
210. Chương 195: Chính Thức Quyết Liệt
211. Chương 196: Hôn Lễ Long Trọng Không Tiền Khoáng Hậu
212. Chương 197: Lưu U Cầu Vào Tù
213. Chương 198: Gặp Lại Lưu Nhạn Dung
214. Chương 199: Trong Ngục
215. Chương 200: Nghiệt Tình Tuyệt Luyến Của Lý Long Cơ
216. Chương 201: Bùi Khoan Xin Từ Chức
217. Chương 202: Thái Tử Lên Đài, Tiêu Duệ Diễn Hí Khúc
218. Chương 203: Di Dân
219. Chương 204: Bộ Mặt Khác Của Tiêu Duệ
220. Chương 205: Được Thái Tử Cúi Đầu
221. Chương 206: Nha Binh Vây Phủ
222. Chương 207: Tiêu Duệ Giết Người Rồi
223. Chương 208: Ta Rất Hiếu Sắc Sao?
224. Chương 209: Sổ Con Của An Lộc Sơn
225. Chương 210: Uy Hiếp Của Dương Lăng
226. Chương 211: Rượu Thuốc Mát Xa
227. Chương 212: Thân Thế Và Thù Hận Của Cô Gái Hề
228. Chương 213: Trong Phòng
229. Chương 214: Đương Quy Trà Lâu
230. Chương 215: Trương Võ Dương
231. Chương 216: Vạch Tội Vương Trung Tự
232. Chương 217: Có Sữa Chính Là Mẹ
233. Chương 218: Công Đường
234. Chương 219: Võ Huệ Phi Thăm Bệnh
235. Chương 220: Dương Nguyên Tự Vào Cung
236. Chương 221: An Lộc Sơn Chạy Thoát
237. Chương 222: Bắt Sống An Lộc Sơn
238. Chương 223: Kết Cục Của An Lộc Sơn
239. Chương 224: Hề Nữ Gặp Hoàng Đế
240. Chương 225: Dữ Tợn
241. Chương 226: Lý Đằng Không Bắt Kẻ Thông Dâm
242. Chương 227: Gió Thu Ngàn Dặm Phù Dung Múa
243. Chương 228: Bí Mật Của Hoàng Thất
244. Chương 229: Bức Cung & Nhắm Mắt Trầm Luân
245. Chương 230: Bức Cung Và Giằng Co
246. Chương 231: Bức Cung Và Nguy Cơ
247. Chương 232: Bức Cung Và Sắc Dụ
248. Chương 233: Bức Cung Và Việc Binh Đao
249. Chương 234: Bức Cung Và Giết Bằng Rượu Độc
250. Chương 235: Triều Hội Đêm Khuya
251. Chương 236: Quận Vương Tĩnh Nan
252. Chương 237: Trang Viên Tiêu Gia
253. Chương 238: Một Tiếng Sấm Sét Giữa Đất Bằng
254. Chương 239: Ám Chỉ Ca Thư Hàn
255. Chương 240: Đô Tùng Mang Bố Kết Tới Chơi
256. Chương 241: Lửa Giận Của Dương Ngọc Hoàn
257. Chương 242: Gia Quy
258. Chương 243: Tâm Tính Vương Ba
259. Chương 244: Người Cầu Hôn Rất Nhiều
260. Chương 245: Triều Nghị
261. Chương 246: Trác Mã
262. Chương 247: Dương Tam Tỷ Vào Kinh
263. Chương 248: Ngoài Mềm Trong Cứng
264. Chương 249: Đêm Đã Khuya, Tình Hay Là Dục
265. Chương 250: Nghĩa Tử Của Lý Long Cơ
266. Chương 251: Lý Lâm Phủ Ngoại Tình
267. Chương 252: Lòng Người Dễ Thay Đổi, Cuộc Đời Như Trò Đùa
268. Chương 253: Lý Lâm Phủ Bãi Quan
269. Chương 254: Võ Huệ Phi Tranh Chấp Với Hoàng Đế
270. Chương 255: Âm Mưu Lớn Bằng Trời
271. Chương 256: Thành Sa Châu
272. Chương 257: Cường Đạo Thổ Phiên Tập Kích
273. Chương 258: Khoản Tiền Ước Lệ Lui Tặc
274. Chương 259: Dương Lăng Tới Phía Tây
275. Chương 260: Tâm Tư Của Dương Lăng
276. Chương 261: Tới Quy Tư Nhậm Chức
277. Chương 262: Tru Sát Phu Mông Lăng
278. Chương 263: Pháo Nã Yên Kỳ
279. Chương 264: An Tây Thiết Vệ Quân Và Con Trai Lý Nghi
280. Chương 265: Thưởng Tên
281. Chương 266: Hôn Sự Của Trương Võ Dương
282. Chương 267: Khâm Sai, Giám Quân Sứ
283. Chương 268: Phong Thường Thanh - Mao Toại Tự Đề Cử Mình
284. Chương 269: Quân Tiên Phong Hướng Về Phía Tây
285. Chương 270: Gió Giật Đặc Lặc Mãn Xuyên
286. Chương 271: Giết Ngựa
287. Chương 272: Chiến! Liên Vân Bảo
288. Chương 273: Vương Phi Tiểu Bột Luật Xinh Đẹp
289. Chương 274: Âm Mưu Hay Là Mưu Sát
290. Chương 275: Thành Tân Đường
291. Chương 276: Mượn Đường Thổ Phiên
292. Chương 277: Nguyên Châu Phá, Trường An Loạn
293. Chương 278: Gương Vỡ Khó Lành
294. Chương 279: Trở Về Đế Đô Trường An
295. Chương 280: Y Cư Miểu Miểu Chung Thành Tuyệt Hưởng
296. Chương 281: Tiêu Duệ Tân Chính
297. Chương 282: Bí Mật Của Ảnh Tử Và Hồng Môn Yến
298. Chương 283: Lý Long Cơ Và Dương Ngọc Hoàn Gặp Mặt
299. Chương 284: Ta Đâu Có Thể Là Loại Người Vô Tích Sự
300. Chương 285: Tiêu Nguyệt Có Tin Vui!?
301. Chương 286: Chủ Nhân Mới Của Yên La Cốc.
302. Chương 287: Chuyện Cũ Và Mười Năm (đại Kết Cục)
Tiêu Duệ cười khổ một tiếng, tiểu từ này đi nhanh thật. Thấy không đuổi kịp hắn. Tiêu Duệ bất đắc dĩ đành phải cao giọng kêu một tiếng:
- Dương Quát, Quát huynh, xin dừng bước.
Dưới tình thế gấp gáp, giọng Tiêu Duệ rất lớn. Thực ra dù hắn không gọi lớn, Dương Quát cũng biết có người gọi sau lưng mình. Đạo lý cũng rất đơn giản, giọng của Tiêu Duệ không phải “người địa phương”, giọng Lạc Dương ở đất Thục đúng là “thành một phái riêng”
Người đi trên đường đều quay đầu lại nhìn thiếu niên ăn mặc đẹp đẽ đang vuốt ngực thở dốc. Mà Dương Quát cũng từ từ xoay người lại, nhìn về phía này. Thấy là muội phu Tiêu Duệ mới gặp qua, Dương Quát tuy rằng có chút kỳ quái nhưng không nghĩ nhiều, vội vàng chạy vội về, vỗ vỗ vai Tiêu Duệ, buồn bực nói:
- Muội phu Tiêu gia, tìm ta làm gì?
Tiêu Duệ cười cười, chỉ vào một tửu quán nhỏ ven đường, ôn tồn nói:
- Tiêu mỗ muốn mời Quát huynh một chén rượu, không biết Quát huynh có nể mặt hay không?
Tiêu Duệ vẫn đang rầu rĩ, hắn có thể mua trang viện cho Dương gia, tặng tiền, nhưng không phải kế lâu dài. Mình và Ngọc Hoàn đương nhiên không thể nào ở mãi Thục Châu được. Thời gian này hắn đang suy nghĩ có phải nên mở một chi nhánh của tửu phường Tửu Đồ ở Thục Châu, giao cho Dương gia quản lý. Cứ như vậy sau này Dương mẫu, Dương tam tỷ, thậm chí người thân khác của Ngọc Hoàn sẽ không buồn vì không có kế sinh nhai, có thể sống cuộc sống giàu sang.
Mở tửu phường không phải vấn đề lớn, thậm chí hắn đã nghĩ đến việc ủ và sản xuất rượu. Nhưng vấn đề lớn nhất trước mắt đó là Dương gia không có nam đinh ra mặt chống giữ. Dương Quát xuất hiện ngang trời làm Tiêu Duệ giật mình. Người này trung hậu thành thật, nhân phẩm rất tốt, lại có tình cảm tốt với mẹ con Dương gia, giao tửu phường cho hắn quản lý, chắc sẽ có kết quả không tệ.
Nhưng mở một phần sản nghiệp, chỉ dựa vào tin cậy là không đủ, còn phải xem năng lực và tài cán của hắn thế nào.
Vài chén rượu vào bụng, tán gẫu một phen, Tiêu Duệ mới phát hiện lo lắng của mình hoàn toàn không cần thiết. Dương Quát tuy rằng trung hậu, nhưng người thành thật không có nghĩa là người ngốc. Hắn không chỉ không ngốc, còn có vài phần khôn khéo và nhìn thấu nhân tình thế thái. Bởi vì phụ mẫu mất từ nhỏ, lăn lộn trên phố nhiều năm, hắn thành thục và trầm ổn hơn đám bạn cùng lứa nhiều. Hơn nữa nhiều năm làm công ở tửu phường, cũng không xa lạ với các công việc trong tửu phường.
Có thể nói Dương Quát là người thích hợp nhất, hoàn toàn có thể làm người quản lý sản nghiệp Tửu Đồ ở Thục Châu. Tuy rằng hắn xuất thân nghèo khó, thuộc tầng lớp dưới cùng, chưa biết rõ cách giao tiếp của giới thương nhân. Nhưng Tiêu Duệ tin rằng chỉ cần rèn luyện thêm, Dương Quát nhất định sẽ trở thành một thương nhân đủ tư cách.
Rượu qua ba tuần, trong lòng Tiêu Duệ càng lúc càng thêm sảng khoái. Hắn lấy mười tờ ngân phiếu, mỗi tờ mười quan tiền đặt lên bàn, cười cười thành khẩn nói:
- Quát huynh, ngươi và ta mới gặp như đã quen từ lâu. Một trăm quan tiền này giao cho Quát huynh, hy vọng Quát huynh quan tâm nhiều hơn tới Dương gia.
Dương Quát cả kinh, nhìn vào mười tờ ngân phiếu kia, người khẽ run lên. Hắn chỉ là một kẻ làm thuê trong tửu phường mà thôi. Hàng tháng tiền công còn không đến nửa quan tiền, làm sao mới gặp đã được tặng ngân phiếu lớn như vậy? Trăm quan tiền với hắn mà nói chính là một tài sản rất lớn.
Trong ánh mắt hiện lên một tia nóng bỏng, nhưng tia nóng bỏng đó rất nhanh bị sự kiên nghị thay thế. Hắn nhẹ nhàng đẩy ngân phiếu về, cố đưa mắt nhìn sang chỗ khác, lắc đầu:
- Muội phu Tiêu gia quả nhiên là người có tiền. Nhiều tiền như vật có thể dọa chết Dương Quát. Quan tâm thím và tam tỷ là bổn phận của Dương Quát. Ta sao có thể nhận tiền của ngươi? Muội phu Tiêu gia đừng quá xem thường Dương Quát.
Biểu hiện và cảm xúc thay đổi của Dưowng Quát, Tiêu Duệ đều thấy rõ. Nếu một người không động tâm với số tiền lớn như vậy, không có một chút lòng tham, thì nhất định là dối trá. Nhưng tham lam bị đạo đức trong lòng ngăn cản, kiên trì với nhân cách của mình...biểu hiện của Dương Quát làm Tiêu Duệ thầm gật đầu trong lòng, càng thêm kiên định với suy nghĩ để hắn quản lý tửu phường của mình ở đây.
Tiêu Duệ không thu hồi ngân phiếu, mà nâng chén khẽ nhấp một ngụm. Hắn khẽ nhíu mày thầm oán Kiếm Nam Xuân danh khắp Đại Đường rồi mới nuốt rượu vào trong bụng, từ từ nói:
- Xin hỏi Quát huynh làm công ở tửu phường, một tháng được bao nhiêu tiền?
Dương Quát thở dài:
- Ông chủ của ta coi như phúc hậu, trả tiền công cho chúng ta cũng cao, mỗi tháng bốn trăm năm mươi văn, miễn cưỡng sống qua ngày.
Dừng một chút hắn lại nói:
- Muội phu Tiêu gia, tửu phường chúng ta chính là Kiếm Nam xuân nổi tiếng trong Thục Châu, là sản nghiệp của Gia Cát gia ở Ích Châu. Trong thành Thục Châu chỉ có mấy chi nhánh. Nghe nói Gia Cát gia có hơn mười tửu phường Kiếm Nam Xuân ở các nơi, gần như mỗi tòa thành đều có.
- Gia Cát Khổng Phương?
Tiêu Duệ cả kinh, trong mắt không kìm được lóe lên một tia nghiêm nghị.
- Ừ, đúng là đại thương nhân Kiếm Nam đạo Gia Cát gia. Gia Cát gia nhiều đời kinh doanh, tài lực hùng hậu, có quan hệ với quan phủ, thế lực thật sự rất lớn.
Dương Quát gật đầu:
- Muội phu Tiêu gia cũng biết Gia Cát gia?
Tiêu Duệ thở nhẹ một cái, chỉ cười khẽ. Hắn như thế nào lại không biết Gia Cát gia nổi tiếng. Gia Cát gia được xưng là một trong tứ đại thương nhân Đại Đường, là thủ phủ Kiếm Nam, thực lực hùng hậu không thua gì Sơn Nam đạo Ngụy gia mà Tiêu Duệ có chút mâu thuẫn.
(có phải thiếu 1 đoạn không?)
Đề nghị của Tiêu Duệ thực sự làm Dương Quát kinh hãi. Hắn dù như thế nào cũng không ngờ đến muội phu Tiêu gia văn nhã tuấn tú này lại tự xưng là một cao thủ ủ rượu, còn định mở tửu phường ở Thục Châu. Mới đầu hắn còn do dự một chút, nhưng khi hắn nghe Tiêu Duệ mở tửu phường là vì kế sinh nhai cho mẹ con nhà Dương Gia, thanh niên chất phác cảm động nhìn Tiêu Duệ thật sâu. Thấy vẻ chân thành trong mắt hắn, sau đó cắn chặt răng:
- Muội phu Tiêu gia, ngươi có tâm, được. Nếu muội phu Tiêu gia tin Dương Quát này, Dương Quát sẽ nỗ lực một lần.
- Quát huynh nhất định sẽ làm được. Tiêu mỗ tin tưởng ngươi.
Tiêu Duệ cao hứng đứng dậy, vỗ vỗ vai Dương Quát, cất cao giọng nói:
- Chúng ta quyết định như vậy. Việc này không nên chậm trễ, hôm nay Quát huynh đi thu xếp một chút. Ngày mai ngươi tới, ta sẽ sai Mã Nhị cùng ngươi ra phố tìm cửa hàng mặt đường, mau chóng mở tửu phường. Đúng rồi, Quát huynh có quen biết tửu công thì tuyển mấy người, tiền công có thể trả cao nhất thành.
Dương Quát đứng dậy cảm động đáp ứng, vẻ mặt có chút kích động. Trong lòng kẻ chất phác này thực sự xúc động. Hắn hiểu được vận mệnh của mình có lẽ sẽ hoàn toàn thay đổi vì gặp được muội phu Tiêu gia ngày hôm nay. Chắp tay cáo biệt Tiêu Duệ, hắn ngẩn đầu ưỡn ngực thở một hơi rượu, chỉ trong khoảnh khắc đã hòa vào dòng người, không thấy bóng dáng.
Tiêu Duệ mỉm cười, đi ra khỏi tửu phường.
Xem tiếp: Chương 47: Ngũ Lương Ngọc Dịch