61 Chương 61: Chuyện xưa, sự cố (thượng). . . Ngày hôm sau lúc đến công ty các vị giám đốc làm một cuộc viếng thăm xuống đây, trừ thư ký Hạ ra thì tất cả đều nhìn tôi với các loại vẻ mặt kèm ánh mắt có đủ mọi sắc thái kì quái, trong lòng tôi có chút nghẹn khuất, Tiểu Mẫn không ở đây, chẳng có chỗ để phát tiết.
62 Chương 62: Chuyện xưa, sự cố (trung). . . Ngày hôm sau đi làm không thấy Hình Tinh Tinh, lòng sinh ra tò mò, thư ký Hạ khéo hiểu lòng người giải tỏa nghi vấn cho tôi: “Ngày hôm qua Quan tổng đã điều cô ấy đến chi nhánh công ty rồi.
63 Chương 63: Phiên ngoại giấc mơ hai mươi năm trước (thượng). . . Hai mươi ba năm trước, Tần Y Y 15 tuổi, không gọi là Tần Y Y, mà làTần Dập Dập, cha mẹ ký thác kỳ vọng cao, hy vọng cô tuy là con gái nhưng có thể làm rạng rỡ tổ tông, ngày sau huy hoàng rạng rỡ.
64 Chương 64: Phiên ngoại giấc mộng hai mươi năm trước (trung). . . Tần Dập Dập là người suy nghĩ nhiều, nên tất nhiên là đem câu trêu đùa của Phùng Hoan Nhi đặt ở trong lòng, cô âm thầm kinh hãi, vốn tưởng rằng mục đích của mình kín đáo đến không chê vào đâu được, không ngờ lại rõ ràng như vậy… Từ sau khi Tần Dập Dập giấu đầu lòi đuôi, mặc dù bình thường đều là cô đưa bài tập đến văn phòng, nhưng bây giờ vừa dỗ vừa lừa Phùng Hoan Nhi đem hộ.
65 Chương 65: Phiên ngoại giấc mộng hai mươi năm trước (hạ). . . Tần Dập Dập bẻ bẻ khớp tay mở miệng: “Thứ Bảy tuần sau sinh nhật em, em muốn mời thầy ăn cơm… Em đã xem qua thời khoá biểu rồi, thứ Bảy tuần sau thầy không có lớp nào phải học bù, hơn nữa ngày đó đúng dịp đại hội thể dục thể thao mùa thu, cấp ba cũng được nghỉ học một ngày.
66 Chương 66: Chuyện xưa, sự cố (hạ). . . Tôi cứ để cho Tần Y Y thao thao bất tuyệt tới chết kể lại chuyện cũ, thi thoảng nhẹ nhàng bâng quơ nói hai ba câu lời ít mà ý nhiều, không hề có ý định thúc giục người đang rơi lệ kia.
67 Chương 67: Trong bức tranh có đôi chim yến (thượng). . . Buổi tối, tôi nằm ở trong lòng hắn, không đầu không đuôi nói một câu: “Em xin lỗi. ” Tay hắn siết chặt, sử dụng một chút lực dễ dàng quay mặt tôi lại, khoảnh khắc ấy tôi sinh ra cảm giác quay cuồng giống như chiên trứng gà trên chảo vào buổi sáng sớm= =.
68 Chương 68: Trong bức tranh có một đôi chim yến (trung). . . Bởi vì đại BOSS dịu dàng hiếm thấy nên sau đó, tôi ưỡn nghiêm mặt cố chấp như con gấu kaola dính ở trên người hắn.
69 Chương 69: Trong bức tranh có đôi chim yến (hạ). . . Là ông chủ, quanh năm suốt tháng cũng không được rảnh rỗi. Quan Ứng Thư ngày mồng ba tháng giêng đã bắt đầu làm việc, về kế hoạch mục tiêu của công ty trong năm mới, chính sách cải cách, phân bố nhân sự, vân vân.
70 Chương 70: Gió xuân lẻn vào sợi vải (thượng). . . Buổi tối, tôi đỏ mặt quán triệt thực hiện theo chủ ý của Tả San Hô. Thừa dịp lúc hắn không chú ý, tôi lặng lẽ giấu cái áo ngủ mà hắn treo trên móc ngang ở phòng tắm, quả nhiên, có người trúng kế: “Mạc Nhan Hinh, giúp anh lấy áo ngủ đem lại đây.
71 Chương 71: Gió xuân lẻn vào sợi vải (hạ). . . “Anh với Dụ Hà chỉ bàn công việc mà thôi, đừng nghĩ lung tung. ” Hắn cuối cùng cũng nghe hiểu ý của tôi, tuy trả lời theo kiểu ông nói gà bà nói vịt, nhưng vẫn như trận gió xuân thổi qua khiến tôi rất vui sướng.
72 Chương 72: Trên đời có ai mà không già (thượng). . . Lúc Quan Ứng Thư đưua vé xem phim cho tôi tôi hơi ngạc nhiên, dáng vẻ hắn không giống như kiểu có thể cùng đi xem phim với tôi.
73 Chương 73: Trên đời có ai mà không già (trung). . . “Anh cùng cô ấy nói gì vậy?” Vừa ra khỏi bệnh viện tôi liền khẩn trương hỏi hắn. “Không có gì, em không phải nói muốn ăn cháo sao? Đi thôi.
74 Chương 74: Trên đời có ai mà không già (hạ). . . Bác sĩ đến lần này không phải bác sĩ Hứa lúc trước, mà là một nam bác sĩ phụ khoa thoạt nhìn qua nhi lập chi niên (khoảng 30 tuổi), đương nhiên, đây là sau khi hắn tự giới thiệu tôi mới biết được.
75 Chương 75: Sắc xuân buông xuống dáng người thướt tha (thượng). . . Mẹ chồng nhân cơ hội này bộc lộ sự bất mãn đối với con trai, công bố chuyển tới ở cùng quyết không quay về.
76 Chương 76: Sắc xuân buông xuống dáng người thướt tha (hạ). . . Mà kiểu người này, không phải giống như người đột biến gen. Cái gọi là cầm thú, cho dù mang lê giày da, cũng là mặt người dạ thú.
77 Chương 77: Mây mù sấm sét cùng nhau đến (thượng). . . Thời điểm Tả San Hô khóc sướt mướt tôi không cho là đúng, là một người từng trải, tôi cảm thấy không thể giải thích được cảm xúc tự nhiên bộc phát tới mức khó tin này của cô ấy.
78 Chương 78: Mây mù sấm sét cùng nhau đến (trung). . . Buổi tối tiếp tục chiến tranh lạnh, tôi rối rắm hơn nửa ngày mới không tình nguyện mở miệng: “Ôi chao, lấy giúp em cái áo ngủ.
79 Chương 79: Mây mù sấm sét cùng nhau đến (hạ). . . “Ba mươi sáu kế tớ đã thuộc nằm lòng rồi, nhưng mà…” Ánh mắt Tả San Hô đột nhiên trở nên có chút bí hiểm, hoàn toàn bị tên phúc hắc nhà cô ấy đồng hóa.
80 Chương 80: Trên trời ảm đạm dưới có cỏ thơm (thượng). . . “Mẹ đã biết chuyện?” Ánh mắt tôi cụp xuống, giọng nói run run có chút không khống chế được. Bộ chăn đệm màu xanh trắng giống như hé ra mê cung âm u, tôi nhìn tới mức hoa mắt chóng mặt.