101 Nghe thấy lời nhắc nhở đó, Diệp Phong mới từ từ định thần lại, nỗi khổ tâm trong lòng hoàn toàn biến mất. Kéo ghế ngồi xuống, coi thường nói: “ Trí nhớ của tôi không tồi, những chuyện đã nói nhất định sẽ không quên, nhưng mỗi người một nửa , tôi sợ anh không chịu nổi đâu.
102 Diệp Phong nhận điện, nói trong câu lạc bộ có chuyện cần giải quyết phải về ngay, hắn liền đứng dậy từ biệt. Từ Tiến cũng không níu giữ chỉ là lại nghiêm túc nhắc nhở hai lần khiến Diệp Phong bình tĩnh một chút, chưa đến lúc cần thiết không thể để lộ thân phận.
103 “Ha ha, tôi cũng là nói bừa thôi, đừng giận, dù sao cũng đừng giận”. Tiểu Triệu chắn được vật đánh bất ngờ đó, vẻ mặt tươi cười nói: “Anh Diệp, anh khôi ngô tuấn tú, phong lưu phóng khoáng, làm sao phó tổng Lưu có thể so sánh được.
104 Diệp Phong vội cúp máy, chỉnh lại quần áo, cất bước ra khỏi phòng làm việc, chào hỏi cấp hỏi rồi nhanh chóng bước tới phòng làm việc của tổng giám đốc.
105 Trong buổi họp tối qua đã thấy được sự ngông cuồng của Diệp Phong , cũng biết hắn thực có chút tài năng, nhưng cái này không có nghĩa hắn có thể làm được mọi việc.
106 Diệp Phong không phải là thần, tự nhận trong thời gian ngắn không có khả năng chỉ dựa vào một bức thư điều tra ra kẻ đe dọa đứng sau, có thể trịnh trọng đảm bảo giải quyết việc này như vậy, bỏ qua sự kích động kia, chính là sự tin tưởng đối với ông bố vô lương của mình.
107 “Không ngờ trí nhớ của anh không tồi” Diệp Phong cười ha hả, vỗ vai đại hán cao to kia, hỏi: “Ông chủ của các anh đâu rồi, tôi tìm ông ấy có việc”. Hành động này khiến mấy người bên cạnh giương mắt mà nhìn, huấn luyện viên trong mắt họ lại khúm núm với người đàn ông kia, suy nghĩ kỹ thì chỉ có khi nhìn thấy ông chủ anh ta mới như vậy, mà thằng cha bản lĩnh không tồi kia còn vỗ vai như động viên, thực khiến người ta hoảng.
108 “Anh không thích thì không để người khác làm, anh cho rằng mình là ai chứ?” Ân Trung Hoa bước lên hai bước chỉ thẳng người đàn ông đối diện, lạnh lùng nói: “Đừng tưởng tôi sợ anh, nếu không phải chú Lê thì Lãnh Phong Đường của anh sớm đã bị diệt rồi.
109 Trong hai năm thế chỗ chú Lê làm đại ca, mặc dù cũng làm được mấy việc lớn nhưng là trong mắt người cũng nghề, bang Hoa Hải vẫn là thuộc tính toán của chú Lê, lão chuyển chức vụ đó cho mình nhưng lại không nhường địa vị thống trị của cả thành phố cho mình.
110 Tai nạn xảy ra bất ngờ bỗng khiến tất cả mọi người đều sững sờ,chẳng mấy chốc đổ dồn ánh mắt lên Hổ ca đáng ngồi trên ghế, bởi con dao sắc nhọn cắm vào mu bàn tay của Ân Trung Hoa với con dao trong tay lão giống y như nhau.
111 Diệp Phong cũng không muốn nghĩ đến việc giết loại người này, chỉ giống như là hạ thấp mình hơn mà thôi, năm vũ khí thị huyết, nhưng gã đàn ông này có hành vi phạm tội thật đáng chết nhưng lại chưa đủ để hắn tự chịu chết.
112 Nếu như không phải không hề nghi ngờ gì về quyết định của lão cha, thì vị lão đại của bang Hoa Hải lúc này đã sớm tắt thở rồi trong tay hắn rồi. Chuyện này không thể giải quyết theo cách đó, nếu giết chết hắn thì đó chính là tư tưởng trước sau như một của Ảnh Phong, hơn nữa mười năm trước cũng làm việc làm theo nguyên tắc này.
113 Sau khi cúp điện thoại, trong ánh mắt âm lãnh của Diệp Chí Tồn hiện lên vẻ thoải mái. Người này nếu đã trả lời là có thể làm được thì hắn chắc chắn sẽ làm được.
114 “Anh hãy ở lại đây, trước tiên cứ tìm một chỗ nghỉ ngơi đi đã”. Diệp Phong một lần nữa trở lại đội nhóm phía trước, rồi chỉ tay xác định mục tiêu, nói to như ra lệnh.
115 Nhưng đối với mục đích đe dọa của Hạng Quân quả thực là không hề rõ ràng, ba trăm vạn đối với một tổng giám đốc có trong tay vài tỷ mà nói thì đúng là không đáng nhắc tới.
116 Diệp Phong lật xem mười mấy trang có đánh ấn chỉ, rất nhanh hắn liền thấy ngay đầu mối rõ ràng. Diệp Phong không nghĩ tới tập đoàn Tây Nam cũng có một câu lạc bộ trực thuộc hoạt động kinh doanh giống câu lạc bộ Hương Tạ Hiên, nhưng không ở thành phố T mà ở thủ đô.
117 Tập đoàn Tây Nam thoạt nhìn bề ngoài thì có vẻ sóng yên bể lặng nhưng thực chất bên trong lại tiềm tàng rất nhiều nguy cơ, nhưng cũng chỉ có hắn mới biết được.
118 “Anh nói những lời đó là có ý gì vậy?” Hạng Quân có chút sửng sốt, không khỏi kui vể sau vài bước, trầm giọng phản bác lại: “Tôi là người kinh doanh chân chính, anh nói mua bán như vậy là thế nào?”Chẳng qua là trong lòng Hạng Quân cũng có chút kinh ngạc, chỉ riêng ba chữ Hương Tạ Hiên cũng đã khiến hắn liên tưởng đến rất nhiều việc, thật không ngờ thằng cha đứng trước mặt đây cũng là quản lý cấp cao của một công ty không phải nhỏ, hơn nữa bây giờ chính Hạng Quân là đối thủ cạnh tranh trong công việc với hắn, hắn lại tới thẳng phòng làm việc của Hạng Quân, thật khó tránh khỏi những bất hòa xảy đến.
119 “Hạng Quân, anh có biết kiếp này sai lầm lớn nhất của anh là gì không?” Còn chưa chờ người đàn ông đối diện phản ứng gì, Diệp Phong liền liền ghì lưỡi kiềm vào phía cổ trái hắn, “đó chính là anh đã trêu chọc người không nên trêu chọc, sau khi đuổi bọn thủ hạ đần độn của anh tôi cũng coi như cho qua luôn, nhưng hết lần này đến lần khác anh cứ muốn đối nghịch với Hương Tạ Hiên, bây giờ tôi nói nghiêm túc với anh một câu này, Hà Tích Phượng vĩnh viễn không phải là người mà loại như anh có thể uy hiếp được”.
120 “Tốt lắm”. Người đàn ông trẻ tuổi ngồi vào chỗ của mình một cách vững chắc rồi mỉm cười gật đầu, gượng gạo nói vài câu khích lệ bằng tiếng Trung Quốc: “Tiễn Bác, anh quả là rất thức thời, tôi thích hợp tác với người như anh, tiền và hộ chiếu là những vấn đề anh không cần phải lo lắng, tôi sẽ cho anh hưởng thụ cuộc sống giàu sang tại nước G, điều duy nhất bây giờ anh cần làm là chuẩn bị tốt mọi thứ, tranh thủ trong ba ngày sau khi đưa tin bất ngờ đến Hương Tạ Hiên, hiểu chưa?”“Hiểu rồi, hiểu rồi”.
Thể loại: Dị Năng, Dị Giới, Đam Mỹ, Xuyên Không
Số chương: 73
Thể loại: Dị Giới, Huyền Huyễn, Dị Năng
Số chương: 51