61 Thời tiết vào đầu hạ dần dần ấm áp lên, đội Hình Thiên sau khi tiếp nhiệm vụ lần đầu tiên liền nhận thêm vài nhiệm vụ nữa, cũng từng mấy lần gặp hiểm cảnh song đều hóa an, vượt qua cửa ải khó khăn, không chỉ khiến cho sự kết hợp ăn ý giữa mọi người gia tăng mà ở phương diện thực chiến kinh nghiệm cũng tích lũy không ít, càng ngày càng trở nên cường hãn.
62 Vệ Tiểu Nghiễn vì sợ nhiệm vụ lần này xảy ra tình huống bất ngờ nên cũng xin đi theo, lúc này thấy lão đại hung hăng như vậy, trong lòng nổi lên dự cảm không tốt, “Lão Đại, làm sao vậy?” Tống Phong thấy người nọ nửa ngày không nói ra được nguyên do liền tùy tiện vứt hắn xuống, lắc lắc cái vòng cổ, “Em xem.
63 Ông chủ Khang ngồi ở ghế dựa trong thư phòng, bình tĩnh nhìn xung quanh một vòng, “Nhìn tôi như vậy làm gì?” Mọi người đứng trầm mặc, lát sau, Bạch Húc Nghiêu thật sự nhìn không được, cắn ngón tay hỏi, “Lần này ông định cùng chúng tôi làm gì? Ông tốt hơn hết nên nói rõ ràng để chúng tôi còn chuẩn bị sẵn tâm lý.
64 Mọi người lại trở lại nghỉ ngơi sau đó tiếp tục đi. Tiêu Minh Hiên sợ đối phương không chịu dừng tay, nhắc nhở mọi người thời khắc phải luôn đề phòng.
65 Tống Phong thỏa mãn ăn cơm no, sau đó bị hai người đem về đại trạch Phù gia. Việc đầu tiên là ném cho hắn một bộ quần áo để thay cái thân nữ trang chết tiệt này ra.
66 Tiêu Minh Hiên dùng sức ôm chặt, hận không thể đem Tống Phong dung nhập vào cơ thể mình. Bàn tay trực tiếp kéo áo ngủ xuống, cảm giác nhẵn nhụi từ làn da truyền đến khiến hô hấp hắn nháy mắt trở nên nặng nề.
67 Không khí trong phòng khách có vẻ rất hòa thuận, mấy người ngồi ở sô pha nói chuyện phiếm, nhìn qua đích thực vui vẻ. Thành viên hình Thiên chậm rãi rời đi, ý đồ muốn rời xa không khí quỷ dị này, sau đó lại trầm mặc nhìn.
68 Nếu đối phương có thể phái tới một sát thủ mĩ nhân như vậy, chứng tỏ bọn họ đã bị giám thị. Tống Phong suy nghĩ vài phút sau đó lấy tai nghe nhét vào tai, chủ động ngồi vào ghế lái.
69 Quần áo Phù Minh Sơn dần dần bị máu thấm ra ướt đẫm, gương mặt hắn trắng bệch không còn chút huyết sắc, phảng phất như sắp tắt thở đến nơi. Hắn không thấy Tống Phong, cũng không thấy Thiệu Tu Kiệt, càng không thấy Điện mà là một màn đêm tối mịt, vẻ mặt có vẻ hơi ngơ ngác khó hiểu, thậm chí còn có chút thất thần.
70 Tống Phong nhanh chóng nhìn Bạch Húc Nghiêu một lượt, sắc mặt hơi tái, trán vẫn còn chảy máu, máu chảy dài xuống hai má, trên người phủ đầy một lớp đất, quần áo đã không còn nhìn ra được màu sắc ban đầu nữa.
71 Khi Tống Phong tỉnh lại, hắn chỉ nhìn thấy trần nhà trắng toát, trong nháy mắt không thể nhớ lại được gì. Hắn mờ mịt vài giây, những kí ức trong đầu tựa như từng mảnh ghép nhỏ được nối lại đầy đủ.
72 Thành viên Hình Thiên nhanh chóng trở lại Bắc Kinh, mấy người bị thương nặng thì vẫn nằm lại bệnh viện, người còn lại thì trở về căn cứ, trên đường cơ hồ không ai mở miệng, không khí có chút áp lực.
73 Nhớ chuẩn bị khăn giấy + máu nhé, dự là cái phiên ngoại này có 70% là H, 30% còn lại…hài không đỡ nổi. Vậy ha, ta lượn đâyPhiên ngoạiTiêu Minh Hiên được an bài tại một bệnh viện cao cấp ở Bắc Kinh.