Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Cửu Chưởng Huyền Công Ẩn Khúc Trùng Trùng

Chương trước: Đoạn Kiếm Thù Quan Sử Chung



Chung quanh miếu cổ thần hoàng chỉ có bóng đêm.

Vẻ thanh vắng đó tạo ra sự uy nghiêm của một ngôi cổ miếu, nhưng vẫn không thiếu nét trầm mặc và tỉnh lặng. Trang chủ Vạn Xuân trang Hoàng Khởi Nguyên lặng lẽ dừng bước trước ngôi cổ miếu.

Cửa cổ miếu từ từ dịch chuyển rồi mở ra. Vị trang chủ giũ hai ống tay áo đĩnh đạc bước vào ngôi miếu cổ đó. Trong cổ miếu không có người nào. Giá bạch lạp trong treo tường tạo ra thứ ánh sáng lung linh kỳ ảo.

Lão đảo mắt nhìn quanh rồi lớn tiếng nói:

- Đạo vương Khắc Vị Phong... bổn trang chủ đã đến rồi đây.

Chỉ có sự im lặng đáp lại lời nói của Hoàng Khởi Nguyên. Đôi chân mày lão nhíu lại biểu lộ sự bất nhẫn trước sự im lặng này.

Lão gằn giọng nói:

- Đạo vương Khắc Vị Phong... sao ngươi còn chưa xuất hiện? Bổn trang chủ đến đây một mình thôi. Ngươi xuất đầu lộ diện đi, đừng có ngại. Bổn trang chủ sẽ không giết hại ngươi đâu. Hãy bước ra đi.

Vạn Xuân trang chủ Hoàng Khởi nguyên nghe tiếng động nhẹ bên bệ thờ.

Lão bước đến bên bệ thờ thì không có ai cả. Một luồng gió từ ngoài ngôi cổ miếu thổi vào. Ánh sáng trên giá bạch lạp lung linh khiến bóng lão giao động, rồi một chiếc bóng hiện ra trên vách ngôi miếu cổ đập vào trong mắt của lão.

Hoàng Khởi Nguyên nhìn vào chiếc bóng trên vách rồi từ tốn nói:

- Khắc Vị Phong ngươi phải không?

Vừa nói Vạn Xuân trang chủ vừa quay lại. Khắc Vị Phong đứng sau lưng lão trên tay là một pho tượng mỹ nhân bất hoại.

Chàng nhìn Vạn Xuân trang chủ từ tốn nói:

- Đạo vương Khắc Vị Phong chính là vãn bối.

- Bổn trang chủ có thể đoán ra ngươi.

Vừa nói Vạn Xuân trang chủ vừa nhìn chàng từ đầu tới chân như thể muốn thu tóm nhân dạng của chàng vào hai con ngươi của mình.

Lão ôn nhu nói:

- Ngươi hẹn ta đến đây với dụng ý gì... muốn trả lại cho ta những pho tượng mỹ nhân bất hoại hay là muốn thú đầu nhận tội trước mặt ta?

- Nếu vãn bối có tội thì vãn bối rất vui lòng tạ tội trước mặt tiền bối. Nhưng rất tiếc là vãn bối chẳng có tội gì trong cái chết của Diệp Diệp tiểu thư.

- Ngươi đang tưÌ£ biêÌ£n minh cho mi̬nh?

Khắc Vị Phong lắc đâ̬u:

- TaÌ£i haÌ£ không tưÌ£ biêÌ£n minh cho mi̬nh. Ma̬ đó la̬ sưÌ£ thâÌ£t.

VaÌ£n Xuân trang chuÌ0 vuốt râu miÌ0m cươ̬i rô̬i nói:

- Nếu như ta tin ngươi không phaÌ0i la̬ keÌ0 gây ra cái chết cuÌ0a DiêÌ£p DiêÌ£p thi̬ ai gây ra cái chết bi thương đó?

Vị Phong buông tiếng thơÌ0 da̬i rô̬i nói:

- TaÌ£i haÌ£ không biết ai đaÌ’ taÌ£o ra cái chết cho DiêÌ£p DiêÌ£p tiêÌ0u thư. Nhưng nếu nghi ngơ̬ Khắc Vị Phong thi̬ cuÌ’ng nên nghi ngơ̬ ThươÌ£ng Quan ĐaÌ£i Phu.

Đôi chân ma̬y cuÌ0a VaÌ£n Xuân trang chuÌ0 nhíu laÌ£i:

- Lý do na̬o ma̬ ngươi nói vâÌ£y?

- Đêm đó... ThươÌ£ng Quan ĐaÌ£i Phu va̬ Di quâÌ£n chúa cuÌ0a Liêu quốc cuÌ’ng có măÌ£t taÌ£i VoÌ£ng NguyêÌ£t lâu.

VaÌ£n Xuân trang chuÌ0 cau ma̬y nhi̬n Khắc Vị Phong:

- ThươÌ£ng Quan ĐaÌ£i Phu do bôÌ0n trang chuÌ0 thiÌ0nh mơ̬i vê̬ thi̬ la̬m sao ma̬ có thêÌ0 nghi ngơ̬ ngươ̬i đươÌ£c. Huống chi nhân cách cuÌ0a ThươÌ£ng Quan ĐaÌ£i Phu đuÌ0 có thêÌ0 minh chứng la̬ ngươ̬i không thêÌ0 na̬o có ha̬nh vi baÌ£i hoaÌ£i đươÌ£c. Co̬n ngươ̬i đáng nghi ngơ̬ nhất la̬ ĐaÌ£o vương. Nhân cách cuÌ0a ngươi không đuÌ0 minh chứng ră̬ng ngươi vô tội. MôÌ£t ĐaÌ£o vương thi̬ không thêÌ0 bi̬ nhân cách với ThươÌ£ng Quan ĐaÌ£i Phu.

- Trang chuÌ0 đaÌ’ nói thế rô̬i thi̬ taÌ£i haÌ£ không biết phaÌ0i nói sao cho trang chuÌ0 hiêÌ0u, nhưng môÌ£t con ngươ̬i thi̬ không thêÌ0 na̬o thâÌ£p toa̬n thâÌ£p miÌ’. Nhân vô thâÌ£p toa̬n.

- Đó chiÌ0 la̬ câu nói trong sách thôi. VâÌ£y ngươi điÌ£nh la̬m thế na̬o đêÌ0 hóa giaÌ0i nôÌ’i oan mà ngươi đaÌ’ tưÌ£ chuốc va̬o ngươ̬i. Nếu ngươi không có đươÌ£c minh chứng cho sưÌ£ trong saÌ£ch cuÌ0a ngươi thi̬ haÌ’y tưÌ£ kết liêÌ’u maÌ£ng sống cuÌ0a mi̬nh đi. Hay la̬ ngươi muốn đôÌ0i nhưÌ’ng pho tươÌ£ng ngoÌ£c kia đêÌ0 lấy maÌ£ng sống cuÌ0a ngươi?

VaÌ£n Xuân trang chuÌ0 vuốt râu tiếp tuÌ£c nói:

- Nếu như ngươi nghiÌ’ vâÌ£y la̬ sai rô̬i. NhưÌ’ng pho tươÌ£ng đó đối với ta thâÌ£t la̬ vô nghiÌ’a nếu như đem so với nhưÌ’ng tôÌ£i lôÌ’i ma̬ ngươi đaÌ’ gây ra.

Khắc Vị Phong lắc đâ̬u nói:

- TaÌ£i haÌ£ nói laÌ£i lâ̬n nưÌ’a... taÌ£i haÌ£ la̬ ngươ̬i biÌ£ ha̬m oan trong vuÌ£ na̬y.

- Nếu cho mi̬nh biÌ£ ha̬m oan thi̬ ngươi phaÌ0i có sưÌ£ biêÌ£n minh cho sưÌ£ trong saÌ£ch cuÌ0a mi̬nh chứ. Nếu như ngươi không có sưÌ£ biêÌ£n minh thi̬ la̬m sao ma̬ nói ngươi trong saÌ£ch đươÌ£c.

Khắc Vị Phong chơÌ£t cau ma̬y. Cha̬ng không khoÌ0i bối rối trước câu hoÌ0i đó cuÌ0a VaÌ£n Xuân trang chuÌ0 Hoa̬ng KhơÌ0i Nguyên.

Buông tiếng thơÌ0 da̬i Khắc Vị Phong nói:

- Thú thâÌ£t taÌ£i haÌ£ không có bă̬ng chứng na̬o đêÌ0 biêÌ£n minh cho mi̬nh vô tôÌ£i. Nhưng đêm đó...

VaÌ£n Xuân trang chuÌ0 khoát tay:

- Ngươi đư̬ng nói sưÌ£ hiêÌ£n diêÌ£n cuÌ0a ThươÌ£ng Quan ĐaÌ£i Phu tiên sinh la̬ sưÌ£ biêÌ£n minh cho mi̬nh. Ta đaÌ’ nói ThươÌ£ng Quan ĐaÌ£i Phu tiên sinh la̬ khách mơ̬i cuÌ0a VaÌ£n Xuân trang. Nhân cách của ông ta cuÌ’ng đuÌ0 đêÌ0 minh chứng cho nhân cách cuÌ0a ngươ̬i. Co̬n ĐaÌ£o vương la̬ keÌ0 không đươÌ£c mơ̬i nhưng laÌ£i đôÌ£t nhâÌ£p va̬o VoÌ£ng NguyêÌ£t lâu. Ngươi không la̬ thuÌ0 phaÌ£m thi̬ la̬ ai?

Khắc Vị Phong lắc đâ̬u nói:

- TaÌ£i haÌ£ có nói thế na̬o cuÌ’ng không thêÌ0 na̬o tri̬nh ba̬y nôÌ’i oan cuÌ0a mi̬nh đươÌ£c.

- Đúng

VaÌ£n Xuân trang chuÌ0 vuốt râu cươ̬i nói:

- Nếu ngươi muốn minh oan cho mi̬nh thi̬ haÌ’y ti̬m ra hung thuÌ0 đaÌ’ haÌ£i DiêÌ£p DiêÌ£p. Nếu ngươi đaÌ’ nghi ngơ̬ ThươÌ£ng Quan ĐaÌ£i Phu la̬ hung thuÌ0 thi̬ phaÌ0i ti̬m ra bă̬ng chứng đêÌ0 chứng minh ThưÌ£ơÌ£ng Quan ĐaÌ£i Phu la̬ keÌ0 băng hoaÌ£i.

- VâÌ£y la̬ tiêÌ0u sinh không có sưÌ£ lưÌ£a choÌ£n na̬o khác la̬ phaÌ0i chấp nhâÌ£n mi̬nh la̬ keÌ0 băng hoaÌ£i đaÌ’ la̬m nhuÌ£c DiêÌ£p DiêÌ£p tiêÌ0u thư va̬ haÌ£i đơ̬i na̬ng?

- Nếu như ngươi không có sưÌ£ biêÌ£n minh cho mi̬nh...

MăÌ£t cuÌ0a Khắc Vị Phong cau hăÌ0n laÌ£i:

- Nói như trang chuÌ0 la̬ taÌ£i haÌ£ vâÌ’n co̬n cơ hôÌ£i...

VaÌ£n Xuân trang chuÌ0 kheÌ’ gâÌ£t đâ̬u:

- Ngươi co̬n có cơ hôÌ£i nếu như ngươi ti̬m đươÌ£c bă̬ng chứng đêÌ0 chứng minh đươÌ£c keÌ0 ngươi nghi ngơ̬ la̬ hung thuÌ0 băng hoaÌ£i.

Vị Phong miêÌ’n cươÌ’ng hoÌ0i:

- Trang chuÌ0 hăÌ0n biết taÌ£i haÌ£ nghi ngơ̬ ai chứ?

- Ngươi nghi ngơ̬ ai?

- ThươÌ£ng Quan ĐaÌ£i Phu.

VaÌ£n Xuân trang chuÌ0 vuốt râu ôn nhu nhi̬n Khắc Vị Phong nói:

- Ngươi có quyê̬n nghi ngơ̬ va̬ cuÌ’ng có quyê̬n truy ti̬m bă̬ng chứng biêÌ£n minh cho mi̬nh. Nhưng ngươi không có nhiê̬u thơ̬i gian đâu.

Hoa̬ng KhơÌ0i Nguyên trư̬ng mắt nhi̬n Khắc Vị Phong:

- CaÌ0 voÌ’ lâm đê̬u muốn truy sát ngươi. HoÌ£ đê̬u muốn tróc naÌ’ ngươi khi vuÌ£ án na̬y chưa minh baÌ£ch.

- Trong nhưÌ’ng ngươ̬i muốn tróc naÌ’ vaÌ’n bối... có caÌ0 trang chuÌ0.

- DiêÌ£p DiêÌ£p la̬ ái nưÌ’ cuÌ0a bôÌ0n trang chuÌ0 ma̬. Ngươi thư̬a biết bôÌ0n trang chuÌ0 phâÌ’n nôÌ£ như thế na̬o trước cái chết cuÌ0a ái nưÌ’ chứ. Ta muốn băm ngươi tha̬nh trăm maÌ0nh, lóc da xeÌ0 thiÌ£t ngươi mới haÌ0 daÌ£.

Nghe Hoa̬ng KhơÌ0i Nguyên thốt ra câu na̬y, Khắc Vị Phong chiÌ0 co̬n biết cắn răng trên va̬o môi dưới ma̬ chiÌ£u đưÌ£ng. Cha̬ng miêÌ’n cươÌ’ng nói:

- Tiê̬n bối không tin vaÌ’n bối ư?

- BôÌ0n trang chuÌ0 chiÌ0 tin ngươi khi na̬o ngươi có sưÌ£ biêÌ£n minh cho mi̬nh.

- Nếu ngươi nghi ngơ̬ ThươÌ£ng Quan ĐaÌ£i Phu thi̬ ít ra ngươi cuÌ’ng phaÌ0i có bă̬ng chứng cho sưÌ£ băng hoaÌ£i cuÌ0a ThươÌ£ng Quan ĐaÌ£i Phu... bôÌ0n trang chuÌ0 hứa seÌ’ giúp ngươi hóa giaÌ0i nôÌ’i oan na̬y.

Khắc Vị Phong lúng túng nói:

- VaÌ’n bối biết ti̬m lấy bă̬ng chứng ơÌ0 đâu đêÌ0 chứng minh cho sưÌ£ trong saÌ£ch cuÌ0a mi̬nh bây giơ̬?

Đôi uy nhaÌ’n cuÌ0a VaÌ£n Xuân trang chuÌ0 roÌ£i thăÌ0ng va̬o măÌ£t Khắc Vị Phong. LaÌ’o gă̬n gioÌ£ng nói:

- Ngươi phaÌ0i tưÌ£ đi ti̬m lấy cái bă̬ng chứng đêÌ0 biêÌ£n minh cho mi̬nh. Không ai giúp đươÌ£c ngươi ngoaÌ£i trư̬ baÌ0n thân ngươi. Nếu ngươi trong saÌ£ch thi̬ ngươi phaÌ0i chứng minh đươÌ£c mi̬nh la̬ keÌ0 trong saÌ£ch. PhaÌ0i chứng minh đươÌ£c điê̬u đó.

Khắc Vị Phong buông tiếng thơÌ0 da̬i:

- VaÌ’n bối có caÌ0m tươÌ0ng la̬ mi̬nh đang biÌ£ dô̬n va̬o đươ̬ng cu̬ng ma̬ chăÌ0ng ti̬m thấy sinh lôÌ£ đêÌ0 sống.

VaÌ£n Xuân trang chuÌ0 vuốt râu tư̬ tốn nói:

- Trước cái chết thi̬ ai cuÌ’ng ao ước đươÌ£c sống. Ước voÌ£ng đó taÌ£o ra tham voÌ£ng sống. Tham voÌ£ng sống buôÌ£c ngươ̬i ta phaÌ0i vươÌ£t qua bóng dáng cuÌ0a tưÌ0 thâ̬n.

- Tiê̬n bối... taÌ£i haÌ£ không chiÌ0 muốn sống ma̬ co̬n muốn traÌ0 thu̬ cho các tiêÌ0u đêÌ£ cuÌ0a mi̬nh nưÌ’a.

- Đó la̬ chuyêÌ£n cuÌ0a ngươi... ta không câ̬n quan tâm. BôÌ0n trang chuÌ0 cho ngươi biết maÌ£ng cuÌ0a ngươi hiêÌ£n giơ̬ như chiÌ0 ma̬nh treo chuông. ĐoaÌ£n Kiếm Thu̬ Quan SưÌ0 Chung đaÌ’ ti̬m đến Dương Châu rô̬i đấy.

- VaÌ’n bối biết điê̬u na̬y.

- Y có cái muÌ’i khá thính đêÌ0 ti̬m con mô̬i như ngươi đăÌ£ng có đươÌ£c bức tươÌ£ng myÌ’ nhân bất hoaÌ£i.

- Tiê̬n bối có thêÌ0 ngăn tay y đêÌ0 cho vaÌ’n bối có thơ̬i gian ti̬m ra đươÌ£c sưÌ£ biêÌ£n minh cho mi̬nh.

VaÌ£n Xuân trang chuÌ0 Hoa̬ng KhơÌ0i Nguyên lắc đâ̬u:

- Không... bôÌ0n trang chuÌ0 không thêÌ0 ngăn y... bôÌ0n trang chuÌ0 không thêÌ0 đi chung môÌ£t con thuyê̬n với ngươi đươÌ£c. Vi̬ ngươi đaÌ’ la̬ ngươ̬i biÌ£ tất caÌ0 moÌ£i ngươ̬i nghi ngơ̬ la̬ keÌ0 băng hoaÌ£i giết DiêÌ£p DiêÌ£p. BôÌ0n trang chuÌ0 không thêÌ0 giúp môÌ£t ngươ̬i biÌ£ nghi ngơ̬ la̬ keÌ0 đaÌ’ bức haÌ£i ái nưÌ’ cuÌ0a bôÌ0n trang chuÌ0.

- TiêÌ0u sinh chiÌ0 mong có thơ̬i gian.

Hoa̬ng KhơÌ0i Nguyên buông tiếng thơÌ0 da̬i, laÌ’o chấp tay sau lưng tiến đến trước măÌ£t Khắc Vị Phong:

- ĐaÌ£o vương Khắc Vị Phong, ngươi có voÌ’ công chứ?

Khắc Vị Phong miêÌ’n cươÌ’ng nói:

- VaÌ’n bối chiÌ0 có khinh công va̬ thuâÌ£t đa̬o tươ̬ng khoét vách.

Đôi chân ma̬y cuÌ0a VaÌ£n Xuân trang chuÌ0 nhíu laÌ£i. LaÌ’o suy nghiÌ’ rô̬i nói:

- Nếu môÌ£t ngươ̬i lấy maÌ£ng ngươi, bắt ngươi nói ra nhưÌ’ng điê̬u ngươi đaÌ’ thấy taÌ£i VoÌ£ng NguyêÌ£t lâu thi̬ ngươi có nói không?

Khắc Vị Phong hơi ngơÌ’ nga̬ng vi̬ câu hoÌ0i đó.

Hoa̬ng KhơÌ0i Nguyên trâ̬m gioÌ£ng hoÌ0i:

- Ngươi không traÌ0 lơ̬i đươÌ£c a̬?

- VaÌ’n bối quá bất ngơ̬ vi̬ câu hoÌ0i cuÌ0a trang chuÌ0.

- Ngươi có thêÌ0 nghiêÌ£m ra câu traÌ0 lơ̬i cuÌ0a mi̬nh.

- Nếu vaÌ’n bối nói ra thi̬ sưÌ£ thâÌ£t la̬ chăÌ0ng ai tin. Ma̬ vaÌ’n bối phaÌ0i chấp nhâÌ£n sưÌ£ thâÌ£t ma̬ không phaÌ0i la̬ sưÌ£ thâÌ£t.

VaÌ£n Xuân trang chuÌ0 gâÌ£t đâ̬u:

- Đúng... nếu ngươi nói ra sưÌ£ thâÌ£t thi̬ chăÌ0ng ai tin đâu.

LaÌ’o nhi̬n va̬o mắt cha̬ng:

- BôÌ0n trang chuÌ0 seÌ’ chiÌ0 điêÌ0m cho ngươi ti̬m đến môÌ£t ngươ̬i.

Khắc Vị Phong như ngươ̬i chết đuối bôÌ’ng bám đươÌ£c maÌ0nh ván cứu sinh Cha̬ng ôm quyê̬n xá VaÌ£n Xuân trang chuÌ0.

- VaÌ’n bối vô cu̬ng caÌ0m kích thiÌ£nh tâm cuÌ0a trang chuÌ0.

- Đư̬ng vôÌ£i vaÌ’ caÌ0m kích bôÌ0n trang chuÌ0. BơÌ0i vi̬ lúc na̬y ngươi chưa hăÌ0n la̬ môÌ£t keÌ0 vô can.

- Nhưng du̬ sao thi̬ tiê̬n bối cuÌ’ng cho vaÌ’n bối môÌ£t sinh lôÌ£. MôÌ£t đốm sáng loé lên nơi cuối đươ̬ng hâ̬m tăm tối va̬ mơ̬ miÌ£t.

Buông môÌ£t tiếng thơÌ0 da̬i VaÌ£n Xuân trang chuÌ0 nói:

- Ngươi phaÌ0i rơ̬i khoÌ0i Dương Châu. Sau khi rơ̬i khoÌ0i Dương Châu đem theo pho tươÌ£ng ngoÌ£c bích myÌ’ nhân bất hoaÌ£i... ta nói thế ngươi biết đem theo pho tươÌ£ng na̬o rô̬i.

Khắc Vị Phong gâÌ£t đâ̬u:

- VaÌ’n bối biết.

VaÌ£n Xuân trang chuÌ0 kheÌ’ gâÌ£t đâ̬u:

- BôÌ0n trang chuÌ0 không câ̬n nói nhiê̬u đêÌ0 ngươi hiêÌ0u. Ngươi đem theo pho tươÌ£ng đó đến thaÌ0o trang ngoaÌ£i tha̬nh Giang Nam. ThaÌ0o trang đó tên la̬ Thiên Vân trang. GăÌ£p đươÌ£c Thiên vân trang chuÌ0 thi̬ ngươi có hy voÌ£ng.

Khắc Vị Phong ôm quyê̬n:

- VaÌ’n bối vô cu̬ng caÌ0m kích va̬ đa taÌ£ tiê̬n bối.

- Đư̬ng vôÌ£i vaÌ’ như vâÌ£y. BôÌ0n trang chuÌ0 không muốn thiên haÌ£ biết đươÌ£c cuôÌ£c hôÌ£i phó hôm nay giưÌ’a ngươi va̬ ta. BôÌ0n trang chuÌ0 không muốn trơÌ0 tha̬nh keÌ0 đô̬ng thuyê̬n, đô̬ng hôÌ£i với ĐaÌ£o vương Khắc Vị Phong. Khi ngươi co̬n la̬ keÌ0 biÌ£ nghi ngơ̬ la̬ hung thuÌ0 sát haÌ£i DiêÌ£p DiêÌ£p.

- VaÌ’n bối seÌ’ không đêÌ0 lôÌ£ chuyêÌ£n na̬y.

VaÌ£n Xuân trang chuÌ0 nhi̬n va̬o mắt cuÌ0a Khắc Vị Phong LaÌ’o đôÌ0i gioÌ£ng ôn nhu nói:

- Ngươi không biết VoÌ£ng NguyêÌ£t lâu la̬ cuÌ0a VaÌ£n Xuân trang sao co̬n va̬o đó lấy trôÌ£m?

Chân diêÌ£n cuÌ0a Khắc Vị Phong theÌ£n thu̬ng đoÌ0 gay. Cha̬ng có caÌ0m tươÌ0ng như biÌ£ taÌ£t gáo nước sôi va̬o ngay chính diêÌ£n.

ThơÌ0 hắt môÌ£t cái, Khắc Vị Phong nói:

- VaÌ’n bối không muốn nhưng ma̬ taÌ£i biÌ£ bắt buôÌ£c.

Hoa̬ng KhơÌ0i Nguyên hư̬ nhaÌ£t môÌ£t tiếng, rô̬i nói:

- Đáng ra ngươi không nên va̬o VoÌ£ng NguyêÌ£t lâu. Ngươi đúng la̬ tưÌ£ khoác cái gông va̬o côÌ0.

Khắc Vị Phong bối rối:

- VaÌ’n bối...

VaÌ£n Xuân trang chuÌ0 khoát tay:

- Ngươi đư̬ng biêÌ£n minh nưÌ’a, ma̬ haÌ’y tưÌ£ ti̬m sinh lôÌ£ cho mi̬nh.

LaÌ’o laÌ£i nhi̬n Khắc Vị Phong rô̬i quay bước tiến ra khoÌ0i côÌ0 miếu. LaÌ’o dư̬ng chân ngay cưÌ0a côÌ0 miếu nhi̬n laÌ£i cha̬ng va̬ nói:

- Dương Châu lúc na̬y môÌ£t con ruô̬i cuÌ’ng không rơ̬i đươÌ£c. Ngươi haÌ’y ti̬m cách gi̬ rơ̬i khoÌ0i đây ca̬ng sớm ca̬ng tốt.

Khắc Vị Phong ôm quyê̬n:

- Đa taÌ£ tiê̬n bối đaÌ’ chiÌ0 giáo.

Đôi uy nhaÌ’n cuÌ0a VaÌ£n Xuân trang chuÌ0 nhi̬n lên, cái nhi̬n sắc như baÌ0o kiếm chém xaÌ0 va̬o măÌ£t Khắc Vị Phong. LaÌ’o kheÌ’ gâÌ£t đâ̬u rô̬i quay bước tiến ra khoÌ0i côÌ0 miếu.

VaÌ£n Xuân trang chuÌ0 đi rô̬i, Khắc Vị Phong thơÌ0 pha̬o môÌ£t tiếng. Cha̬ng nghiÌ’ thâ̬m:

- Ít ra thi̬ VaÌ£n Xuân trang chuÌ0 cuÌ’ng tin mi̬nh chứ không khăÌ0ng điÌ£nh mi̬nh la̬ keÌ0 băng hoaÌ£i taÌ£o ra nghiêÌ£p ác.

ChăÌ0ng leÌ’ VaÌ£n Xuân trang chuÌ0 cuÌ’ng có ý nghi ngơ̬ ThươÌ£ng Quan ĐaÌ£i Phu. Nếu vâÌ£y thi̬ mi̬nh cuÌ’ng có cơ hôÌ£i.

Buông tiếng thơÌ0 da̬i Khắc Vị Phong nhâÌ0m nói:

- Nhưng trước tiên phaÌ0i rơ̬i khoÌ0i Dương Châu, TiêÌ0u BaÌ£ch va̬ ĐaÌ£i ThuÌ0 cuÌ’ng câ̬n rơ̬i khoÌ0i Dương Châu.

Khắc Vị Phong dơÌ£m bước ra khoÌ0i ngôi côÌ0 miếu thi̬ chơÌ£t linh caÌ0m điê̬u gi̬ bất an. Cha̬ng vôÌ£i bước nhanh vê̬ phía bêÌ£ thơ̬ hâ̬n hoa̬ng âÌ0n mi̬nh sau bức hoa̬nh phi.

Đúng như linh caÌ0m cuÌ0a cha̬ng mách baÌ0o, ĐoaÌ£n Kiếm Thu̬ Quan SưÌ0 Chung tay chấp sau lưng ung dung bước va̬o côÌ0 miếu. Y đaÌ0o mắt nhi̬n quanh rô̬i nói:

- ĐaÌ£o Vương Khắc Vị Phong... ngươi có thêÌ0 bước ra đươÌ£c rô̬i đó.

Vư̬a nói Quan SưÌ0 Chung vư̬a điÌ£nh nhaÌ’n vê̬ bức hoa̬nh phi chắn ngang bêÌ£ thơ̬.

Y ve că̬m nhaÌ£t nheÌ’o nói:

- Ngươi tưÌ£ ra hay muốn ta lôi xác ngươi ra.

ĐoaÌ£n Kiếm Thu̬ vư̬a nói vư̬a bước vê̬ bức hoa̬nh phi. Y đứng đối diêÌ£n với bức hoa̬nh phi:

- Quan môÌ’ biết ngươi ơÌ0 đây ma̬.

Nói dứt câu ĐoaÌ£n Kiếm Thu̬ vung tay. MôÌ£t ánh chớp loé lên rô̬i vuÌ£t tắt cheÌ0 bức hoa̬nh phi la̬m đôi. Đôi chân ma̬y cuÌ0a y nhíu laÌ£i khi chăÌ0ng thấy bóng dáng cuÌ0a Khắc Vị Phong ma̬ thay va̬o đó la̬ pho tươÌ£ng myÌ’ nhân bất hoaÌ£i.

ĐoaÌ£n Kiếm Thu̬ Quan SưÌ0 Chung ngây ngất nhi̬n pho tươÌ£ng myÌ’ nhân bất hoaÌ£i.

Y bước đến câ̬m lấy pho tươÌ£ng đưa lên trước mắt ngắm nghía, rô̬i như không thêÌ0 dă̬n đươÌ£c caÌ0m xúc bới nét quyê̬n ruÌ’ cuÌ0a myÌ’ nhân bă̬ng ngoÌ£c ĐoaÌ£n Kiếm Thu̬ Quan SưÌ0 Chung hôn va̬o pho tươÌ£ng với veÌ0 tôn kính.

Y quay bước lăÌ£ng leÌ’ rơ̬i khoÌ0i côÌ0 miếu.Y chơÌ£t dư̬ng bước trước ngươÌ’ng cưÌ0a côÌ0 miếu thâ̬n hoa̬ng như thêÌ0 ngóng tai nghe gi̬ đó.

Quan SưÌ0 Chung nhaÌ£t nheÌ’o nói:

- ĐaÌ£o Vương Khắc Vị Phong đaÌ’ đi rô̬i các haÌ£ không câ̬n phaÌ0i nấp nưÌ’a, bước ra đi.

Tư̬ trong bóng tối TiÌ£nh SyÌ’ Nhân bước ra.

Hai ngươ̬i đối măÌ£t nhi̬n nhau. Quan SưÌ0 Chung cau ma̬y nói:

- NgoÌ£c DiêÌ£n Thư Sinh cuÌ’ng thích chen va̬o chuyêÌ£n na̬y a̬?

TiÌ£nh SyÌ’ Nhân se coÌ£ng râu da̬i nói:

- BơÌ0i vi̬ TiÌ£nh môÌ’ cuÌ’ng thích pho tươÌ£ng myÌ’ nưÌ’ trên tay ĐoaÌ£n Kiếm Thu̬ Quan SưÌ0 Chung.

- Ta thích TiÌ£nh huynh cuÌ’ng thích ma̬ pho tươÌ£ng chiÌ0 có môÌ£t. VâÌ£y thi̬ công tưÌ0 la̬m gi̬ đêÌ0 lấy pho tươÌ£ng trong tay Quan môÌ’ đây.

- Quan SưÌ0 Chung thích, TiÌ£nh SyÌ’ Nhân thích vâÌ£y thi̬ ai có baÌ0n liÌ’nh seÌ’ có đươÌ£c pho tươÌ£ng.

- MôÌ£t lơ̬i đê̬ nghiÌ£ rất hay, Quan môÌ’ rất phấn khích va̬ cung nghinh công tưÌ0 đến lấy tươÌ£ng ngoÌ£c myÌ’ nưÌ’.

- TiÌ£nh SyÌ’ Nhân không khách sáo.

Y vư̬a nói vư̬a lưÌ’ng chưÌ’ng bước vê̬ phía Quan SưÌ0 Chung. MôÌ’i bước chân cuÌ0a TiÌ£nh SyÌ’ Nhân khoaÌ0ng cách rất đê̬u đăÌ£n chăÌ0ng có biêÌ0u hiêÌ£n ngâÌ£p ngư̬ng. KhoaÌ0ng cách ca̬ng lúc ca̬ng gâ̬n laÌ£i.

Khi khoaÌ0ng cách vư̬a đúng tâ̬m chươÌ0ng công ĐoaÌ£n Kiếm Thu̬ Quan SưÌ0 Chung chớp đôÌ£ng hưÌ’u thuÌ0, vố thăÌ0ng tới đối phương môÌ£t chươÌ0ng.

Y vư̬a vôÌ’ chươÌ0ng vư̬a nói:

- Rất có ha̬o khí.

Không chút e de̬ TiÌ£nh SyÌ’ Nhân dưÌ£ng hưÌ’u thuÌ0 tiếp chươÌ0ng.

Â̬m...

Sấm chươÌ0ng vư̬a vang lên thi̬ ĐoaÌ£n Kiếm Thu̬ thaÌ0y pho tươÌ£ng ngoÌ£c lên cao hai trươÌ£ng. Cu̬ng với đôÌ£ng tác đó môÌ£t ánh chớp baÌ£c loé lên chuÌ£p tới yết hâ̬u TiÌ£nh SyÌ’ Nhân. Như thêÌ0 biết trước nên ánh chớp xuất hiêÌ£n thi̬ gaÌ’ cuÌ’ng chớp đôÌ£ng taÌ0 thuÌ0. Tư̬ trong ống tay áo cuÌ0a gaÌ’ môÌ£t ánh chớp baÌ£c thoát ra đón đơÌ’ ánh chớp cuÌ0a Quan SưÌ0 Chung.

Keng...

Âm thanh khô khốc cuÌ0a kim loaÌ£i vang lên. Đôi đoản thuÌ0 cuÌ0a hai ngươ̬i dấu trong tay áo ghi̬m lấy nhau.

CaÌ0 hai cung rút binh khí laÌ£i dấu va̬o trong ống tay áo. Pho tươÌ£ng chưa kiÌ£p rơi xuống đất thi̬ caÌ0 hai đê̬u vung traÌ0o chuÌ£p va̬o đó. Thao tác cuÌ0a Quan SưÌ0 Chung va̬ TiÌ£nh SyÌ’ Nhân giống nhau tư̬ng đôÌ£ng tác cho tới thao tác.

Pho tươÌ£ng ngoÌ£c bích như biÌ£ hai ngươ̬i bấu chăÌ£t chưÌ£c xé đôi ra. ĐoaÌ£n Kiếm Thu̬ bấu lấy pho tươÌ£ng ngoÌ£c bích nhi̬n laÌ£i TiÌ£nh SyÌ’ Nhân.

Phía đối diêÌ£n TiÌ£nh SyÌ’ Nhân cuÌ’ng cu̬ng môÌ£t thao tác với Quan SưÌ0 Chung. TraÌ0o công cuÌ0a y cuÌ’ng bấu va̬o nưÌ’a phâ̬n co̬n laÌ£i cuÌ0a pho tươÌ£ng mắt đăm đăm nhi̬n Quan SưÌ0 Chung.

Hai ngươ̬i im lăÌ£ng.

ChơÌ£t pho tươÌ£ng myÌ’ nhân nứt doÌ£c môÌ£t đươ̬ng chia bức tươÌ£ng ra la̬m hai maÌ0nh bă̬ng nhau.

MôÌ’i ngươ̬i giưÌ’ lấy môÌ£t maÌ0nh.

ĐoaÌ£n Kiếm Thu̬ nhi̬n lấy TiÌ£nh SyÌ’ Nhân cau ma̬y rô̬i nói:

- Đây không phaÌ0i la̬ thứ ta câ̬n.

- Nó cuÌ’ng không phaÌ0i la̬ thứ ta câ̬n.

CaÌ0 hai nói dứt câu liê̬n bóp nát pho tươÌ£ng tha̬nh buÌ£i rô̬i vứt xuống đất. TiÌ£nh SyÌ’ Nhân phuÌ0i tay ôn nhu nói:

- ĐaÌ£o Vương Khắc Vị Phong chưa thêÌ0 chết vê̬ tay huynh đươÌ£c.

- Ai cấm Quan môÌ’?

- TiÌ£nh SyÌ’ Nhân có bôÌ0n phâÌ£n ngăn cấm.

- Ngươi?

- Đúng.

- Khắc Vị Phong khiến cho TiÌ£nh SyÌ’ Nhân thương haÌ£i tư̬ bao giơ̬ thế?

Đôi chân ma̬y cuÌ0a Quan SưÌ0 Chung nhướng lên:

- Ta nghe nói NgoÌ£c DiêÌ£n Thư Sinh la̬ ngươ̬i không biết thương xót ai bao giơ̬. Ngươi la̬m cho ta quá ngaÌ£c nhiên đó.

- Có nhưÌ’ng lý do không thêÌ0 nói đươÌ£c. Nhưng nếu Quan huynh muốn biết thi̬ haÌ’y theo TiÌ£nh SyÌ’ Nhân.

- ĐươÌ£c... ta rất muốn biết lý do ma̬ khiến cho NgoÌ£c DiêÌ£n Thư Sinh bôÌ’ng dưng thay đôÌ0i như vâÌ£y.

Loading...

Xem tiếp: Đóm Tình Bùng Cháy

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Tam Quốc Diễn Nghĩa

Thể loại: Lịch Sử, Quân Sự

Số chương: 119


Mẫu Đơn, Xin Đừng Khóc

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 4


Vì Tồn Tại

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 39


Cưng Vợ Đến Tận Cùng

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 50


Chàng Hoàng Tử Cải Trang

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 48