21 Edit : Dao dao Beta : Tiểu Ngân Hai người lắc mình mà vào, tường đá lại đóng lại ‘Oanh’ một tiếng, bọn họ lập tức bị những gì đang chứng kiến dọa sợ ngây người, rõ ràng, vị trí hiện tại của bọn họ là một gian bí thất rộng thênh thang, bốn phía trên mặt tường khảm bốn viên dạ minh châu vô cùng lớn đem toàn bộ bí thất chiếu sáng giống như ban ngày.
22 Thừa dịp khi nam tử áo đen bịt mũi nhìn không rõ, Khuynh Cuồng nhấn một cái trên tường bên cạnh, “ ầm ầm” , cửa đá mở ra, lôi Diệp Ảnh vọt ra mật thất, chạy về hướng bên phải.
23 Quả nhiên, khi nàng nhẹ buông chén bằng ngọc lưu ly xuống, mắt vũ cơ xinh đẹp vốn đang lắc mông chợt lóe lên sát khí, thanh kiếm lóe ra hàn quang lộ ra từ y sa (áo vải mỏng) đâm về phía hoàng tử vương gia các nước.
24 “Ai ở chỗ đó?” Vân Huyền Thiên bước nhanh tới, vừa nhấc khăn trải bàn lên, vừa quát to. “Á! Đừng giết ta!” Chiếc khăn bàn bị nhấc lên cùng lúc với tiếng hét cầu xin như tiếng heo bị chọc tiết vang ra từ dưới bàn.
25 “Diệp Ảnh, ngươi trúng tà rồi hả?” Gọi liền mấy tiếng mà không đáp, bàn tay nho nhỏ của ‘tiểu mĩ nữ’ khoác lên bờ vai của Diệp Ảnh, ghé vào tai hắn hét to một tiếng.
26 “Xì… xì…” một con rắn toàn thân đỏ lòm uốn vòng theo cây trúc buông mình từ trên xuống, hàm răng sắc nhọn nhắm ngay cái cổ mềm mịn của Khuynh Cuồng, mà Khuynh Cuồng vẫn chưa cảm nhận được, cho đến khi một luồng khí xuyên qua không khí lao tới, mới giật mình tỉnh lại, trong lòng giật mình, luồng khí mạnh mẽ đã xẹt qua tai nàng.
27 Edit : Dao DaoBeta : Tiểu NgânĐạp lên tàn sáng mặt trời lặn, Khuynh Cuồng mang đầy lòng tâm sự mà trở về ngoài dịch quán, điểm nhẹ mũi chân, lặng yên không tiếng động mà vào dịch quán, vừa vào lại phòng, ngoài phòng liền truyền đến tiếng nói, thầm cảm thấy may mắn trở về đúng lúc, vội vàng cởi bộ trang phục nữ nhi, nằm yên ở trên giường.
28 Sắc trời vừa tảng sáng, Khuynh Cuồng xoay người ngồi dậy, chải tóc mặc quần áo một lúc, trong gương đồng có một đứa bé tóc mai như đao cắt, mày như mực vẽ, môi đỏ mặt ngọc, phong thần tuấn lãng, một bộ áo bào trắng dệt kim tôn lên linh khí cao quý, thật sự là một tiểu hoàng tử rất chung linh tuấn tú.
29 Oanh bay yến lượn xuân tháng 3, 28 giai nhân sắc đẹp khuynh thành. May mắn nhìn thấy cảnh đẹp khó gặp thần tiên cũng phải hạ phàm. Vừa mới thắp đèn, ánh đèn đủ mọi màu sắc liền đem tòa nhà xa hoa nhất nguyên đô Long Lân_Thính Tuyết Lâu tô điểm càng thêm nguy nga tráng lệ, tràn ngập màu sắc, đồng thời cũng phủ lên một tầng màu sắc ái muội.
30 Hà Tử Lan nhìn nhìn 4 phía, đem cửa đóng chặt, vừa quay đầu lại có chút bất ngờ lại lần nữa nhìn ngây người, dưới ánh nến chập chờn, thiếu niên phong thần tuấn lãng theo thói quen cong lên một nụ cười tà mị, đôi mắt linh động sâu sắc tràn đầy tự tin, phong thái thảnh thơi, cả người ngạo khí, trên đời chỉ có một không có hai, cho dù ánh sáng không đủ, như trước có thể thấy từ trên người hắn ta mơ hồ tỏa ra một cỗ khí thế vương giả bễ nghễ thiên hạ.
31 Gió lạnh gào thét, trên đỉnh vách núi thẳng đứng, Khuynh Cuồng tán thưởng nói: “Không sai, có tiến bộ nha!” Mặc dù vẫn còn cần nhờ vào nàng nhưng tự mình có thể lên đến hơn 10 trượng đã là cao thủ tuyệt đỉnh nhất nhì trong giang hồ, so với lần trước chỉ có thể lên đến hơn 8 trượng có thể xem là tiến bộ thần tốc, quả nhiên nàng không có nhìn sai người, cô gái nhỏ bé trầm mực năm đó bây giờ đã là ‘hoa khôi’, thực chất sự cứng cỏi ở trong đó có cũng giống hệt như nàng vậy.
32 Trăng sáng, sao dày đặc, gió đêm ấm áp mà trong lành. Nhưng nếu như không có tên gia hỏa ‘làm người khác ghét’ kia trước mắt, đêm nay thật sự quá hoàn hảo.
33 Edit : Tiểu Ngân Sáng sớm hôm sau Khuynh Cuồng cũng khó có dịp rời giường sớm như vậy , ngược lại làm cho những cung nữ đi vào hầu hạ nàng bị dọa nhảy dựng lên, vị tiểu tổ tông này của các nàng bình thường dính giường nhất, hôm nay sao lại thức giận sớm như vậy đây?“Các vị tỷ tỷ, còn chờ cái gì nữa?” Khuynh Cuồng đã tự mình chuẩn bị xong đang đứng ở trước gương đồng để chỉnh cổ áo, cũng không quay đầu lại cong miệng cười nói, thiếu niên tuấn mĩ trong gương đồng cũng nở rộ một nụ cười tuyệt mỹ, tia nắng đầu tiên của bình minh chiếu xuống tạo nên một tầng ánh sáng trắng huyền ảo, chỉ tùy ý đứng như vậy liền phát ra hào quang khiếp người.
34 Edit : Tiểu ngân “Trẫm không đồng ý, từ nhỏ thân thể của hoàng nhi đã yếu đuối, biên giới phía bắc là nơi lạnh lẽo nghèo khổ, nếu sơ suất một chút thì phải làm sao?” Khuôn mặt Mạc Long Khải tối đen, trầm giọng nói, Cuồng nhi ‘hiểu chuyện’ là một việc, đi biên giới phía bắc lại là chuyện khác, nếu như thật sự có chuyện gì, vậy thì hắn tình nguyện để cả đời này nàng đều làm một hoàng tử vô dụng, không cần ‘hiểu chuyện’ cũng được.
35 Edit : Tiểu Ngân Trong ngự thư phòng, bầu không khí rất là quỷ dị, ‘phụ tử’ hai người mắt to trừng mắt nhỏ, ‘thúc thúc’ đang nhàn nhã uống trà, trực tiếp đem hai người quăng qua một bên.
36 Từ sau khi truyền ra tin tức Tam hoàng tử tự mình xin đi đến biên giới phía bắc, kinh thành cũng xôn xao một trận, cho dù ngươi đi đến đâu, nhất định có thể nghe thấy ba chữ ‘Tam hoàng tử’ này, những con em gia đình giàu có trong kinh thành luôn chịu nhiều ‘áp bức’ của nàng đã chuẩn bị tốt dây pháo, chờ tới khi nàng đi rồi thì liền đốt pháo ăn mừng, mà toàn bộ cô nương trong thanh lâu lại mở ‘vòi nước’ lớn, khóc đến nỗi so với chết còn thảm hơn, còn không phải sao, thiếu đi một vị đại gia lắm tiền tới như vậy, lại còn là hoàng tử ‘đa tình’ cuốn hút muôn vàn thiếu nữ, tổn thất như vậy thật sự là rất lớn rồi, không khóc chết mới lạ.
37 “Ha ha, không biết Tam hoàng tử có từng nghĩ tới hay không, câu nói mà ngài vừa nói cũng không phải là nói đùa, đây thật sự là ly ‘rượu đoạt mệnh’?” Dịch thừa cười lớn vỗ vỗ tay, ngồi xuống vị trí đối diện Khuynh Cuồng, cười lớn nói, thái độ khiêm nhường lúc nãy hoàn toàn thay đổi, trong mắt hiện lên toàn sát ý.
38 “Lúc thuộc hạ đến chỉ thấy năm thi thể nằm trên mặt đất. ” Vẻ mặt Diệp Ảnh bình thường trả lời, bây giờ chuyện hắn quan tâm là lúc nãy đã xảy ra chuyện gì ở đây, tuy biết cho dù có người đến hành thích cũng không thể tổn thương đến Khuynh Cuồng, nhưng hắn vẫn hối hận lúc nãy không ở bên cạnh bảo vệ nàng.
39 Bị ánh mắt lười biếng kia của hắn làm cho chấn động, Lý tướng quân hơi sững người một chút mới giật mình hoàn hồn, lúng túng chỉ vào hắn, vừa muốn mở miệng mắng hắn vô lễ, lại bị tiếng động vang lên trong xe ngăn lại.
40 “Phó tướng, cấp dưới của Trấn bắc tướng quân, Hàn Mặc cung nghênh Tam hoàng tử điện hạ. ” Hàn Mặc sớm đã nhận được tin tức dẫn theo một nhóm tướng sĩ đứng trước quân doanh hành lễ trước cỗ xe, nói lớn.