41 “Tham kiến Tam hoàng tử, thứ cho bản tướng ngu dốt, không biết Tam hoàng tử nói ‘không tệ’ là ý gì?” Hơi cúi người, Liễu Kiếm Khung nói, giọng nói lạnh lùng giống như Khuynh Cuồng dự đoán.
42 Trên đỉnh núi, một bộ áo trắng tung bay theo gió, dung mạo phong thần tuấn lãng tuyệt thế phản chiếu dưới trời tuyết, thần thái khiến người kinh sợ, đôi mắt sâu thẳm đen láy hiện lên ánh sáng khát máu, không chớp mắt nhìn chằm chằm chiến trường như địa ngục dưới chân núi, dáng người tuyệt thế đứng thẳng kiên cường khiến cho trời đất thất sắc.
43 Trên chiến trường, binh sĩ Long Lân bị chém giết tới thất linh bát lạc ( tan tác khắp nơi ), Liễu Kiếm Khung đã phải chú ý đến kỵ binh của Yên Vũ không ngừng biến đổi trận hình lại phải ngăn cản bộ binh võ công cao cường, sức lực đã can kiệt, nắm chặt dây cương ngựa, con ngựa dường như cũng cảm nhận được sự bất an của chủ nhân, vó ngựa đạp loạn.
44 Trên bình nguyên Xích Hạp Ba nơi quân đội Yến Vũ đang đóng quân, lúc này, binh sĩ trong doanh trại đang vì một trận chiến thắng mà vui mừng không thôi, nhưng Yến Đạt Lãng thân là chủ soái lại ở trong chủ trướng vô cùng nóng nảy.
45 Các ngươi thật to gan, dám đến ám sát bản hoàng tử, không muốn sống nữa sao?” Một tiếng quát lạnh đầy uy nghiêm thốt ra, Khuynh Cuồng khẽ vung tay áp, trong doanh trướng tối om lập tức sáng lên làm cho khuôn mặt cuồng tứ của nàng hiện lên rõ ràng trước mắt bọn họ.
46 “Đứng dậy đi!” Khuynh Cuồng gật gật đầu, duỗi tay trong không khí làm động tác nâng dậy, nói. Bên dưới ám doanh Huyền Vũ là Huyền Vũ thất tinh lần lượt là Thiên Xu tinh, Thiên Tuyền tinh, Thiên Cơ tinh, Thiên Quyền tinh, Ngọc Hành tinh, Khai Dương tinh, Diêu Quang tinh (7 ngôi sao trong chòm sao bắc đẩu vi.
47 Beta : Tiểu NgânChung nam âm lĩnh tú,Tích tuyết phù vân đoan. Lâm biểu minh tễ sắc,Thành trung tăng mộ hàn. ( Bài chung nam sơn lãm tuyết của Tổ Vịnh )–Dich nghia–(ngắm tuyết chưa tan ở núi Chung Nam)(sườn râm mát của núi Chung Nam đẹp)(tuyết đọng giống như mây trôi)(sau cơn mưa rừng như tươi sáng lên)(trong thành trời chiều lạnh hơn)–Chú thích: —Chung Nam, là tên ngọn núi, ở phía nam kinh đô Trường An–Bản dịch của Song Nguyễn HànTú–Ngắm Tuyết Núi Chung NamXa xa đỉnh núi Chung NamTuyết giăng trắng ngỡ mây đan cuối trờiMưa chừng như đã tạnh rồiBìa rừng rực sáng, chiều rơi lạnh lùngSau khi tuyết rơi, tuyết trắng giống như thứ đồ trang sức phủ lên thành Tuyết Hưng, lá ngọc cành vàng, như bột phấn trang điểm lên ngọc thạch, một màu trắng xóa, thật sự là một cảnh tượng tuyết rơi cực đẹp nhất trong năm.
48 “Chân khí rất mạnh. ” Nhìn lão giả kia, Diệp Ảnh lẩm bẩm nói, sau đó liền chuyển sang nghi hoặc: “Lão đại, nhìn dấu hiệu trên y phục của hắn, hắn là một minh sĩ chủ yếu tuyên truyền học thuật, lại cũng là một cao thủ cấp cao, chẳng lẽ là lời đồn đã sai?” Không phải là nói minh sĩ tuy có võ công nhưng lại không cao cường sao? Xem một tiếng quát lúc nãy, người này thấp nhất cũng là một cao thủ cấp sáu.
49 Trở về chỗ ở tạm của Minh Tông tại thành Tuyết Hưng, bởi vì trận ‘hỗn loạn’ kia, tâm trạng của mọi người trong Minh Tông đều không quá tốt, Viêm Trung Minh liền để mọi người đi nghỉ ngơi trước, tự mình chờ tin tức của Minh Lôi.
50 Tử Phong, chờ huynh một chút, đây là thung lũng Tuyết Sơn, không thể vào sâu…. ” Thúc ngựa đuổi phía sau lại thấy Khuynh Cuồng cưỡi ngựa phóng nhanh về phía bên trái địa hình hiểm trở, Lăng Ngạo Trần lập tức vô cùng hoảng sợ la lớn, lại không gọi được giai nhân trở về, mliên tục quất roi lên ngựa để đuổi theo phía trước, làm cho đường nổi lên một trận bụi tuyết.
51 Hôm nay gặp lại Lăng Ngạo Trần khiến cho tâm trạng của Khuynh Cuồng vô cùng vui vẻ, mặc dù có sơ suất một chút để mất đi nụ hôn đầu nho nhỏ, nhưng cảm giác cũng không tệ, hơn nữa còn ‘dụ’ được hắn đem bản thân bán đi, cho nên vẫn không làm giảm đi tâm trạng vui vẻ của nàng, bỏ trang phục nữ đi, mặc y phục nam vào, từ Tử Phong trở thành Khuynh Cuồng, khẽ hát tiểu khúc đi thẳng về doanh trại, Liễu đại tướng quân hẳn đã đem sự việc ‘đại náo doanh trại’ xử lý xong rồi? Hai quân không bao lâu nữa lại đánh nhau, ừ, là lúc nên tìm hắn để tâm sự rồi, mưu kế đối phó với ba nước không thể thiếu được hắn.
52 Sau khi dặn dò Liễu Kiếm Khung về bố trí cho trận chiến này xong, nàng tiễn hắn về trong sự kích động sùng bái của hắn, đêm cũng đã khuya. Ngáp một cái, vừa định chui vào trong chăn ấm ngủ một giấc, Diệp Ảnh mất tích một đêm cuối cùng xuất hiện.
53 Nguyên lịch năm thứ một trăm ngày mười tháng ba, Yến Vũ quốc dùng ba mươi vạn quân tinh nhuệ xâm phạm Bắc Cảnh Long Lân, chỉ một ngày liền thành công hạ thành Tuyết Minh, thế như chẻ tre, Trấn bắc tướng quân Liễu Kiếm Khung dẫn dắt mười vạn quân chống đỡ, liên tục thất bại, hai quân giáp nhau ở chân núi Tuyết Tàng, Trấn bắc tướng quân dâng tấu lên triều đình, triều đình và dân chúng Long Lân kinh hoàng, hoàng đế Long Lân hạ chỉ cho hai mươi vạn binh mã của thành Tư Lạc đi trước chi viện, ở cửa khẩu phía bắc cũng rút về mười vạn quân cùng với bắc doanh quân tổng cộng có bốn mươi vạn cùng chống lại cường địch.
54 Hai người đứng đối diện rất lâu, chân khí cuồn cuộn xung quanh cũng đạt đến cực điểm, những cánh mai trên cành rơi xuống chưa chịu chạm đất mà còn bay lượn quanh người bọn họ, ngược lại giống như một bức tranh tuyệt đẹp.
55 Nhị hoàng tử, mau , bảo vệ Nhị hoàng tử. ” Hách Nhĩ hoảng sợ kêu to, ra lệnh cho thuẫn binh bảo vệ phía trước Yến Đạt Lãng, vội vàng tháo chiến bào của mình xuống choàng lên người Yến Đạt Lãng, tự mình dập lửa.
56 ‘Là ngươi…. Đồng Dương?’ Trong giọng nói âm lãnh vô cùng ngạc nhiên và nghi ngờ, nhất thời không nghĩ ra vì sao người đáng lẽ đang cùng đại quân mai phục bên ngoài Tuyết Hạp cốc lại ở nơi này? Chẳng lẽ hắn là người của Thiên Cực Môn?‘Quân sư có phải là rất muốn biết tại sao ta lại ở nơi này?’ khẽ cười hì hì, Đồng Dương vuốt ve chiếc đao hai lưỡi đeo ở bên hông, vẫn cười ngây thơ chất phác như cũ mà trêu đùa : ‘Lúc trước còn tưởng quân sư rất thông minh, thì ra cũng chỉ là một tên đại ngốc, việc rõ ràng như vậy cũng nhìn không ra, ai…’.
57 Có một nhóm hai người đang vội vã chạy trong đêm tối, đúng là Yến Đạt Lãng cùng Hạ Đồ vừa chạy trốn tới Tuyết Hạp Cốc. “A! …” Ngựa đang cưỡi đột nhiên bị một sợi dây thừng chắn ngang đường làm cho trượt chân, Yến Đạt Lãng lập tức ngã thẳng tắp xuống.
58 “Ảnh, thứ mà ta sai Thanh Long đi làm còn chưa đưa tới sao?” Khuynh Cuồng quay người lại rồi hỏi. “Thuộc hạ đang định nói với lão đại! Thanh Long đã đưa đồ đạc tới.
59 Edit : SakurahimeBeta : Tiểu NgânMùa xuân nguyên lịch tháng ba năm thứ 100 có nhiều chuyện xảy ra, chiến hỏa liên tiếp mấy ngày liền, chiến tranh quy mô nhỏ giữa các quốc gia đã bay lên thành đại chiến,chỉ ngắn ngủi một tháng Trấn Bắc tướng quân nước Long Lân dẫn đại quân chia làm hai đường liên tiếp đánh hạ vài chục tòa thành trì quan trọng gần biên giới của Yến Vũ, Hàn Sương, hai nước Sở Vân, Phượng Nghiêu được Yến Vũ Hoàng, Hàn Sương Hoàng nhiều lần cứu trợ , đã ý có xuất binh tương trợ , nhưng mà hai nước chưa có thời gian trả lời lại thì lại truyền đến một tin tức làm ọi người chấn động.
60 Edit : SakurahimeBeta : Tiểu NgânTinh kỳ bồng bềnh, đội ngũ bắc tuần với quy mô lớn đã tới kinh đô, chạy thẳng về hoàng cung, thấy thế nào đều giống như đắc thắng trở về, nhất là Hoàng đế tự mình rời khỏi thành nghênh đón, khiến quan viên triều đình từ trên xuống dưới tức giận gần chết, nhất là Đại hoàng tử và Nhị hoàng tử, ánh mắt kia hận đến nỗi trừng trên người Khuynh Cuồng ra mấy lỗ thủng, nhưng có biện pháp nào đâu! Người ta có Hoàng đế lão cha bảo kê, ngươi trừng chết cũng vô dụng.