21 Edit & Beta: Cửu Trùng Cát Thẩm Lan cúp điện thoại, nói: – “Đồn cảnh sát gọi đến, người kia đã chịu mở miệng rồi. ” Hai người liếc nhau, so với những gì Cố Ninh đoán thì còn xảy ra sớm hơn.
22 Edit: Cửu Trùng Cát Thẩm Lan không trả lời ngay, bà vỗ vỗ bả vai Cố Ninh nói: – “Con mới thi xong, hẳn là nên hảo hảo nghỉ ngơi một chút, đừng nghĩ nhiều như vậy, Ninh Ninh, con có muốn đi chỗ nào chơi không? Nghỉ hè dài như vậy, hơn một tháng nữa mới bắt đầu học quân sự mà.
23 Edit: Cửu Trùng Cát Cố Ninh cười cười rồi nói: – “Dạ ăn rồi, con ngồi trong nhà một lát rồi mới ra ngoài. ” Thẩm Lan có chút bất đắc dĩ: – “Đứa nhỏ này, cả ngày không thấy bóng dáng đâu hết, đi ra ngoài làm gì vậy?” – “Đương nhiên là con đi chuẩn bị cho việc mở tiệm của con rồi, khó có khi được mẹ gật đầu đồng ý cho con buôn bán, đương nhiên là con phải chuẩn bị cho thật tốt mới được.
24 Edit: Cửu Trùng Cát Cố Ninh nói xong hết thảy, ngẩng đầu nhìn đồng hồ treo trên tường, thời gian đã là hai giờ trưa. Ra khỏi tiệm cà phê, cô lập tức đi về hướng cửa hàng của Thẩm Lan, lúc này chính là thời điểm giữa trưa oi bức, ánh nắng chói chang chiếu rọi khắp nơi, trên trán Cố Ninh mồ hôi tuôn xuống như mưa.
25 Edit: Cửu Trùng Cát Lúc Cố Ninh đến cửa hàng, đã là năm giờ chiều, trong cửa hàng vẫn còn không ít khách, phần lớn đều là những thiếu nữ trẻ tuổi, họ đang chọn lựa vật phẩm trang sức, Thẩm Lan từ quầy thu ngân ngẩng đầu lên: – “Ninh Ninh, con về nhà ăn cơm trước đi, nghỉ ngơi một lát rồi hẵng đến.
26 Edit: Cửu Trùng Cát Sau khi tiết mục cuối cùng của buổi lễ kết thúc, đã là 10 giờ rưỡi tối. Tất cả diễn viên và người chủ trì tiết mục cùng nhau đứng trên sân khấu nói lời cảm ơn và cúi đầu chào tạm biệt, Cố Ninh từ trên sân khấu đi xuống, sau hậu trường khắp nơi đều là người, ngay cả buồng vệ sinh cũng kín hết chỗ, lúc này đừng nói là thay quần áo, cho dù có muốn tháo trang sức cũng không thể chen vào được.
27 Edit: Cửu Trùng Cát – “Đứa nhỏ này, sao lại vội vã như vậy, cậu cũng không phải không đáp ứng con, cậu cháu mình có cái gì cũng có thể… Có thể hảo hảo thương lượng mà! Con dừng lại trước đi…đừng đi mà!” Cố Ninh nghe được tiếng nói phía sau thì dừng bước, khóe miệng cong lên một nụ cười xinh đẹp.
28 Edit: Cửu Trùng Cát 8 giờ sáng, Cố Ninh đã thức dậy. Hôm nay là ngày có thành tích thi tốt nghiệp, tuy rằng đối với số điểm đạt được cô cũng đã tính toán đại khái, nhưng dù sao cô vẫn muốn chính mắt nhìn thấy mới yên tâm.
29 Edit: Cửu Trùng Cát Ra khỏi văn phòng luật của Ninh Thanh Dương, Thôi Tùng trở nên vô cùng đàng hoàng, nhìn người ta quen biết với luật sư nổi tiếng kìa, còn hết lần này tới lần khác vừa đấm vừa xoa, chỉnh hắn lên bờ xuống ruộng mà giống như chơi đùa với thú cưng! Cái gì gọi là hiểu rõ thời thế mới thật là người tài giỏi… Đã hiểu ra, ngược lại Thôi Tùng không còn mang gương mặt khóc tang nữa, suy nghĩ theo cách nhẹ nhàng hơn, gã đã sớm cảm thấy không thể ở chung một chỗ với Dương Mộng Đình nữa, ý nghĩ muốn chia tay gã cũng từng nghĩ tới, nhưng bởi vì các loại nguyên nhân khác, cho nên vẫn cứ dây dưa đến tận bây giờ.
30 Edit: Cửu Trùng Cát Nhịp điệu cuộc sống chậm lại, 6 giờ mỗi sáng Cố Ninh đều rời giường, chạy bộ một tiếng đồng hồ. Ra một thân mồ hôi thì trở về nhà tắm rửa một cái, sau đó bắt đầu ăn sáng.
31 Edit: Cửu Trùng Cát Cố Ninh ở nhà ăn xong bữa cơm, lại cầm thêm vài thứ rồi trở về trường học. Thời gian học quân sự, tất cả các học sinh mới đều bị cưỡng chế ở trọ trong trường, bởi vì buổi tập huấn bắt đầu từ 6 giờ sáng, khi đó trời còn chưa kịp sáng hẳn, nếu ở bên ngoài, sợ sẽ không kịp.
32 Edit: Cửu Trùng Cát Ban công tác hậu cần của trường học không còn áo khoác rằn ri dành cho học viên học quân sự, ngược lại là chủ nhiệm lớp của Cố Ninh lấy quần áo cháu gái mình khẩn cấp đưa cho Cố Ninh mượn.
33 Edit: Cửu Trùng Cát Lúc Cố Ninh xuống xe bus, đã là bảy giờ tối. Ánh đèn đường rực rỡ ở thành thị được thắp sáng, cuộc sống về đêm mới vừa bắt đầu. Buổi tối cuối tuần rất là náo nhiệt, bên cạnh cô, người đi đường nối đuôi nhau mà qua.
34 Edit: Cửu Trùng Cát Cố Ninh giật mình, nhìn người trước mắt: – “Hà Cảnh?” Hà Cảnh xin lỗi cười cười: – “Thật ra… Mình đang có việc ở gần đây, không ngờ có thể đúng dịp bắt gặp bạn vào buổi tối a!” – “…” Đã trễ thế này, có thể gặp được nhau ở dưới lầu, đây quả thật là có bao nhiêu khéo a… Hai bên đều không nói gì, không khí trở nên trầm mặc.
35 Edit: Cửu Trùng Cát Khi cha mẹ của Trương Giai Giai nhìn thấy Thẩm Lan thì có chút ngượng ngùng, ngược lại thái độ của Thẩm Lan rất tự nhiên hào phóng, không có một chút tự cao tự đại nào, hết sức nhiệt tình chủ động tìm đề tài để trò chuyện với đối phương, cứ như vậy, khẩn trương của hai vợ chồng nhà họ Trương giảm đi rất nhiều.
36 Edit: Cửu Trùng Cát Đồng hồ báo thức vừa vang lên, Cố Ninh đúng giờ mở mắt, ăn xong bữa sáng thì đi ra cửa. Lúc xuống xe bus, Cố Ninh nhìn đồng hồ đeo tay, bảy giờ rưỡi.
37 Edit: Cửu Trùng Cát Tiết học cuối cùng của buổi sáng, trước khi tan học 10 phút, chủ nhiệm lớp bước vào: – “Ngày hôm qua bận cả ngày, mãi cho tới bây giờ mới có thời gian rảnh rỗi, chiếm dụng một ít thời gian của các em, lớp chúng ta cần chọn ra ban cán sự lớp.
38 Edit: Cửu Trùng Cát Sáng ngày hôm sau, hai người bọn họ rời giường, ăn xong điểm tâm sáng đơn giản thì đi tới nông trại. Lúc hai người bọn họ đến, hai vợ chồng nhà họ Trương đang hái quả lựu và quả táo, bên trong nông trại có rất nhiều cây táo và cây lựu, lúc mua đất thì đã có sẵn như vậy, có lẽ là do chủ nhân trước kia đã trồng, mấy cây này có tuổi tác đã mười mấy năm, hương vị cũng không tệ, đặc biệt là táo, vừa lớn lại ngọt, hai vợ chồng nhà họ Trương mỗi ngày đều dành ra vài tiếng đồng hồ để đi hái, chưa tới vài ngày đã hái được mấy sọt.
39 Edit: Cửu Trùng Cát Thời gian bất tri bất giác trôi qua, rất nhanh đã gần cuối tháng 10, thời tiết từ từ chuyển lạnh, gió thu nhuộm đỏ lá phong. Hai tuần nữa chính là Đại hội thể dục thể thao mùa thu của trường học.
40 Edit: Cửu Trùng Cát Sáng hôm sau, lúc Cố Ninh tiến vào phòng học, quả nhiên thấy không khí trong lớp học có chút kỳ lạ. Vốn dĩ mọi người đang nói chuyện, nhưng sau khi cô đi vào, cả đám đồng loạt im bặt, giống như cố ý vậy, không khí thật là kì quái.