41
Trong hoàng cung
Chung Ly Tường Vân ở thiên điện tiếp Thư Dục, tay vuốt hòm gỗ nữ nhi tặng, “Cửu công chúa dạo này thế nào?”
Thư Dục cúi đầu, cung kính đáp: “Bẩm Hoàng Thượng, công chúa sống rất tốt, cười nhiều hơn.
42
Thời tiết ngày càng ấm dần lên, phần đất trồng rau kia đã hiện lên một tầng lục sắc, cải củ lần này hình như trồng đúng cách, hoặc là do có lần đầu đã trồng nên đất đã cải tạo, nên mới phát triển tốt đến vậy, theo lý mà nói, họ đã nắm được hết tập tính của thực vật, dù sao nhìn mấy cây non phát triển tốt thế này thấy mà thích.
43
Thay đổi một bộ xiêm y thoải mái xong, ngồi trước bàn nhìn Thanh Liễu dọn đồ ăn xong,“Mọi người đã ăn cơm hết chưa?”
Đưa đũa cho nàng, Thanh Liễu cười nói: “Tiểu thư, ngài ăn cơm đi, mọi người sẽ không bạc đãi bản thân mình, sẽ không để mình bị đói đâu, có Thư Dục ở đây, mọi chuyện đều sắp xếp tốt hết.
44
Hoá ra là như vậy? Chuyện này cũng dễ giải quyết hơn, vốn dĩ nàng rất lo lắng……
Chung Ly Tình Nhi ngẩng đầu,“Vô Diễm, vất vả cho cô rồi, ngày mai chúng ta sẽ tìm đến cửa, giờ thì, đi ngủ thôi.
45
Nội viện Trình gia mang hơi hướng quý khí, không có khoa trương như nhà giàu mới nổi, cũng dễ nhận ra được, một đường đi vào, hạ nhân đều bận rộn làm việc, thấy có khách thì rất quy củ hành lễ, đối với Trình gia này Chung Ly Tình Nhi có hảo cảm.
46
Trình Tử Phàm rất muốn chạy đến đá bay nữ nhân này. Chỉ là chưa tới lúc mà thôi, nếu không có tiểu thư hỗ trợ, có lẽ hắn không biết làm sao, nhưng mà hiện tại, hắn đối với tiểu thư rất tin tưởng.
47
Nhìn nữ nhân chật vật không chịu nổi bị kéo đi. Chung Ly Tình Nhi cười khẽ, bây giờ còn mềm lòng? Nhìn sắc mặt Tử Phàm không bình thường! Nàng có nên ra tay không? Có nên không đây? Ánh mắt nhìn thi cốt của mẫu thân Trình Tử Phàm, được rồi, xem như ở chung với nhau thời gian dài như vậy, nàng không nhìn được tiểu nam hài vừa mất mẫu thân giờ mất luôn phụ thân đâu.
48
Đồ ăn mỗi món một đĩa mang lên, nhìn có vẻ ngon miệng, nhưng không biết hương vị thế nào, đối với Chung Ly Tình Nhi mà nói khái niệm thử đồ ăn hoàn toàn không tồn tại,“Đừng có làm nhiều chuyện nữa, có độc cũng không giết được người, ta đem rất nhiều giải độc đan.
49
Người đến rất nhiều, mấy chốc hơn 10 người vây quanh. Lăng Nhị thiếu gia thong thả bước đến, vẻ mặt kiêu ngạo cực kỳ,“Các ngươi hết đắc ý rồi nhá, còn dám đánh bổn thiếu gia, bổn thiếu gia sẽ khiến cho các ngươi không rời khỏi được thành Lương Châu , dám đối đầu với ta sao, thất thần ở đó làm gì, lên, đánh cho ta.
50
Đối với sóng gió trong Tướng quân phủ. Chung Ly Tình Nhi hoàn toàn không biết, cũng không chú ý, nhưng là, người kia nếu còn đụng đến nàng lần nữa, vậy sẽ không cho qua dễ dàng thế nữa đâu, người hiền bị người khi dễ, ngựa hiền bị người cưỡi.