21 Ngô Thải Điệp đến cũng cảm giác rõ rệt bầu không khí ngưng trọng của Chu gia, không còn hài hòa giống như nửa cuối năm ngoái. Không chỉ có Chu Đồng Chu Sơn, ngay cả các trưởng bối cũng trương lên khuôn mặt không cao hứng, đối xử với Tôn Huệ, Tôn Duẫn rất là khó chịu, lại nhìn Tôn mẫu mặt mũi cau có, tâm tình cực kỳ không tốt, không còn tươi cười như mọi ngày.
22 Tôn Huệ tận lực thu nhỏ cảm giác tồn tại của chính mình, nàng cũng không mọi chuyện sẽ phát triển thành bộ dáng này, nhưng nếu chuyện này đã xảy ra rồi thì tất cả mọi chuyện đều phải thay đổi, nàng sẽ nắm thật chặt kế hoạch của mình.
23 Được tin, Tôn Huệ lập tức cầm hết tiền tích góp, ngoài ra còn hỏi thêm 1 xâu từ chỗ Tôn mẫu, nàng chỉ sợ tiền này không đủ. Đối với việc con gái mua gia súc cỡ lớn, Tôn mẫu suy nghĩ một chút cũng đáp ứng, hiện tại Duẫn nhi ngày nào cũng kéo xe bán củi quá cực khổ, tuổi còn nhỏ thân thể không được phát triển nẩy nở, rất là vất vả, có gia súc thì có thể ung dung hơn rất nhiều, hơn nữa còn có thể cày ruộng, cũng có thể cho thuê.
24 Giá cả vô cùng đúng trọng tâm, không cao, nhưng chắc chắn cũng không thấp, để cho người khác đến mua, cũng rất khó cao hơn cái giá này. La Trụ nói thầm trong lòng, con ngươi chuyển động, hắn hơi phân vân khó quyết, kỳ thực sáu xâu ba trăm văn còn cao hơn một chút so với cái giá hắn dự tính, chẳng qua nguyên nhân hắn do dự chính là, biết đâu còn có thể kiếm nhiều một chút, có ai lại đi ghét bỏ tiền quá nhiều chứ, không phải sao.
25 Lúc này Tôn Huệ quả thật cũng thiếu tiền, ầm ĩ với Chu gia thành ra như vậy, thứ này thứ kia đều phải tự mình mang tới, nàng không muốn bị nói thành kẻ ham muốn lợi ích nhà người ta.
26 Một lời của Ngô Thải Điệp khiến Tôn Huệ biến sắc, mặt mũi tối sầm lại, nàng không sao ngờ được, Chu gia lại có người dùng biện pháp bỉ ổi như vậy, đây căn bản là không còn một chút ý tốt nào nữa rồi.
27 Tôn mẫu càng nghĩ càng cảm thấy chuyện như vậy có khả năng, đến lúc đó bị người ta oan uổng, thật sự không có cách nào đi nói lý, tuy bà không sợ mấy lời đồn đãi nhảm nhí, nhưng bà cũng không muốn vô duyên vô cớ bị người oán hận! Bà tức giận mắng: "Mẹ con năm đó đúng là mù mắt, tìm một người như thế tái giá, vờ thành thật cũng rất giống, khổ mấy mẹ con chúng ta rồi!" Nói giọng không dễ chịu: "Giờ đã đến nước này, xem ra không chuyển là không xong rồi.
28 Nhận được tin tức Tôn Duẫn rất là vui vẻ, bao nhiêu ngày qua đây là lần đầu tiên có thể cười một cách thoải mái, làm việc cũng thảnh thơi hơn rất nhiều.
29 Liên tiếp mấy ngày, Ngô Thải Điệp đều tới đây dọn dẹp giúp, Tôn Huệ cực kỳ ngại ngùng, đặc biệt là gian nhà bên kia khá bẩn thỉu, Ngô Thải Điệp vùi đầu quét dọn, rét tháng ba mà còn bị toát mồ hôi, khiến cho Tôn Huệ vô cùng áy náy.
30 Một đêm này ngủ cũng không được, hay tỷ đệ hàn huyên rất lâu, dây dưa không định ngủ. Bên cạnh đó, vì tiết kiệm chút dầu thắp nên trong phòng hoàn toàn không có một tia sáng nào, trong bóng tối chỉ có tiếng hai người tán gẫu.
31 Tôn Huệ mất thời gian rất lâu mới làm đất xong phần sân đủ để gieo trồng rau cải, đang lúc cảm thấy đói bụng thì lại nhìn thấy đệ đệ Tôn Duẫn dắt lừa chở hai bó củi về nhà.
32 Ban đêm, Tôn Duẫn không nhịn được đem tin tức tốt nói cho tỷ tỷ: "Tỷ, ngày hôm nay lúc đệ đưa củi, Chu Nhị thẩm làm việc may vá giặt hồ giới thiệu cho đệ một nhà, bảo sau này đệ chặt thêm hai bó củi, đệ đệ của thẩm ấy cần.
33 Tôn Huệ lên trấn còn có việc khác, đệ đệ dắt xe lừa đi đưa củi, mình thì xách giỏ đi tới tiệm tạp hóa. Ra ngoài có bảy chuyện, củi gạo dầu muối tương dấm trà, củi gạo dầu vẫn còn, nhưng muối cần mua một ít, tương dấm cũng cần mua để nhà dùng.
34 Bình thường các nàng đi tặng đồ đều tặng đường đỏ và mười quả trứng gà. Lúc Ngô mẫu tiếp đón Tôn Huệ, nhìn đồ trong tay Tôn Huệ, Ngô mẫu vội vàng bảo nàng mang về, nói là tới chơi được rồi, tuyệt đối đừng tặng đồ.
35 Tôn Huệ không nói thêm câu nào về chuyện cây ăn quả nữa, nàng nghĩ, thôi cứ theo ý Tôn mẫu đi, mấy chục văn tiền cũng không phải không lấy ra được, mua chút cây giống chất lượng không tệ, tính toán lâu dài cũng rất có lợi.
36 Đến cùng với lý chính là Trương Khoan, một trong Tam lão, hắn đến để làm chứng. Làm dấu hiệu để đóng cọc xong, Trương Khoan nói với lý chính mấy câu, cầm lễ vật Tôn mẫu đưa cho cất vào trong tay áo, thong thả đi về.
37 Cuộc sống cứ thế trôi đi, chẳng qua từ khi bầy gà và cây ăn quả trong nhà tăng lên, Tôn Huệ đương nhiên cũng bận rộn hơn, phải lo nghĩ nhiều chuyện hơn.
38 Chu Sơn đi học không ngoài nguyên nhân Chu Hải mong con hơn người, thấy hài tử nhà khác đi đọc sách hai năm làm tiểu nhị ở tiệm trà trên huyện thành, vài ba năm sau đã được thăng lên thành chưởng quỹ, bây giờ vừa có thể diện, lại vừa có tiền.
39 Chuyện mua sách Tôn Huệ không để lộ ra ngoài, chuẩn bị ngày nào đó lên trấn đi qua hiệu sách xem thử. Ngoại trừ sách, cũng phải mua bút mực nữa, giấy viết thì cứ từ từ, ban đầu có thể luyện tập trên tấm ván gỗ, phải biết ở đời trước của Tôn Huệ, chính nhà thư pháp Hoài Tố hòa thượng đã từng luyện tập như thế.
40 Chuyện mua sách Tôn Huệ không để lộ ra ngoài, chuẩn bị ngày nào đó lên trấn đi qua hiệu sách xem thử. Ngoại trừ sách, cũng phải mua bút mực nữa, giấy viết thì cứ từ từ, ban đầu có thể luyện tập trên tấm ván gỗ, phải biết ở đời trước của Tôn Huệ, chính nhà thư pháp Hoài Tố hòa thượng đã từng luyện tập như thế.
Thể loại: Truyện Teen, Ngôn Tình
Số chương: 24
Thể loại: Trọng Sinh, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 50