41 Tôn Huệ mua sách mang về cũng không dám lộ ra, chuyện này không thể làm xong trong chốc lát, hơn nữa một chữ nàng cũng không nhận ra, còn phải mời người dạy dỗ.
42 Tôn Huệ chưa tìm được cơ hội hỏi Ngô Chi, thế nhưng trong nhà ngoài ý muốn có một người tới chơi, người này Tôn Huệ hoàn toàn không ngờ tới. "Phùng công tử, nhanh vào trong ngồi, để tôi rót cho anh cốc nước.
43 Ngô mẫu hết bận việc ngoài ruộng liền tới trông cháu thay con gái, biết mấy tuần nay nàng mệt nhọc, bèn bảo nàng cứ thoải mái nghỉ ngơi. Mà không có gì làm, Ngô Thải Điệp liền chạy qua nhà Tôn Huệ, đã thật lâu nàng không có thời gian tụ tập chơi đùa với Tôn Huệ rồi.
44 Nghe chuyện, Tôn Huệ thực sự cảm thấy đau lòng thay cho Phùng Hiên, thế nhưng hai người chỉ coi như là quen biết, hơn nữa chuyện đó người nhà còn gạt hắn, mà cũng không thể đến nhà an ủi, cho nên nàng chỉ cảm thán vài câu trong lòng rồi bỏ qua, đi làm việc mình cần làm.
45 Nghe chuyện, Tôn Huệ thực sự cảm thấy đau lòng thay cho Phùng Hiên, thế nhưng hai người chỉ coi như là quen biết, hơn nữa chuyện đó người nhà còn gạt hắn, mà cũng không thể đến nhà an ủi, cho nên nàng chỉ cảm thán vài câu trong lòng rồi bỏ qua, đi làm việc mình cần làm.
46 Hôm nay Tôn Duẫn cũng trở về đúng vào giờ cơm, dừng xe lừa lại, tháo củi và dao xuống, rửa tay, vừa vẩy nước cho khô vừa đi về phía nhà chính, tiến vào bên trong thấy Tôn mẫu đang ngồi trên ghế vá quần áo bèn nói: "Mẹ đến rồi, mẹ đến lúc nào thế, sớm biết vậy con đã trở về sớm hơn chút.
47 Tôn Duẫn đứng trơ ra đó, không gật đầu cũng không lắc đầu, chỉ im lặng. Trong lòng hắn đã quyết định phải đi, cơ hội lần này khó có được, thật vất vả mới xin được Ngô nhị ca, cũng cố gắng lâu như vậy, nói buông tha là hoàn toàn không có khả năng.
48 Tới Ngô gia đúng lúc Ngô Chi có ở nhà, mà Ngô phụ thì đã đi chợ gia súc, vào trong đại sảnh ngồi, rót chén nước, Ngô Chi nhìn Tôn mẫu nói: "Bác gái tới đây có chuyện gì thế, mẹ cháu đang ở trong phòng trông hài tử, để cháu đi gọi.
49 Kết quả cuối cùng, Tôn Duẫn vẫn được đi, vì việc này, Ngô phụ đặc biệt tới đây làm thuyết khách, lúc nhi tử đáp ứng dẫn Tôn Duẫn theo, hắn đã ngầm đồng ý.
50 Thực tế rất đáng buồn, bởi vì Tôn gia là người bên ngoài, cho nên chỉ sợ Vô Lại sở tác sở vi không tuân theo luật pháp một cách nghiêm trọng thì cũng không có bất kỳ ai giúp đỡ Tôn Huệ, dù là ở nơi đâu, mọi người cùng có xu hướng bài ngoại.