1 Ai ai cũng nói Lý Hổ là một kẻ khốn nạn! Khốn nạn đỉnh đầu sinh sang, cước để lưu nùng!
từ trên xuống dưới, từ trong ra ngoài.
Uổng cho bản mặt mày rậm mắt to, cái mặt chính khí!
Lời này dân chúng chỉ dám ở sau lưng lén nghị luận, mà Lý Hổ thì cứ tự cảm thấy mình rất tốt, hắn ở trong gương mặc quân phục, thấy thế nào xem làm sao cũng là dáng vẻ của một đại anh hùng chân hán tử.
2 Tam thiếu gia ù ù cạc cạc hai lần làm ngoa huynh đệ với Lý Hổ, trong lòng rất không vui. Bên ngoài cũng có người tin tức linh thông biết chuyện, phấn khởi chờ xem trò hay.
3 Tam thiếu gia cuối cùng vẫn là cho Thôi Liên Chính một cơ hội, sai gã chạy về nhìn Lý Hổ!
Thôi Liên Chính không dám nói không. Dù sao đều là chết, giờ không đáp ứng liền chết, còn có thể liên lụy người nhà, nói vâng ít nhất còn có một đường sinh cơ.
4 Dưới kiến nghị của cán bộ tham mưu cao cấp, hắn không thể không từ bỏ chức Quân trưởng quân Độc lập, tuyên bố về vườn, quyền Tướng quân tạm thời giao phó cho tâm phúc, chạy đến Tiểu Thang sơn tạm lánh ngọn gió.
5 Tạ Tam thiếu gia lười nhác ngồi trên ghế xoay, hai chân dài bắt chéo gác lên cái bàn phía trước.
Thôi Liên Chính lần này cũng có chỗ ngồi, vẫn vẻ mặt khúm na khúm núm như trước, lại mang theo vài phần tự mãn không kiềm chế được.
6 Những lời này Tam thiếu gia thường nghe, không có cảm giác gì. Nhưng có thể thấy quân phiệt luôn luôn kiêu ngạo lại như một cô nương bị dọa khóc, ngược lại không khỏi nổi lên tâm bỡn cợt, nhịn không được nghĩ bỏ đá xuống giếng khi dễ hắn thêm.
7 Tam thiếu gia nghiêng nghiêng ngồi trên ghế, bắt chéo hai chân đầy hứng thú nhìn chăm chú hết thảy trước mắt.
Lý Hổ đã bị lột hoàn toàn trần truồng, tại ở dưới thuỷ long rửa sạch sẽ.
8 Hai chân thon dài của Lý Hổ đặt trên vai Tam thiếu gia, kiềm chế không được phát run.
Có hung khí đang từng chút từng chút bổ ra thân thể hắn, khai tràng phá bụng hắn.
9 Lý Hổ trần mông nằm ở trên giường, hai tay không cảm giác, nửa người dưới cũng giống như không phải của mình. Hắn trơ mắt nhìn một vệ sĩ cao lớn thô kệch đi vào, lưỡi đao trên tay còn sáng lên sắc bén.
10 Tam thiếu gia quả nhiên tuân thủ hứa hẹn, đem một chỗ bất động sản gần cầu Tam Nguyên cho Lý Hổ, còn đưa cho hắn năm trăm đồng bạc trắng để ổn định cuộc sống.
11 Phản ứng của kẻ nọ khiến Tam thiếu gia cảm thấy khác thường.
Sau khi tài xế A Thành nâng hắn dậy, hắn liều mạng cúi đầu, run lẩy bẩy xỏ không được quần, A Thành không biết nói thế nào giúp hắn một hồi, hắn cũng không cảm ơn một câu, vừa gài xong dây lưng, lại xoay người nhanh chân bỏ chạy.
12 Xe hơi chạy đi nhìn không thấy bóng dáng mà Lý Hổ vẫn còn ngơ ngác thẫn thờ đứng yên ở đấy.
Có một khoảng thời gian như thế này, ba hồn bảy vía của hắn đều bay ra.
13 Kim ốc của Lý Hổ là toà lầu tiểu dương phong cách Pháp, chủ nhân tiền nhiệm là dì Thập Tam Đoàn đại soái sinh tiền yêu thương nhất. Dì Thập Tam xuất thân xướng hí thích nhất xa hoa, đem đống nội tiểu lâu trang hoàng vàng óng ánh, phú quý bức người, ngược lại là tòa kim ốc danh xứng với thực.
14 Tam thiếu gia ôm Lý Hổ lên lầu, vào phòng ngủ, đoan đoan chính chính đặt hắn ở đầu giường.
Hắn nhếch miệng cười.
– Tiểu lão hổ rất nặng.
Hơi hơi cúi đầu, đối với Lý Hổ ngồi ở mép giường nói.
15 Hai chân Lý Hổ tách ra ngồi ở trên người Tam thiếu gia, trong mông ngậm chứa căn lửa nóng hừng hực cứng rắn, hai tay ngoan ngoãn ôm cổ Tam thiếu gia, có một phân hồn phách đã bay ra!
Viên thuốc đã hoàn toàn tan vào trong cơ thể hắn, dược hiệu đang ở trong cơ thể phóng thích, hơn nữa khi nãy vận động kịch liệt và phát tiết, hắn hiện tại giống như đang trên lửa nướng toàn thân nóng hổi, có một cỗ tư vị khó có thể nói đang kêu gào trong cơ thể, cứ như có vô số con sâu đang dạo chơi xung quanh gân mạch!
Hắn nghe được lời nói của Tam thiếu gia, trong mê mang nghe theo vặn vẹo một tý mông.
16 Trong phòng khách đang mở một ván bài.
Một nhà trong đó là một nam tử tuấn tú trẻ tuổi, mắt phượng hơi hơi nhíu lại, môi hồng răng trắng, tóc rẽ ngôi sáng bóng, mặc một bộ trường sam màu xanh, cổ tay áo trắng như tuyết xắn lên, trên tay đeo một cái nhẫn kim cương cực lớn, khi chuyển động tia sáng thoáng hiện, hiển nhiên là độ lửa mười phần.
17 Lý Hổ và Tam thiếu gia vóc người đều rất cao lớn, hiện tại hai người chen trong một bồn tắm lớn, liền khó tránh khỏi có chút chật chội.
Mép bồn tắm lớn trơn trượt, tay Lý Hổ lại không có sức lực, cũng may Tam thiếu gia từ phía dưới giữ chặt eo hắn, hắn liền tựa lên ***g ngực của Tam thiếu gia, chỉ lo vặn vẹo mông.
18 Một số lớn súng đạn mất mà được lại, Tam thiếu gia có chút vui vẻ, chính thức mời Lý Hổ ăn cơm tỏ lòng biết ơn.
Xe đứng ở ngoài tiểu kim ốc, Lý Hổ từ bên trong đi ra, nhìn thấy Tam thiếu gia trong xe, hai người đều không khỏi “a” một tiếng.
19 Hai người ngồi ở trên xe, Lý Hổ tự đáy lòng ca ngợi Tạ Tam thiếu gia một câu.
– Tam gia, ngài thật sự là hoại chủng!
người xấu, ác.
Lời này không quá xuôi tai, nhưng trong đó ẩn chứa loại tình cảm kính ngưỡng lại phi thường chân thành, vì thế Tam thiếu gia cũng liền thản nhiên cười nhận.
20 Sau khi Tạ lão tiên sinh xuống Nam, thế lực chính qui của Tạ gia cũng chia kỳ từng nhóm xuất phát xuống Nam, lục tục tụ vào quân Cách mạng Quốc dân.
Thôi Liên Chính cũng nhận được chỉ thị phối hợp, yêu cầu gã thời khắc chuẩn bị nội ứng ngoại hợp.