21 Đường Chấn Đông cùng Thượng Quan Cẩm lên xe ngựa. Người đánh xe đi về phía nhà trọ, Đường Chấn Đông nhìn Thượng Quan Cẩm, nói, “Cám ơn ngươi, nếu không có ngươi giúp đỡ, ta không biết làm sao để bồi thường miếng ngọc bội đó.
22 Nội đường không có khoảng đất trống lộ thiên, khắp nơi đều là các gian phòng, chính giữa đặt những tảng đá to lớn, chia gian nhà làm hai khu vực. Trên bàn bày những tảng đá nhỏ, trên mặt đất là những tảng lớn hơn, được sắp xếp theo hàng, ngăn nắp sạch sẽ.
23 Tháng chín thời tiết thay đổi thất thường, có khi bầu trời quang đãng, có khi mây đen ùn ùn. Buổi chiều sấm ầm ầm nổ, ngay sau đó một chia chớp xoẹt ngang qua bầu trời, làm cả cung điện to lớn sáng tỏ như giữa ban ngày.
24 Sau khi Thượng Quan Cẩm xoa bóp xong, đau đớn do vết thương sưng phồng tạo nên cũng biến mất. Ngẩng đầu thấy bàn tay trắng nõn vẫn cầm chân mình, Đường Chấn Đông không khỏi nói, “Được rồi.
25 Trở lại trong phủ không quá hai ngày, đảo mắt đã đến thọ yến của hoàng hậu nương nương. Lý quản gia trang trí phủ vô cùng xa hoa lộng lẫy. Khắp hành lang được treo đèn phượng bằng thạch anh rực rỡ, sáng rực như ánh mặt trời.
26 Đường Chấn Đông bất đắc dĩ phải thay xiêm y, theo Lâm Thanh xuyên qua cửa Tây Bắc, ra đình rồi qua ao, đi qua vườn hoa hương đằng, ven theo hồ nước hồi lâu mới đến được nơi cần đến.
27 Bầu trời giống như xuất hiện một lỗ thủng to lớn trút nước xuống mặt đất, tựa như một đội quân hùng dũng, không ai có thể chống đỡ, uy lực vô hạn. Trong phủ Tĩnh An có rất nhiều vũng nước nho nhỏ, mỹ cảnh được bố trí để nghênh đón hoàng hậu nương nương bị gió thổi bừa bộn.
28 Đường Chấn Đông kinh ngạc trừng to mắt, trước mặt đột nhiên tối sầm lại, hắn bị hôn. Môi của Thượng Quan Cẩm mang theo vị ngọt lành lạnh của nước, đầu lưỡi mềm dẻo linh hoạt trườn vào, cuồng nhiệt khuấy đảo trong miệng hắn, say mê cuốn lấy lưỡi hắn, tùy ý liếm mút, mạnh mẽ đến mức môi lưỡi của Đường Chấn Đông bắt đầu tê dại.
29 Sau khi cửa mở ra, Thượng Quan Cẩm lạnh lùng nhìn Lâm Thanh đang đứng trước cửa. Nụ cười trên mặt Lâm Thanh cứng còng, không ngờ Thượng Quan Cẩm lại ở trong phòng Đường Chấn Đông, dường như mình vô tình làm mất lòng hắn.
30 Vương quản sự mặt mày ủ rũ ở trong nhà kho, hắn muốn viết thư cho Giang Bùi Lẫm nhưng không biết bắt đầu thế nào. Cuối cùng hắn mời Ngụy Minh học thức uyên bác đến giúp đỡ.
31 Sáng sớm, một màn sương mỏng nhẹ nhàng gợn sóng trên bầu trời giống như đang nhàn nhã dạo chơi. Chẳng mấy chốc sau, một cơn gió mát thoảng qua, thổi đi lớp sương mù mỏng, mở ra một ngày mới.
32 Sau khi ăn cơm xong hai người cùng nhau đến nhà kho, Đường Chấn Đông chuẩn bị đẩy cửa phòng, bên trong đột nhiên truyền ra tiếng nói chuyện. Lâm Thanh nghe được, vội vàng kéo hắn nấp vào một chỗ tối, vừa nghe vừa chờ, ra hiệu cho Đường Chấn Đông im lặng đừng nóng ruột.
33 Ánh mặt trời êm dịu ấm áp chiếu lên người. Bầu trời cao xanh biếc, có mấy con chim nhỏ tự do bay lượn, thỉnh thoảng phát ra vài tiếng ríu rít. Bất chợt một viên đá từ mũi ná bắn vào chim nhỏ.
34 Hai người xuống xe ngựa, ông chủ Tống chờ đã lâu ra nghênh đón, kính cẩn nói, “Thiếu gia, một đường bôn ba, mời ngài vào bên trong. ” Thấy hắn lần thứ hai mang theo Đường Chấn Đông đến, thái độ với Đường Chấn Đông cũng khách sáo, mời hắn vào nội các uống trà.
35 Đường Chấn Đông bất an nhìn Lý quản gia. Thượng Quan Cẩm không vui quát hắn, “Có chuyện gì?”
Lý quản gia ổn định tâm trạng, nói, “Lô trà mấy ngày hôm trước không có tin tức, thiếu gia cử người đi điều tra, sáng nay thư trở về nói họ nửa đường gặp phải băng cướp, hàng hóa bị cướp hết, hơn một nửa tạp dịch đi cùng bị thương.
36 Thượng Quan Cẩm đã nói sẽ sớm trở về nhưng đến giờ vẫn không thấy bóng dáng, nếu không biết bao giờ trở về, tại sao phải hứa hẹn với hắn, làm hắn mong chờ, đợi đến khi hứa hẹn biến thành bọt nước, đợi đến mức lo lắng bất an.
37 Đường Chấn Đông kinh ngạc nhìn Thượng Quan Cẩm. Thượng Quan Cẩm dịu dàng nhìn hắn, bình tĩnh nói tiếp, “Ta đem hai trăm vạn lượng bạc bỏ vốn vào chuyện làm ăn của chúng ta, Lý quản gia lúc đó khuyên ta nên suy nghĩ kỹ một chút, nhưng ta không nghe, mặc nhiên tin tưởng Giang Bùi Lẫm.
38 Sau mây đen là bầu trời xanh lam, Mộ Dung Diệp của Liên Vân sơn trang thu mua một lô trà của phủ Tĩnh An. Năm nghìn cân trà này tạo ra một làn sóng kích thích, nhanh chóng gây được sự chú ý của nhiều người.
39 Mặt trăng to tròn lấp ló chui ra khỏi đám mây dày làm cung điện tráng lệ nhuộm một lớp trắng ngà tuyệt đẹp. Đường Chấn Đông túm lấy một nam tử có vẻ giống quản gia cho người đó thấy thân phận mình.
40 Ánh sáng chiếu vào trong phòng ngủ, bốn bề rất yên tĩnh, Thượng Quan Cẩm tỉnh lại sau khi hôn mê, mở mắt ra thấy Đường Chấn Đông nằm sấp bên giường liền đưa bàn tay nhẹ nhàng chạm vào gương mặt hắn.