61 Oán giận trong lòng cũng tiêu hơn một nửa, Thần phi dẫn đám tâm phúc quay về Chiêu thuần cung. Thấy chủ tử phiêu phiêu dật dật bước tới, một thái giám bước nhanh đến, sốt ruột mở miệng, “Khởi bẩm nương nương, Bát hoàng tử đột nhiên phát sốt, khóc hoài không nghỉ, xin ngài nhanh chóng đến thăm.
62 Trong Kiền thanh điện, tấu chương chất đống trên ngự bàn đăng có xu thế tăng dần. Giờ Mẹo Hoàng thượng phải vào triều xử lý chuyện triều chính, vừa hạ triều lại chạy tới Từ Ninh Cung thăm Thái hậu cùng Đức phi, mới ngồi được một canh giờ lại phải quay về Ngự thư phòng bận bận rộn rộn, mãi đến giờ Tý mới có thể nghỉ ngơi.
63 “Nên đưa con chó kia ra ngoài trước, nó vừa khỏi bệnh, nàng không nên gần gũi quá mức cần thiết!” Chu Vũ Đế đi đến trước bàn, thấy Tang Du chỉ nhắm mắt theo đuôi mình, trong lòng ôm Nhị Bảo thân thiết yêu thương, cảnh tượng kia nhìn ở góc độ nào cũng thấy chướng mắt.
64 Buổi triều mới bắt đầu trong Thái hòa điện, giờ kinh sớm của Thái hậu cũng vừa kết thúc. Mạnh Tang Du cùng Lý chiêu nghi một trái một phải làm bạn bên cạnh Thái hậu, từ từ quay về chính điện Từ Ninh Cung.
65 Kẻ mua chuộc thái giám Kính sự phòng không chỉ có một tần phi. Hành động bưng khay đi Càn Thanh Cung của không biết thu hút bao nhiêu sự chú ý, trong lòng chúng phi đều cầu nguyện mình có thể trúng tuyển.
66 Giải quyết Nhị Bảo xong, Chu Vũ Đế vươn tay về phía Mạnh Tang Du, lồng những ngón tay chặt vào nhau. Hắn bình thản nói, “Đi thôi, về dùng bữa. ”Mạnh Tang Du vâng lời, cố ý đi chậm một bước, mịt mờ nhìn thoáng qua người đàn ông phía trước.
67 Canh ba giờ Dần (3 – 5h sáng) hôm sau, sắc trời vẫn còn thẫm đen như mực, gió rét cuộn cùng hoa tuyết rít gào bên ngoài, quét qua mặt người buốt đau như dao cắt.
68 Trong Ngự thư phòng lặng tĩnh như tờ, hai người ngồi song song nhau, xử lý sự vụ của mình, bầu không khí hài hòa ấm áp khó tả. Mạnh Tang Du đọc xong quyển sổ cuối cùng, buông bút nghỉ ngơi, cũng may hôm qua đã bị hắn vạch trần học thức, hôm nay tùy giá mới không cần che giấu gì.
69 Ngày ngày cùng xử lý cung vụ tại Ngự thư phòng, trưa trưa cùng ngủ trong Kiền Thanh Cung, chiều chiều nắm tay về Bích tiêu cung dùng bữa, tối tối lại triền miên đến nửa đêm.
70 Chu Vũ Đế cứ ha ha cười ngu, không phát hiện được ánh mắt đánh giá quỷ dị của Mạnh Tang Du. Đợi cười đã xong, hắn mới xoa xoa cái mũi nhỏ của nàng, dịu dàng hỏi, “Sao lại tức giận, hm?”“Không gì.
71 Rốt cuộc ngôn luận thô bỉ ‘cầu nhiều cung thiếu’ của Đức phi nương nương không hề làm cho Thái hậu cùng Hoàng thượng chú ý mảy may. Lại thêm việc không bao lâu nữa Mạnh quốc công sẽ khải hoàn về triều, trong khoảng thời gian này gia tộc nhà họ Mạnh danh vọng vẻ vang, tất cả phi tần dần dần ngơi nghỉ, âm thầm an ủi bản thân: Hoàng thượng sủng ái Đức phi chẳng qua chỉ là vì Mạnh quốc công, chẳng bao lâu nữa cũng sẽ phai nhạt!Đám phi tần dồn nén uất ức trong lòng, dĩ nhiên ra sức giải tỏa trên người Thẩm Tuệ Như.
72 Ba người lập tức đứng dậy hành lễ, Chu Vũ Đế lại nhanh tay ngăn lại. “Không cần đa lễ, ngồi đi. ” Kéo tay Tang Du ngồi xuống ở ghế chủ vị, lại thấy đôi mắt đỏ hoe của nàng, hàng mày rậm của hắn nhíu lại, ngón tay xoa xoa mắt nàng, dịu dàng an ủi, “Cha và con gái gặp nhau vốn là chuyện tốt, sao nàng lại khóc thế?”“Thiếp rất vui.
73 Bầu trời trong trẻo vỏn vẹn trong hai ngày, đến mồng ba tháng giêng hôm nay lại đột nhiên có tuyết. Chỉ trong vòng một đêm, toàn bộ kinh thành như được phủ một lớp vải bạc trắng xóa, không phân biệt được đâu là trời đất.
74 Chi thứ hai còn ba thiếp thất cùng một thứ tử và hai thứ nữ, tất cả đều bị Cẩm y vệ mang đi từ trong viện, áp giải vào thiên lao. Âm thanh đám người kêu rên cầu xin thứ tội gần như quét sạch bầu không khí vốn nên vui vẻ trong phủ.
75 Nghĩ đến chuyện Tang Du đang chờ mình về dùng bữa, lại còn biết mình đi biệt cung, không biết nàng thương tâm khổ sở như thế nào. Chu Vũ Đế cau mày, bước chân mỗi lúc một nhanh, quả thực như ngồi trên đống lửa.
76 Thư phòng Mạnh Tang Du bây giờ đã bị tu hú chiếm tổ chim khách, nơi nào cũng để đầy vật dụng của Chu Vũ Đế, giấy cùng bút lông có đôi có cặp, bức họa hai người nắm tay nhau cũng được treo trang trọng tại nơi dễ thấy nhất, khiến mỗi lần Mạnh Tang Du thấy đều lắc đầu bó tay.
77 Ngày tuyển tú Đại Chu, con gái các quan viên tứ phẩm đủ mười bốn tuổi đều buộc phải tham gia, nhưng đây chỉ là hình thức, Hoàng gia cũng không kiểm tra chặt chẽ.
78 Xử lý chính vụ xong, Chu Vũ Đế nghe nói Tang Du đang ở trong Ngự hoa viên ngắm cảnh, lập tức đi tìm, trong đầu bay lên hình ảnh mình tựa vào ghế quý phi ôm Tang Du vào lòng, cùng ngắm cảnh xuân tươi đẹp.
79 Mạnh Thụy Châu nhắm mắt theo đuôi phía sau Mạnh Tang Du, thấy bộ triều phục màu kim lộng lẫy khoác trên người nàng, không biết bao nhiêu là thái giám cung nữ theo hầu, cảm giác ngưỡng mộ cùng ghen ghét dồn ứ, nặng trịch trong lòng.
80 Sau khi nhóm tú nữ nghỉ ngơi được một ngày, rốt cuộc điện tuyển cũng đã đến. Hôm nay tiết trời quang đãng ấm áp, thi thoảng có tiếng chim đỗ quyên cùng hoàng anh líu lo rộn rã ngoài cửa sổ.