“Đạo diễn Từ, đây là có chuyện gì? Một diễn viên hạng A như tôi, chắc hẳn nên có một gian phòng hoá trang riêng, tại sao lại có thể để tôi dùng chung phòng cùng một đám diễn viên như vậy?”
Sau khi Văn Tư Tư rời đi, Thạch Vũ liền chạy vọt ra, lông mày vẽ đậm, lại vì tự anh ta làm loạn liền trở nên xiêu vẹo.
Cơn giận của Từ Lập mới giảm xuống một chút, nhìn thấy Thạch Vũ lao ra, lập tức tăng cao ngút trời.
“Thạch Vũ! Nếu cậu không muốn quay nữa thì lập tức cút đi cho tôi! Cậu thực sự nghĩ là đoàn phim này không có cậu thì sẽ không thể tiếp tục quay nữa sao?”
“Đạo diễn Từ, tôi vào nghề cũng đã được một khoảng thời gian, gần đây cũng có chút danh tiếng, chẳng lẽ muốn một phòng hoá trang riêng cũng khó?” Thạch Vũ gạt tay Diệp Mạn Lệ, ánh mắt tràn đầy kiêu ngạo.
“Cút! Đoàn phim này nghèo, không nuôi nổi người như cậu! Mau cút đi!” Từ Lập lập tức ném thẳng quyển kịch bản trong tay vào mặt Thạch Vũ, trong mắt hừng hực lửa giận.
“Ái.”
“Lão già thối, sao ông dám đánh tôi!” Sau đó liền quát Diệp Mạn Lệ: “Còn ngây ra đó làm gì, lấy gương cho tôi mau!”
Diệp Mạn Lệ khó chịu nhìn Thạch Vũ, nhưng vẫn lấy gương cho cậu ta.
Thạch Vũ xem đi xem lại mặt mình, trực tiếp quăng bỏ gương: “Từ Lập! Ông đừng tưởng ông là đạo diễn thì giỏi lắm, có tin là tôi sẽ để giám đốc Vương rút vốn đầu tư không!”
Từ Lập bình nứt không sợ bể, không phải chỉ là rút vốn thôi sao, thực sự nghĩ mình có bản lĩnh lớn như vậy? Ô, anh ta sợ quá.
“Có bản lĩnh thì bảo giám đốc Vương rút vốn luôn đi! Ông đây cũng không phải không thể tìm được nhà đầu tư khác, thật là tự cho mình là một nhân tài sao? Tôi đưa cậu hai chữ, ha ha!”
“Ông!”
“Thạch Vũ!”
Diệp Mạn Lệ hận không thể đập chết cậu ta, rõ ràng là không biết cái gì nên nói, cái gì không nên nói, chỉ sợ người khác không biết bản thân có chỗ dựa, như thế cũng thôi đi, nhưng lúc xông lên làm bia đỡ đạn, đừng mang theo luôn cả tiền đồ của cô!
“Đạo diễn Từ, Thạch Vũ trẻ người nóng vội, ngài đừng chấp nhặt với cậu ấy, giám đốc Vương sao có thể rút vốn lại, ai chẳng biết phim truyền hình của đạo diễn Từ, bộ nào bộ nấy đều là kiệt tác!”