Cưng Chiều Đến Cùng (Sủng Đến Tận Cùng) Chương 49: Chương 46
Chương trước: Chương 48: Chương 45
Edit: Tuyen83
Sau khi Lục Hạo mở cửa, bỗng chốc ánh mắt rơi trên người Nhan Hạ, mắt to chớp chớp, hình như đang nghĩ tới điều gì, nhanh chóng chạy đến bên cạnh Nhan Hạ, ôm lấy bắp đùi của cô, buồn buồn nói: "Mẹ, ba nói con lại tiếp tục ngủ với ba nữa, có phải con sẽ không có em gái hay không?"
Nghe lời Lục Hạo nói, Nhan Hạ nhìn biên đạo và nhà quay phim đang quay phim ở bên cạnh, rất muốn nói, những lời này của Hạo Hạo có thể đã cắt bớt rồi chứ?
Lại cúi đầu, nhìn đôi mắt to rất muốn biết kia của Lục Hạo, trong khoảng thời gian ngắn chỉ có cảm giác mình nên nói gì với con mới tốt đây.
Thấy Nhan Hạ chỉ nhìn cậu không nói lời nào, Lục Hạo lại lắc lư cơ thể của mình, nói: "Mẹ, mẹ trả lời nhanh lên một chút! Nếu có em gái như ba nói, về sau Hạo Hạo có thể ngủ một mình."
"Sau này hãy nói." Nhan Hạ nói, bây giờ cô không có can đảm để đồng ý với Lục Hạo muốn sinh em gái ở trước mặt người xem của cả nước.
Lục Hạo nghe trả lời như vậy, rõ ràng có chút không vừa ý, cái miệng nhỏ nhắn khẽ mấp máy đang chuẩn bị nói cái gì đó, ngay sau đó, một giọng nói vang bên tai Lục Hạo, Lục Hạo lập tức ngừng nói, lúc này nhìn thấy Lục Phỉ ở cửa ra vào.
"Ba. . . . . ." Lục Hạo kêu, hình như là nghĩ tới điều gì, sau đó buông Nhan Hạ ra, lấy hai tay nhỏ nhắn bụm kín miệng của mình lại, hiển nhiên bé mới vừa len lén nói bí mật nhỏ của Lục Phỉ, nhưng lại không ngờ qua miệng bé lập tức cũng bán ba mình đi rồi.
Nhìn bộ dạng hồn nhiên này của đứa con nhà mình lại nghĩ đến vấn đề Lục Hạo mới vừa hỏi, trái tim Lục Phỉ lập tức co rút một chút, con trai nhà anh nhất định là đến gài bẫy ba mẹ sao?
Nhưng cho dù trong lòng có lay động, vẻ mặt của Lục Phỉ vẫn bình tĩnh như cũ, từ từ đi đến, trực tiếp ôm lấy Lục Hạo, nói: "Đi, chúng ta đi rửa mặt."
"Con muốn mẹ." Lục Hạo vội vàng đưa tay về phía Nhan Hạ, bé nhạy cảm cho là, lúc này hơi thở trên người Lục Phỉ có chút nguy hiểm, muốn tìm kiếm sự trợ giúp tốt hơn.
"Mẹ sẽ đi chuẩn bị cho con bữa ăn sáng." Lần này, Nhan Hạ cũng không giúp được đứa con nhà mình rồi, hãy để cho chồng nhà cô giáo dục tốt một chút biết cái gì gọi là bảo vệ bí mật thôi.
Nói xong, Nhan Hạ nhanh chóng quay người đi vào phòng bếp ở bên cạnh.
Mà Lục Hạo vẫn bị Lục Phỉ ôm vào phòng tắm, lúc này, trong đó một người quay phim nhanh chóng đi theo.
Lúc này, bên trong phòng tắm.
Lục Phỉ vắt khô khăn lông ném lên tay Lục Hạo, lạnh nhạt nói: "Tự mình lau."
"Ba không lau giúp con sao?" Lục Hạo thận trọng hỏi, mặc dù ba lau cho bé có hơi đau, nhưng bé không muốn tự mình làm.
"Ừ." Lục Phỉ nhàn nhạt mà gật gật đầu , sau đó xoay người cầm khăn lông lau mặt của mình.
Nhìn thấy tình huống này, Lục Hạo chỉ có thể cố gắng, chu môi, cầm khăn lông vội vội vàng vàng lau lau trên mặt mình, sau đó lại lấy bàn chãi kem đánh răng đứng ở bên cạnh bồn cầu dùng sức xoạt xoạt đánh răng. . . . . .
Sau khi chờ hai người rửa mặt xong đi ra, Nhan Hạ đã chuẩn bị sẵn sàng bữa ăn sáng.
Cắn một cái bánh bao nhỏ, ăn một miếng cháo nóng, Lục Hạo đang ăn cơm lập tức quên hết tất cả phiền não.
"Lát nữa em vẫn phải đi công ty?" Lục Phỉ vừa ăn, vừa hỏi Nhan Hạ.
"Ừ, sau tuần lễ thời trang NY lần trước công ty nhận được không ít người đặt hàng, cần thiết kế đa dạng hơn một chút nữa." Nhan Hạ lên tiếng, không thể không nói, sau khi lộ diện với tỉ lệ cao như vậy, trong khoảng một thời gian rất dài phòng làm việc cũng sẽ nhanh chóng mở rộng kinh doanh, cũng là thời gian bận rộn nhất của bọn họ.
"Muốn anh đưa em đi công ty không?" Lục Phỉ nói xong, nhìn Nhan Hạ ăn xong một cái bánh bao, từ trên bàn lấy thêm một cái đưa tới tay Nhan Hạ.
Nhan Hạ cũng rất thuận theo nhận lấy, sau đó nói: "Không cần, em sẽ kêu tài xế tới đón."
"Hai ngày sau gặp lại."
"Ừ." Nhan Hạ cười đồng ý nói.
Trong chốc lát, ba người ăn sáng xong, cũng đã đến thời gian chia tay, Nhan Hạ kéo rương hành lý nhỏ của mình rời đi.
"Mẹ, hẹn gặp lại." Đứng ở cửa, Lục Hạo không hề áp lực chút nào mà vẫy tay nói với Nhan Hạ, bé đã thành thói quen chia tay ba hoặc mẹ một trong hai người rồi.
Mà đợi đến sau khi không nhìn thấy xe của Nhan Hạ, Lục Phỉ và Lục Hạo hai người mới thu hồi ánh mắt, mắt lớn trừng mắt nhỏ.
Lúc này nhà quay phim lập tức nhìn hai cha con này, trong lòng không nhịn được lắc đầu.
Thật ra thì anh cảm giác, khi có Nhan Hạ, Lục Phỉ và Lục Hạo quan hệ giữa hai người có thể càng hòa hợp hơn.
Chỉ là, cuối cùng mà nói, sau khi tập đầu tiên của chương trình được phát sóng, hình thức sống chung

Xem tiếp: Chương 50: Chương 47