41 Giương mắt nhìn, chỉ thấy trước cửa hàng bánh bao là một cô gái mặc trường bào, bộ dáng vô cùng thẹn thùng. Cô ấy cúi đầu, nhìn mũi chân, mà mũi chân dưới áo choàng đang vẽ vòng tròn trên đất.
42 Nếu là không vì tốc độ sinh quái mới vô cùng nhanh, thì nơi này là địa phương có phong cảnh đặc sắc trong lục sắc rừng rậm. Khác với các chỗ khác trong lục sắc rừng rậm, nơi này hầu như không có người chơi nào phát hiện ra, cho nên, ở trong này không có âm thanh ồn ào do kĩ năng của người chơi đánh ra, vô cùng yên tĩnh, ngược lại còn có thể nghe được tiếng chim hót êm tai, lúc xa lúc gần, tràn ngập khắp cánh rừng.
43 Trên cái bàn trước mặt Vương viện trưởng là một cái cặp lồng cơm, xem ra bà mới ăn cơm xong không lâu. Chỉ mới nửa năm không gặp, bà gầy đi nhiều, tóc trên đầu trắng càng nhiều, đen lại càng ít.
44 Quay đầu lại, Diệp Hiểu Hạ nhìn thấy ở chỗ ghế chờ phía sau cô có một nam tử trẻ tuổi. Hắn mặc T-shirt xanh đen, ở viền áo có những đường chỉ hồng tinh tế, nếu không nhìn cẩn thận sẽ không phát hiện ra, một quần jeans đậm màu, làm cho hai chân hắn có vẻ rất dài, chân đi một đôi giày màu đen, vốn chỉ tùy ý phối hợp, lại làm cho người khác cảm thấy kinh diễm.
45 Trong một khắc này mọi cơ quan cảm giác giống như đều ngừng hoạt động, Diệp Hiểu Hạ mất đi mọi cảm giác. Cô không nhìn thấy, không nghe thấy, cả người dường như trở thành một khối thi thể cứng ngắc.
46 Cả đường đi về, Diệp Hiểu Hạ thậm chí còn quên cô trở về nhà như thế. Khi cô phục hồi lại tinh thần, thì cô đã tựa vào cửa nhà mình, thở hổn hển từng ngụm.
47 Trời đêm thâm trầm trong hiện thực giống như được chuyển vào trong trò chơi. Chỉ có điều, bầu trời đêm trong trò chơi so với trong hiện thực trong trẻo hơn nhiều, Diệp Hiểu Hạ vừa login, cái đầu tiên nhìn thấy chính là một mảnh trời rộng lớn, che kín đầy sao, tâm cô tựa hồ bỗng chốc bị cảnh đẹp như vậy nhấn chìm.
48 Dấu chấm hỏi ý là nghi vấn. Nhưng ở võng du, dấu chấm hỏi không chỉ đại biểu cho nghi vấn. Khi nó xuất hiện trong bảng thuộc tính của BOSS, chính ý nói cho bạn biết.
49 "Mấy thứ này ở Tân Thủ Thôn không bán được. Chờ đến khi cô cấp hai mươi đi thành phố lớn, mang đến phòng đấu giá, không cần mất công, lại có thể bán được giá cao.
50 Âm thanh từ hai bên bờ sông không ngừng vọng tới. Con thuyền nhẹ nhàng trôi qua ngàn ngọn núi. Diệp Hiểu Hạ còn nghĩ là cả đời này không bao giờ nhìn thấy phong cảnh tuyệt mỹ như vậy, không ngờ, ở trong cực hạn, cô lại có thể thaya được phong cảnh này.
51 > là một trò chơi mang tính toàn cầu. Ở trong trò chơi này, có một thế giới chung, gọi là Viễn cổ đại lục. Trong Viễn cổ đại lục lại chia làm phương Đông và phương Tây, tùy theo từng quốc gia mà phân bố trên đại lục nào, mà Trung Quốc nằm ở đại lục phương Đông.
52 Giọng nói này vang lên, thành công làm cho Diệp Hiểu Hạ sắp chạy đi dừng bước, cô quay đầu nhìn, chỉ thấy ở trên lầu ba có một vị thương khách đang cười.
53 Diệp Hiểu Hạ cũng không am hiểu việc buôn bán, thậm chí có thể nói là, cô chưa từng buôn bán. Cô chỉ mới mở quán ở Tân Thủ Thôn, chỉ là lúc đó trang bị như cháo thiếu, cô không cần ra giá, tân thủ điên cuồng tranh để tăng thực lực sẽ nâng lên giá, cô chỉ cần lấy tiền là được.
54 Ngô Thêm Đường và Diệp Hiểu Hạ đi không đến nửa khắc, đã đến hội đấu giá. Cô thậm chí còn không xem năm món trang bị kia đã tăng bao nhiêu tiền, liền trực tiếp giao năm trăm kim vi ước rồi hủy đấu giá, thu hồi năm món trang bị, rất nhanh quay lại Trà Hương lâu.
55 Diệp Hiểu Hạ lau pháp trượng gỗ liễu trong tay, đem nó để sau lưng, đi tới trước mặt thi thể quái cách đó không xa, nhặt chiến lợi phẩm xong, liền thuần thục lấy dao nhỏ lột da, lột da thú xong, thuận tiện còn lấy được hai bình huyết và một cái xương thú.
56 Bởi vì chiến lợi phẩm đã bị nhặt, nên thi thể BOSS cũng không tồn tại lâu liền biến mất. Trốn ở trong lùm cây, Diệp Hiểu Hạ nhìn chằm chằm thi thể BOSS kia, cho đến khi nó biến mất, mới nhẹ nhàng thở ra một hơi, tay nhu nhu khóe mắt chua xót, xem như buông xuống nửa trái tim.
57 Trời! Đây quả thực là. . . Diệp Hiểu Hạ trợn to mắt nhìn viên thuốc trong tay, nửa ngày đều không ngậm miệng được. Nếu không phải là các dược sư ở trong phòng đều vô cùng chuyên chú vào dược đỉnh của mình, chỉ sợ với bộ dạng này của cô đã sớm bị người có dụng tâm kín đáo vây hỏi.
58 Trong thành vốn đã nhiều người, nhưng hôm nay càng nhiều hơn. Chỗ hội đấu giá đã kín người nay lại chật như nêm cối, ngay cả bên ngoài hội đấu giá cũng đầy người, thi thoảng còn có người hô to: "Ai xem giá của huyết trệ hoàn đi! Đăng giá lên thế giới!"Đi đến diễn võ đường là nhất định phải đi qua hội đấu giá đi, Túy Trong Khêu Đèn đi theo sau Diệp Hiểu Hạ, khi đi ngang qua hội đấu giá, ngay cả hắn là người chơi cấp tro cốt (người chơi lâu đời) cũng hơi ngẩn người.
59 Vào trong thành, đem toàn bộ hồng và lam trên người giao cho trạm giao dịch, trả số tiền bưu phí không lớn xong, Diệp Hiểu Hạ mới đi đến kho hàng. Hiện tại hồng và lam trên người cô đều đưa cho bọn Máng Xối, cô muốn đi luyện cấp thì chỉ có thể làm lại một ít.
60 Bên này còn chưa kịp hết cao hứng, bên kia đã truyền đến thông báo đấu giá xong, Diệp Hiểu Hạ vội vàng mở hộp thư xem bán được bao nhiêu tiền. Trong hộp thư có một phần bưu kiện vừa mới gửi tới từ hội đấu giá đi, vô cùng nóng bỏng, nói không chừng còn có thể bốc lên hơi nóng.