281 Edit: Thanh Xuân.
Tiểu Bạch đang ngủ bị bàn tay vuốt ve gương mặt làm cho không được thoải mái, cậu cau mũi một cái, tay giơ lên muốn phất nhẹ vật trên mặt, nhưng vừa động thì lại động đến vết thương, cậu nhíu mày lại, ấp úng thì thầm một câu gì đó, bẹp bẹp miệng giật giật, thì lại ngủ thiếp đi.
282 Editor: Trà sữa trà xanh
Tiểu Bạch, Tiểu Bạch, bảo bảo có toàn bộ ưu điểm của anh và Liên Hoa, đáng yêu xinh đẹp thông minh quật cường, ngay cả bộ dáng ăn vạ cũng làm cho người ta yêu thích như vậy, từ nhỏ đã có tâm cơ có quỷ kế thế này, quả nhiên là con của anh!
Đương nhiên càng nhìn con của mình càng cảm thấy tốt, giờ phút này trong lòng Triển Thiếu Khuynh bị cảm giác đau lòng và yêu mến con trai lấp kín, dù sao Tiểu Bạch vẫn còn nhỏ, hôm nay lại gặp bất trắc cơ thể khó chịu, đối d[[dlqd mặt với người ba đột ngột xuất hiện là anh nhất thời náo loạn cũng là bình thường, anh làm ba mà chưa từng thương yêu con trai, bây giờ hi vọng Tiểu Bạch nhanh chóng tiếp nhận anh, thật là đã ép buộc con rồi.
283 Editor: Trà sữa trà xanh
Tiểu Bạch nhướng mày lên, nhìn chằm chằm người đàn ông xa lạ này.
Mặc dù bé còn nhỏ tuổi, nhưng đã theo mẹ gặp qua vô số lãnh đạo vĩ nhân, trải qua sóng to gió lớn, nhưng khi mới lướt nhìn người này một cái, trực giác Tiểu Bạch mách bảo, người trước mặt này là nhân trung long phượng khí chất bất phàm, là người Trung Quốc tóc đen mắt đen xuất sắc nhất mà bé từng gặp qua.
284 Edit: Thanh Xuân.
Triển Thiếu Khuynh nghe được lời của Liên Hoa, suýt nữa ném điện thoại trong tay ra ngoài, tin tức này chấn động càng hơn những gì hôm nay xảy ra, anh cho là chẳng qua Tiểu Bạch nghịch ngợm ham chơi mới té xuống, thì ra là lại bị người đẩy đi xuống!
"Liên Hoa.
285 Triển Thiếu Khuynh cắt đứt lời cô: "Anh biết, lời em nói anh hiểu, em đừng gấp gáp, trở về xem Tiểu Bạch đi. . . . . . Anh ra ngoài lánh mặt một lúc, em vào nói rõ mọi chuyện với Tiểu Bạch, lát nữa anh lại đi vào có được không?"
Mặc dù nói thế, nhưng trong lòng anh bất đắc dĩ thở dài, hình như khi con trai phát hỏa khóc lóc om sòm, Liên Hoa sẽ khuất phục không điều kiện, lập tức đá ba của đứa nhỏ đi.
286 Edit: Thanh Xuân
Lập tức cảm xúc mãnh liệt từ lòng bàn chân lên tới đỉnh đầu, Liên Hoa chỉ cảm thấy cả đầu cũng sung huyết chết lặng, chấn động muốn nổ tung.
287 Tiểu Bạch, Tiểu Bạch, bảo bảo có toàn bộ ưu điểm của anh và Liên Hoa, đáng yêu xinh đẹp thông minh quật cường, ngay cả bộ dáng ăn vạ cũng làm cho người ta yêu thích như vậy, từ nhỏ đã có tâm cơ có quỷ kế thế này, quả nhiên là con của anh!
Đương nhiên càng nhìn con của mình càng cảm thấy tốt, giờ phút này trong lòng Triển Thiếu Khuynh bị cảm giác đau lòng và yêu mến con trai lấp kín, dù sao Tiểu Bạch vẫn còn nhỏ, hôm nay lại gặp bất trắc cơ thể khó chịu, đối mặt với người ba đột ngột xuất hiện là anh nhất thời náo loạn cũng là bình thường, anh làm ba mà chưa từng thương yêu con trai, bây giờ hi vọng Tiểu Bạch nhanh chóng tiếp nhận anh, thật là đã ép buộc con rồi.
288 Triển Thiếu Khuynh nghe được lời của Liên Hoa, suýt nữa ném điện thoại trong tay ra ngoài, tin tức này chấn động càng hơn những gì hôm nay xảy ra, anh cho là chẳng qua Tiểu Bạch nghịch ngợm ham chơi mới té xuống, thì ra là lại bị người đẩy đi xuống!
“Liên Hoa.
289 Triển Thiếu Khuynh ngẩng đầu rồi miễn cưỡng nở ra một nụ cười mỉm an ủi cha mình nói: "Con không có chuyện gì đâu, không có gì. . . "
Cũng vì chuyện xảy ra hôm nay mà trong lòng anh bây giờ đang rất rối, dù có nhiều thiên ngôn vạn ngữ nhưng khi đối diện với cha thì anh không có cách nào mở miệng được.
290 Triển Thiếu Khuynh ngẩng đầu rồi miễn cưỡng nở ra một nụ cười mỉm an ủi cha mình nói: “Con không có chuyện gì đâu, không có gì. . . ”
Cũng vì chuyện xảy ra hôm nay mà trong lòng anh bây giờ đang rất rối, dù có nhiều thiên ngôn vạn ngữ nhưng khi đối diện với cha thì anh không có cách nào mở miệng được.
291 Edit: Thanh Xuân.
Ông cụ cả kinh cằm cũng muốn rớt xuống, giống như là lần đầu tiên nhìn thấy Triển Thiếu Khuynh, ông nhìn lại con trai thêm mấy lần, thậm chí ông cụ luống cuống đi vỗ vỗ lỗ tai, lại nhéo mình là một cái, nghiệm chứng đây không phải là ảo giác của mình, hiện tại cũng không phải đang nằm mơ.
292 Edit: Thanh Xuân.
Ông cụ cả kinh cằm cũng muốn rớt xuống, giống như là lần đầu tiên nhìn thấy Triển Thiếu Khuynh, ông nhìn lại con trai thêm mấy lần, thậm chí ông cụ luống cuống đi vỗ vỗ lỗ tai, lại nhéo mình một cái, nghiệm chứng đây không phải là ảo giác của mình, hiện tại cũng không phải đang nằm mơ.
293 Edit: Thanh Xuân.
Ông cụ cả kinh cằm cũng muốn rớt xuống, giống như là lần đầu tiên nhìn thấy Triển Thiếu Khuynh, ông nhìn lại con trai thêm mấy lần, thậm chí ông cụ luống cuống đi vỗ vỗ lỗ tai, lại nhéo mình là một cái, nghiệm chứng đây không phải là ảo giác của mình, hiện tại cũng không phải đang nằm mơ.
294 Edit: Thanh Xuân.
Ánh mắt bén nhọn của Triển Thiếu Khuynh cũng nhìn luật sư Ân, thúc ép hỏi: "Luật sư Ân, ông là người do ba tôi giới thiệu, trình độ nhất định không chỉ là như vậy, chỉ cần theo yêu cầu chúng tôi thắng vụ kiện này, ông còn cần cái gì, cứ việc nói là được rồi.
295 Edit: Thanh Xuân.
Ánh mắt bén nhọn của Triển Thiếu Khuynh cũng nhìn luật sư Ân, thúc ép hỏi: "Luật sư Ân, ông là người do ba tôi giới thiệu, trình độ nhất định không chỉ là như vậy, chỉ cần theo yêu cầu chúng tôi thắng vụ kiện này, ông còn cần cái gì, cứ việc nói là được rồi.
296 "Cái gì?!" Ôn Ngữ bị dọa đến khẽ run rẩy, kể từ lúc bà mưu hại con trai Liên Hoa, thì thỉnh thoảng chột dạ một hồi, mặc dù nghĩ muốn giết Liên Hoa, ý niệm trừ đi cái đinh trong mắt kia mãnh liệt như vậy, nhưng mà đây là lần đầu tiên tự bà xuống tay giết người, Ôn Ngữ vẫn còn cảm thấy sợ, gần đây đều là trốn tránh cảnh sát.
297 Edit: Thanh Xuân.
Thời gian lại qua ba ngày, ở trong phòng bệnh trắng tinh, mấy vị bác sĩ vây quanh giường bệnh, hướng dẫn đứa bé trên giường tiến hành rèn luyện phục hồi cánh tay lúc đầu, bọn họ dùng lời nhỏ nhẹ dặn dò những phần cần phải chú ý, không kiên nhẫn rườm rà hướng dẫn.
298 Edit: Thanh Xuân.
Thời gian lại qua ba ngày, ở trong phòng bệnh trắng tinh, mấy vị bác sĩ vây quanh giường bệnh, hướng dẫn đứa bé trên giường tiến hành rèn luyện phục hồi cánh tay lúc đầu, bọn họ dùng lời nhỏ nhẹ dặn dò những phần cần phải chú ý, không kiên nhẫn rườm rà hướng dẫn.
299 Nghĩ tới đây, Liên Hoa nói với thím Ngô: "Thím Ngô, bà ở đây giúp tôi trông Tiểu Bạch, tôi đi ra ngoài bàn bạc với anh ấy một chút. "
Nói xong, cô vẫy vẫy tay với Tiểu Bạch đi ra ngoài.
300 Nghĩ tới đây, Liên Hoa nói với thím Ngô: "Thím Ngô, bà ở đây giúp tôi trông Tiểu Bạch, tôi đi ra ngoài bàn bạc với anh ấy một chút. "
Nói xong, cô vẫy vẫy tay với Tiểu Bạch đi ra ngoài.