261 Editor: Trà sữa trà xanh
Liên Hoa đi theo Mục Thần dọc theo hồ nhân tạo, đến khi không nhìn thấy Triển Thiếu Khuynh nữa, hai người mới dừng lại.
Mục Thần gắp chút thức ăn cho Liên Hoa, đưa cho cô rồi nhẹ giọng hỏi: "Liên Hoa, Triển Thiếu Khuynh đã làm gì em, tại sao em lại né d[[dlqd tránh anh ta? Có phải, có phải là anh ta xâm phạm em ——" Anh nhạy cảm nhận ra Liên Hoa không thích hợp, cô tuyệt đối không trốn tránh ai cả, anh chưa bao giờ nhìn thấy cô tránh né một người như vậy, chẳng lẽ Triển Thiếu Khuynh thật sự đã làm chuyện gì, khiến Liên Hoa tức giận né tránh anh ta!
Đó không phải là chuyện tốt gì, Mục Thần rất rõ ràng, cho dù có người thật sự chọc tức Liên Hoa, cô cũng không né tránh không dám gặp mặt, nhưng Triển Thiếu Khuynh chọc cô tức giận, lại có thể khiến cô xử sự khác thường, có thể nói Triển Thiếu Khuynh là người đặc biệt với Liên Hoa.
262 Mục Thần cẩn thận ở bên cạnh giúp đỡ Liên Hoa, nếu không cô sẽ phản đối quyết liệt, anh thuyết phục rồi đi đến cầm xe lăn đẩy cô đi dạo ở công viên. Cho dù bây giờ Liên Hoa có bảo đảm cô có chạy 800 mét cũng không có vấn đề gì, nhưng Mục Thần vẫn không yên lòng, liền nhanh xuống cầu thang cẩn thận đỡ cô, khiến cho đầu Liên Hoa xuất hiện mấy vạch đen, phòng bệnh của cô ở lầu hai, xuống có mấy bậc cầu thang thì có vấn đề gì?
"Chậm một chút, Liên Hoa, em đi chậm một chút thôi!" Mục Thần lấy tay ở phía sau của mình đỡ Liên Hoa, thấy cô đi trên đường đá mà đi nhanh như vậy, thì không nói lảm nhảm nữa.
263 Người nhảy xuống hồ cứu người không ngừng tăng, cứu hộ đội trong khách sạn cũng hốt hoảng nhảy xuống cứu người. Nếu như trong khách sạn của bọn họ xảy ra án mạng, khiến nhà thiết kế Liên Hoa cấp quốc tế vùi thân trong hồ, chẳng phải sẽ hoàn toàn mất hết danh tiếng, về sau đừng nghĩ ở lại thành phố K nữa!
Liên Hoa rơi vào trong hồ đã hơn năm phút đồng hồ, trong lòng Mục Thần dâng lên dự cảm chẳng lành, cho dù đã cố gắng an ủi chính mình, anh cũng không khỏi nghĩ tới Liên Hoa có thể gặp bất trắc không, cô rất sợ nước, có thể kiên trì lâu như vậy sao!
Mục Thần không để ý tới cơ thể mệt nhọc, mạnh mẽ lặn xuống đáy nước, hiện tại anh chỉ có thể đánh cuộc một lần, tin tưởng Liên Hoa nhất định vẫn còn ở dưới đáy nước chờ anh cứu, nhưng cô đang ở nơi nào dưới đáy nước.
264 Edit: Thanh Xuân.
Bóng đen đè chặt trên người Liên Hoa, tứ chi hai người dán chặt vào nhau, đường cong cơ thể kết hợp chặt chẽ, không một kẽ hở.
"Triển tổng? !" Liên Hoa hít vào một ngụm khí lạnh, tại sao anh ta lại ở trong phòng bệnh của mình, sạo lại nhào tới như điên!
"Anh ta chạm vào chỗ nào của em?" Con ngươi đen láy của Triển Thiếu Khuynh, lóe lên ánh lửa tức giận, hung hăng hỏi.
265 Editor: Trà sữa trà xanh
Liên Hoa chầm chậm mở mắt, đập vào mắt là màu trắng khiến cô hoa mắt, híp mắt trầm tư một chút, mới vừa rồi cô ở dưới đáy nước nhìn thấy mẹ, sao mới vừa mở ra mắt ra đã ở trong một gian phòng màu trắng? Mẹ cô đi đâu rồi, lại bỏ cô đi nữa sao, tại sao không dẫn cô đi theo.
266 Editor: Trà sữa trà xanh
"Mẹ, mẹ —— mẹ đừng khóc. . . . . . " Tiểu Bạch giơ đôi tay nhỏ bé ra, muốn lau nước mắt cho Liên Hoa, nhưng cánh tay bị băng lại bằng vải rất chặt khiến bé không nhúc nhích được, nhìn bé cố gắng giơ tay ra khiến người ta tan nát cõi lòng, thế nhưng bé lại như người đàn ông thực thụ cắn răng nhịn đau, dịu dàng an ủi mẹ, "Mẹ, thật ra thì không đau chút nào, nhìn dọa người thôi, con không có việc gì.
267 Tiểu Bạch ghé sát vào giường bệnh của Liên Hoa đang nằm, đôi mắt nhỏ gần như tiến sát vào mặt Liên Hoa, bé luôn luôn không ngừng nhỏ giọng gọi mẹ, vừa thấy Liên Hoa tỉnh lại, càng nắm chặt tay Liên Hoa không thả: "Mẹ, mẹ tỉnh rồi!"
"Tiểu Bạch!" Bỗng nhiên con trai xuất hiện làm Liên Hoa phát hoảng, vừa thấy sắc trời bên ngoài, cô hoảng loạn ôm Tiểu Bạch hỏi, "Ai nói cho con biết mẹ ở đây, bây giờ mới hơn bốn giờ, sao con lại trốn học, là ai dẫn con tới?"
"Mẹ, con gọi điện cho dì Mẫn Mẫn, dì ấy nói mẹ hôn mê phải nằm viện, con liền lén lút bắt taxi, dựa theo địa chỉ dì ấy nói rồi chạy tới đây.
268 Editor: Trà sữa trà xanh
Ánh mắt của Triển Thiếu Khuynh nhìn chằm chằm giường bệnh, nóng lòng hận không thể xông lên phía trước, anh phải nhìn kỹ con trai của mình, hỏi thăm rốt cuộc tại sao con trai bị thương nằm bệnh viện, anh muốn gánh chịu trách nhiệm mình chưa bao giờ thực hiện, ôm con trai đang bị thương vào trong ngực, thật tốt hôn vào mặt con.
269 Mục Thần cẩn thận ở bên cạnh giúp đỡ Liên Hoa, nếu không cô sẽ phản đối quyết liệt, anh thuyết phục rồi đi đến cầm xe lăn đẩy cô đi dạo ở công viên. Cho dù bây giờ Liên Hoa có bảo đảm cô có chạy 800 mét cũng không có vấn đề gì, nhưng Mục Thần vẫn không yên lòng, liền nhanh xuống cầu thang cẩn thận đỡ cô, khiến cho đầu Liên Hoa xuất hiện mấy vạch đen, phòng bệnh của cô ở lầu hai, xuống có mấy bậc cầu thang thì có vấn đề gì?
"Chậm một chút, Liên Hoa, em đi chậm một chút thôi!" Mục Thần lấy tay ở phía sau của mình đỡ Liên Hoa, thấy cô đi trên đường đá mà đi nhanh như vậy, thì không nói lảm nhảm nữa.
270 Triển Thiếu Khuynh ngồi ở bên giường nhìn rất lâu, có lẽ Liên Hoa cũng không có phát hiện anh đi tới bên cạnh cô, cuối cùng anh cũng không nhẫn nại được liền nghiêm mặt hỏi: "Em có muốn giải thích với anh một chút không, tình huống hiện tại là như thế nào?"
Liên Hoa giật mình cô vội xoay người lại, thì thấy khuôn mặt anh tuấn của Triển Khuynh gần trong gang tấc, cái khuôn mặt mê người hấp dẫn kia bây giờ như gió thổi báo giông tố sắp đến, gió bão gì nó đều tích tụ lại hết.
271 Edit: Thanh Xuân.
Bóng đen đè chặt trên người Liên Hoa, tứ chi hai người dán chặt vào nhau, đường cong cơ thể kết hợp chặt chẽ, không một kẽ hở.
"Triển tổng? !" Liên Hoa hít vào một ngụm khí lạnh, tại sao anh ta lại ở trong phòng bệnh của mình, sạo lại nhào tới như điên!
"Anh ta chạm vào chỗ nào của em?" Con ngươi đen láy của Triển Thiếu Khuynh, lóe lên ánh lửa tức giận, hung hăng hỏi.
272 Editor: Trà sữa trà xanh
Hai tay Triển Thiếu Khuynh nắm thật chặt Liên Hoa, nhẹ nhàng hôn khóe môi cô, dịu dàng nhỏ nhẹ nói: "Liên Hoa, anh thật sự rất vui mừng, anh thật sự rất vui mừng vì em đã chịu nói ra chân tướng.
273 Editor: Trà sữa trà xanh
"Mẹ, mẹ —— mẹ đừng khóc. . . . . . " Tiểu Bạch giơ đôi tay nhỏ bé ra, muốn lau nước mắt cho Liên Hoa, nhưng cánh tay bị băng lại bằng vải rất chặt khiến bé không nhúc nhích được, nhìn bé cố gắng giơ tay ra khiến người ta tan nát cõi lòng, thế nhưng bé lại như người đàn ông thực thụ cắn răng nhịn đau, dịu dàng an ủi mẹ, "Mẹ, thật ra thì không đau chút nào, nhìn dọa người thôi, con không có việc gì.
274 Edit: Thanh Xuân.
Tiểu Bạch đang ngủ bị bàn tay vuốt ve gương mặt làm cho không được thoải mái, cậu cau mũi một cái, tay giơ lên muốn phất nhẹ vật trên mặt, nhưng vừa động thì lại động đến vết thương, cậu nhíu mày lại, ấp úng thì thầm một câu gì đó, bẹp bẹp miệng giật giật, thì lại ngủ thiếp đi.
275 lòng hận không thể xông lên phía trước, anh phải nhìn kỹ con trai của mình, hỏi thăm rốt cuộc tại sao con trai bị thương nằm bệnh viện, anh muốn gánh chịu trách nhiệm mình chưa bao giờ thực hiện, ôm con trai đang bị thương vào trong ngực, thật tốt hôn vào mặt con.
276 Tiểu Bạch nhướng mày lên, nhìn chằm chằm người đàn ông xa lạ này.
Mặc dù bé còn nhỏ tuổi, nhưng đã theo mẹ gặp qua vô số lãnh đạo vĩ nhân, trải qua sóng to gió lớn, nhưng khi mới lướt nhìn người này một cái, trực giác Tiểu Bạch mách bảo, người trước mặt này là nhân trung long phượng khí chất bất phàm, là người Trung Quốc tóc đen mắt đen xuất sắc nhất mà bé từng gặp qua.
277 Triển Thiếu Khuynh ngồi ở bên giường nhìn rất lâu, có lẽ Liên Hoa cũng không có phát hiện anh đi tới bên cạnh cô, cuối cùng anh cũng không nhẫn nại được liền nghiêm mặt hỏi: "Em có muốn giải thích với anh một chút không, tình huống hiện tại là như thế nào?"
Liên Hoa giật mình cô vội xoay người lại, thì thấy khuôn mặt anh tuấn của Triển Khuynh gần trong gang tấc, cái khuôn mặt mê người hấp dẫn kia bây giờ như gió thổi báo giông tố sắp đến, gió bão gì nó đều tích tụ lại hết.
278 Triển Thiếu Khuynh cắt đứt lời cô: "Anh biết, lời em nói anh hiểu, em đừng gấp gáp, trở về xem Tiểu Bạch đi. . . . . . Anh ra ngoài lánh mặt một lúc, em vào nói rõ mọi chuyện với Tiểu Bạch, lát nữa anh lại đi vào có được không?"
Mặc dù nói thế, nhưng trong lòng anh bất đắc dĩ thở dài, hình như khi con trai phát hỏa khóc lóc om sòm, Liên Hoa sẽ khuất phục không điều kiện, lập tức đá ba của đứa nhỏ đi.
279 Editor: Trà sữa trà xanh
Hai tay Triển Thiếu Khuynh nắm thật chặt Liên Hoa, nhẹ nhàng hôn khóe môi cô, dịu dàng nhỏ nhẹ nói: “Liên Hoa, anh thật sự rất vui mừng, anh thật sự rất vui mừng vì em đã chịu nói ra chân tướng.
280 Edit: Thanh Xuân
Lập tức cảm xúc mãnh liệt từ lòng bàn chân lên tới đỉnh đầu, Liên Hoa chỉ cảm thấy cả đầu cũng sung huyết chết lặng, chấn động muốn nổ tung.
Thể loại: Đam Mỹ, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 15