Hàn VũTích gọi một tiếng, rồi không biết nói gìnữa. Đã baonhiêu lần nàng ngắm nhìn hình của mẹ trên bức ảnh duynhất đã vàng ốkia. Baonhiêu lần nhìn những đứa trẻ khác cóngười mẹ để yêu thương. Nàng luôn nghĩ nếu mình cũng cómột người mẹ thì thật tốt. Thật không ngờ, hiện tại mẹ của mình đang ởngay trước mắt.
- VũTích…
Ninh Nhụy vốn tưởng congái mình đã mất, mỗi lần nhớ tới congái mình, nàng lại cảm thấy tự trách bản thân. Cô tacũng thật không ngờ, hơn haimươi năm sau, mình cóthể gặp lại đứa congái màmình tưởng đã quađời.
Hai mẹ con ômnhau, nghẹn ngào khóc.
- VũTích, mẹ congặp nhau phải vuivẻ mới đúng.
Hà Anhthấy haimẹ conkhóc rất thương tâm, vội vàng khuyên nhủ.
-Đúng vậy, lúc này chúng taphải vuivẻ mới phải. VũTích, để mẹ nhìn mặt conxem. Mẹ xinlỗi con, vìđã để conchịu khổ một mình lâu như vậy. À,để mẹ dẫn con đigặp bàngoại.
Ninh Nhụy gặp lại congái, tâm tình kích động màquên mất việc chào hỏi Lâm Vân.
-Lâm Vân, anh đicùng emtới gặp bàngoại nhé.
Hàn VũTích cũng nhớ tới Lâm Vân.
-Mẹ, mẹ và VũTích đigặp bàngoại trước đi. Tínữa consẽ tới.
Lâm Vân biết mẹ con haingười đã lâu không gặp mặt, nhất định còn nhiều lời muốn nói.
-Vâng.
Hàn VũTích lau launước mắt, cùng mẹ mình đilên tầng.
Thấy Hàn VũTích cùng mẹ của con bé đilên tầng, Hà Anhcũng launước mắt. Trong lòng tự nhủ, vận mệnh của Ninh Nhụy thật giống như mình. Mình chỉ maymắn hơn là contrai của mình không bị đuổi raLâm gia. Mà haiđứa consinh đôi kiacủa Ninh Nhụy lại bị Hàn gianghi ngờ, rồi bị đuổi đi. Người của Hàn giathực sự quá độc ác.
-Mẹ và em cókhỏe không?
Lâm Vân thấy mẫu thân cóchút thương cảm, liền đilên phía trước hỏi.
-Mẹ và emđều khỏe lắm. Tam gia giacòn tới gặp mẹ một lần. Chacủa concũng tới một lần, nhưng mẹ không để ýtới ông ấy. Cũng may là conđã tìm được VũTích trở về. Vân à,lần này đừng đibiệt tăm biệt tích nữa nhé. Hiện tại ởbên ngoài không yên ổn đâu. Trên TVmỗi ngày đều nói về việc mất anninh ởcác quốc gia gìđó. Conđừng để mọi người lolắng nữa.
Hà Anhthấy contrai đã tìm được condâu về, cuối cùng mới antâm.
- Anhơi, chị Văn tới.
Ở bên ngoài vang lên tiếng Lâm Hinh.
Mông Văn đitheo Lâm Hinh vào nhà. Nàng trông thấy Lâm Vân vẫn bình yên vôsự, trong mắt hiện lên một tia vuimừng.
-Mông Văn, anhvừa về tới nhà emđã tới rồi. Ha ha, tintức của emlinh thông thật đấy.
Từ khitìm được VũTích, tâm tình của Lâm Vân rất thoải mái. Nói chuyện cũng trở nên tùy ýnhư trước. Không còn vẻ trầm trọng nữa. Thậm chí khinói chuyện với Liễu Nhược Sương còn mang theo vẻ đùa giỡn.
-Cháu chào bác.
Mông Văn chào Hà Anhtrước, sauđó mới ngồi xuống nói:
-Lâm Vân, chúc mừng anhđã tìm được VũTích. Anhthật là cóbản lĩnh.
Trong lòng Mông Văn đã cóchút hoài nghi chuyện của tổ chức Hắc Thủ Băng Đao cóliên quatới Lâm Vân. Nhưng vấn đề này vượt quá mức tưởng tượng của nàng. Nên Mông Văn không dám khẳng định. Hiện tại cả thế giới đều đang loạn xìngầu lên vìchuyện đó..
-Mông Văn, emtìm anh cóviệc gìkhông? Anhđang định tới công tynhìn một chút.
- Emtới đây làthông báo với anhvài chuyện. Emnghi ngờ trong công tymình cóngười giở trò. Gần đây córất nhiều sản phẩm nhái Dưỡng sinh hoàn vàDưỡng Nhan Hoàn tung rathị trường. Tuycách điều chế của chúng không giống như chúng ta,nhưng córất nhiều hiệu quả lại như nhau. Em chorằng cóngười đã bán đứng lợi ích của công ty.Nhưng saumột hồi kiểm tracẩn thận, vẫn không phát hiện rakẻ tình nghi.
-Những loại thuốc nhái này khitung rathị trường chỉ lấy cái tên khác, nhưng hiệu quả lại rất giống. Bọn emđã muamột vài sản phẩm về rồi thử nghiệm qua. Tuyhiệu quả không thể theo kịp sản phẩm của chúng ta,nhưng nếu cứ để như vậy, bọn chúng sẽ dần dần cải thiện tốt hơn.
- Màsản phẩm của bọn chúng rẻ hơn chúng tarất nhiều. Sản lượng còn đang tăng thêm. Sớm muộn gìcũng cómột ngày, sản phẩm nhái sẽ vượt quasản phẩm của chúng ta.Không chỉ là haisản phẩm kia, sản phẩm Dưỡng Vị Hoàn (Vi: Dạ dày) màchúng tamới tung rathị trường một tháng, cũng đã cósản phẩm làm nhái rồi.
-Hơn nữa, hiệu quả của hàng nhái đang dần dần tăng cao. Điều này thật là kýquái. Tuysản phẩm đó vẫn kém hiệu quả hơn chúng tarất nhiều, nhưng giá cả lại rẻ hơn. Hơn nữa bởi vìchúng tasản xuất không kịp, nên bọn chúng mượn hơi của chúng ta,hàng hóa của bọn chúng bán cũng rất chạy.
Nghe Mông Văn báo cáo xong, Lâm Vân không lên tiếng. Chỉ gõ gõcái bàn, suynghĩ.
- Anhtrai, Tam gia giavừa gọi điện,, bảo rằng tối nay vôluân như thế nào anhcũng phải tới chỗ gia giamột chuyến. Gia gia cóchuyện rất quan trọng muốn nói với anh.
Lâm Vân đang suynghĩ, thì Lâm Hinh đã vội vàng từ trên tầng chạy xuống.
-Vậy à, emgọi lại cho Tam giagia, bảo rằng buổi tối anhsẽ tới đó. Mông Văn, em đitheo anh.
Lâm Vân nói xong, đứng lên dẫn Mông Văn tới phòng đọc sách.
Đóng cửa lại, Lâm Vân hỏi:
-Về chuyện này, em cótính toán như thế nào?
Mông Văn dodự nửa ngày, mới lên tiếng:
-Bởi vìngười phụ trách cách điều chế làchú Chân, LýThanh, vàDiệp Điềm. Bangười kianhất định sẽ không tiết lộ. Màđơn thuốc cũng không phải phân phối chomỗi người, mà làchia chosáu người, mỗi người quản lýsản xuất một phần. Màdược liệu chúng ta thuthập làcùng lúc thu, người khác không cókhả năng dựa vào đó đề tính toán phương thuốc. Nhưng việc đưa dược thảo xuống các nhà xưởng là dotrụ sở gọi điện thoại chuyển tới. Emhoài nghi điện thoại của chúng tabị nghe lén. Hơn nữa bọn chúng còn biết số hiệu của các loại dược thảo. Tuyngười nghe lén không thể biết chính xác cách điều chế, nhưng bọn họ cóthể dựa vào các dược thảo màchúng taphân phối xuống, rồi suyđoán ra.
Nghe Mông Văn phân tích như vậy, Lâm Vân không nói gì, saumột lúc mới nói:
-Khả năng điện thoại bị nghe lén làrất lớn. Chỉ làkhông biết kẻ nào có ganlớn như vậy?
- Emđã từng điều trachủ tịch của các tập đoàn viễn thông cóthể lấy cắp thông tinliên lạc của chúng ta.Một người làTần Bang Trung của Tần gia, một người là LýDanh Sinh của Lýgia. Emhoài nghi haingười này, bởi vìbọn họ cóchút liên hệ với anh. Hơn nữa bọn họ khẳng định cóchuyên giavề lĩnh vực điều chế dược phẩm. Emđã muaDưỡng sinh hoàn vàDưỡng Nhan Hoàn nhái ởbên ngoài, rồi phân tích thành phần bên trong nó. Thành phần của nóchỉ khác với sản phẩm chúng tavài loại dược thảo vàsố lượng phachế màthôi. Nhưng nếu tình hình này cứ kéo dài như vậy, emrất hoài nghi sản phẩm của bọn chúng sẽ bán vượt quachúng ta. Mà emcũng trađược, mấy nơi sản xuất hàng nhái đều thuộc về các xínghiệp của Lý gia vàTần gia.
Mông Văn nói xong, lolắng nhìn Lâm Vân.
Lâm Vân nghe vậy chỉ cười nói:
- Xem rađã rõkẻ tình nghi là ai.Nhưng emkhông cần phải lolắng. Cho dùbọn chúng cóbiết toàn bộ dược thảo trong phương thuốc, nhưng nếu không cócách điều chề cụ thể, thì bọn chúng không thể nào sản xuất thuốc cótác dụng như chúng tađược. Chỉ làchuyện này về sauđừng dùng điện thoại để liên lạc nữa. Dám theo dõi điện thoại của chúng ta,hừ.
-Chúng ta cóthể kiện bọn chúng…
Mông Văn còn chưa nói hết, Lâm Vân đã khoát tayngắt lời.
-Không cần đâu. Bọn chúng đã dám làm vậy, thì chắc chắn sẽ không để lại dấu vết. Mà cho dùbọn chúng để lại dấu vết, anhcũng không muốn dong dài với bọn chúng. Bọn chúng đã thích chơi, thì anhchơi đến cùng.
Lâm Vân cười lạnh một tiếng.
-Lâm Vân…
Mông Văn cóchút lolắng nhìn Lâm Vân. Trong lòng tự nhủ, chẳng lẽ hắn lại sử dụng thủ đoạn như với Tần gialần trước. Phá hủy toàn bộ ngành thông tincủa quốc giasao? Làm như vậy đúng làthì đã làm lớn chuyện rồi.
-Mông Văn, anhbiết emnghĩ cái gì. Anhsẽ không lỗ mãng như vậy, cho dùviệc đó với anhrất đơn giản. Anhchỉ thích trảm thảo trừ căn màthôi. Emlập tức chongười thu muanhựa cây Tùng thân đỏ. Có baonhiêu thubấy nhiêu. Sauđó thì chocâc nhà máy điện tử dừng sản xuất các sản phẩm mới. Màchuyển sang sản xuất linh kiện điện tử chữ T.Xây dựng hoặc mualại thêm hainhà xưởng, chuyên sản xuất Microchip. Đồng thời thành lập hainhà xưởng sản xuất khuôn đúc. Nếu tài chính không đủ thì cứ thông báo với anh. Anhcũng muốn lấy đọc trị độc. Anhsẽ lột sạch thủ đoạn buôn bán của bọn chúng, rồi đá baybọn chúng đi. Haha…
Lâm Vân nói xong cười hahả.
Mông Văn nghe thấy vậy, mặt đỏ lên. Trong lòng tự nhủ, Lâm Vân ănnói thật làtục tĩu. Tuynhiên, cũng rất tò mòLâm Vân muốn chế tạo áigì. Đành kỳ quái hỏi:
-Chúng tamuốn sản xuất cái gì à?
-Ngành thông tincủa Hoaquốc rất hiện đại sao? Anhmuốn thiết lập một hệ thống liên lạc thông tincủa riêng mình. Không cần phải dùng đường dây thông tincủa các tập đoàn khác để liên lạc. Cólẽ, cả nước sẽ không còn aidùng thiết bị thông tincủa hainhà kianữa. Chúng nósẽ bị đào thải. Từ nayvề sau, thư từ của cả thế giới đều sẽ thông qua‘Vân Môn thông tín’.
Lâm Vân ngạo nhiên nói. Trong đầu thì suynghĩ, thủ đoạn như vậy hainhà kiacũng lấy rađược. Sớm biết bọn chúng sẽ không anphận mà.