Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Công Tử Điên Khùng Chương 256 (2): Tên Đạo Sĩ

Chương trước: Chương 256 (1): Tên Đạo Sĩ



Lúc chạy tới, Lâm Vân thấy Liễu Nhược Sương đứng ởcách mặt biển khá xa,cũng không xảy rachuyện gì, mới thở phào một hơi.

-Làm saovậy?

Lâm Vân buông Hàn VũTích xuống, lập tức nhìn thấy một cỗ thithể nằm trên bờ biển.

-Một người chết.

Liễu Nhược Sương thấy Lâm Vân vàHàn VũTích tới, vội vàng chạy tới phía saucủa Lâm Vân. Cũng nắm lấy áocủa hắn giống như Hàn VũTích. Một cái đảo hoang vắng, đột nhiên xuất hiện một cỗ thithể, tất nhiên làlàm chonàng sợ hãi.

Đó làmột người ănmặc quần áođạo sĩ, đang nằm sấp xuống bờ biển.

- Ychưa chết.

Lâm Vân nhìn tên đạo sĩkia, đột nhiên cómột cảm giác quỷ dị truyền tới. Tên đạo sĩnày rõràng phát rakhí tức giống hệt với tên Lữ đạo sĩ màhắn đã giết lần trước.

- Yvẫn còn sống sao?

Hàn VũTích vàLiễu Nhược Sương đều rất kinh ngạc. Nhưng lại thấy Lâm Vân không hề có ýcứu người, cũng không đilên.

-Các em đi sauanh, đừng làm gì.

Lâm Vân sợ Liễu Nhược Sương vìxúc động mà đilên cứu người. Tên đạo sĩnày chohắn cảm giác còn nguy hiểm hơn tên Lữ đạo sĩ kiarất nhiều. Nhưng hiện tại Lâm Vân đã là haisao, nên không để tên này vào trong mắt. Hắn chỉ làđang nghĩ, tên đạo sĩnày làm saotới được đây? Chẵng lẽ ycũng biết phihành sao?

-Lâm Vân, làm sao anhbiết…

Liễu Nhược Sương đang muốn hỏi vì saoLâm Vân biết người này còn sống thì tên đạo sĩđột nhiên nhúc nhích. Nàng sợ tới mức không nói được thêm, mànắm chặt cánh taycủa Lâm Vân. Chỉ làm như vậy mới giảm bớt sự sợ hãi trong lòng nàng.

Một khuvực biển mênh mông vôhạn như vậy, không cóthuyền, không cóphương tiện đilại, đột nhiên xuất hiện một người đạo sĩ, cho dùbất kỳ là aicũng cảm thấy quỷ dị. Tuylần trước Lâm Vân đột nhiên xuất hiện cũng rất làm chongười tangạc nhiên. Nhưng Lâm Vân dù saocũng làchồng của VũTích, hơn nữa còn sống, nên Liễu Nhược Sương dễ dàng chấp nhận hơn.

Lâm Vân kéo Hàn VũTích vàLiễu Nhược Sương rađằng sau, rồi lùi một chút. Tuyhắn không sợ tên đạo sĩnày, nhưng hai côgái lại không biết một chút võcông nào. Huống hồ hắn còn chưa biết tên đạo sĩ cóthủ đoạn quỷ dị nào không.

Quả nhiên, không lâu sau,, tên đạo sĩ kiatừ từ đứng lên. Nhìn bangười Lâm Vân cách đó không xa,trong mắt lóe lên vẻ hưng phấn. Nhưng ykhông lên tiếng, chỉ làphủi phủi cát bụi trên người.

Đã không còn cát bám vào, tên đạo sĩ kialấy ramột cái hộp gỗ cóvẻ cổ xưa nhìn nhìn. Rồi thỏa mãn đóng nólại, mới nhìn bangười Lâm Vân rồi đitới.

-Các ngươi là ai? Vì sao ởchỗ này?

Tên đạo sĩ kia đitới gần bangười, rất là âmlãnh hỏi.

-Thuyền của chúng tôi bị lật, rồi trôi dạt lên hòn đảo.

Liễu Nhược Sương thấy Lâm Vân không có ýnói chuyện, liền tranh thủ thời gian trả lời. Ởsâu trong nội tâm nàng cảm thấy tên đạo sĩnày rất nguy hiểm. Thậm chí còn khiến chongười ta cócảm giác rất âm u.Ánh mắt của ytựa hồ nhìn thấu quần áocủa mình vậy. Trong lòng sợ hãi, trả lời xong thì lần nữa nép vào người Lâm Vân.

-Hắc hắc, không ngờ lại là haixử nữ. Không tồi, không tồi.

Đạo sĩnói haitiếng không tồi, rồi nhìn Lâm Vân nói tiếp:

-Dương khí của ngươi rất tràn đầy, mànữ nhân bên cạnh ngươi thì đều làxử nữ. Rất tốt, vìtính nhẫn nại này của ngươi, taquyết định chongươi chết toàn thây. Ngươi nhảy xuống biển tự kết liễu đi. Còn hai côgái này thì để chođạo gia.

Trong nội tâm Lâm Vân âmthầm tức giận, hừ lạnh một tiếng.

-Chúng tôi không chọc giận ông, vì saoông muốn giết người?

Liễu Nhược Sương nép đằng sauLâm Vân, nghe tên đạo sĩnày nói chuyện ácđộc như vậy, rùng mình một cái, rồi phản bác nói.

-Giết người cũng cần lý dosao? Chỉ cần haiđứa baylàm cho tasướng, tasẽ không giết haiđứa. Tuynhiên, talại muốn giết namnhân của các ngươi. Aibảo hắn làmột thằng ngốc, chỉ cócái túi dabên ngoài. Có hai cônàng xinh đẹp bên cạnh như vậy, rõràng vẫn còn trinh tiết. Thật làtiện nghi chođạo gia. Đạo giathiên sinh chính làyêu thích xử nữ. Haha..,

Tên đạo sĩ kianói xong liền cười to.Trong mắt tràn đầy hưng phấn. Không nghĩ tới, hắn đang cần nguyên âmtừ xử nữ, thì ởđây lại có, lại cóphẩm chất caonhư vậy.

- À,ngươi cóthể nói cho tabiết, ngươi làđạo sĩ ởđâu không?

Tuy Lâm Vân hận không thể lập tức thiêu cháy tên đạo sĩnày. Nhưng hắn vẫn nhịn được. Nếu chỉ giết đơn giản như vậy, thì hắn chưa thỏa mãn. Hắn muốn đốt tên này thành tromới hả giận.

-Như thế nào, không phục đạo gia ta à.Đợi lát nữa đạo giasẽ chongươi chịu phục.

Tên đạo sĩnói tới đây, thì đột nhiên nhảy rađằng sauhơn bamét rồi rơi xuống biển, động tác giống như bayvậy.

Đang lúc Hàn VũTích vàLiễu Nhược Sương suynghĩ vì saotên đạo sĩnày lại muốn nhảy xuống biển, thì tên đạo sĩđã bắt được một con cádài gần một mét, rồi baytới trước mắt bangười.

Tên đạo sĩbẻ đầu concá, uống máu của nó. Uống một lúc sau, vẫn chưa thỏa mãn, vứt con cáđi, rồi nói:

-Hơi thiếu, nhưng đủ để tabắt các ngươi.

Liễu Nhược Sương vàHàn VũTích bị chấn kinh. Động tác vừa rồi của tên đạo sĩnhư là bayvậy. Màtới động tác uống máu cácủa y,lại khiến haingươi muốn buồn nôn. Nhưng sự sợ hãi đã ápchế sự buồn nôn của haingười.

Hàn VũTích đứng ởđằng sauLâm Vân, nắm chặt lấy taycủa hắn, còn đỡ hơn một chút. Nhưng Liễu Nhược Sương đã runrẩy cả người. Hành động của tên đạo sĩ kiathưc sự kinh khủng.

- Tanói thật chocác ngươi biết, máu của xử nữ còn bổ hơn máu của con cá kiarất nhiều. Nếu haingươi phục thị đạo giatốt, thì đạo giaxong việc sẽ không uống máu của các ngươi. Màcòn ngươi, maucút xuống biển đi. Đỡ phải đạo gia tađộng thủ. Nếu không đến lúc đây thì không chỉ chết đơn giản như vậy đâu.

Tên đạo sĩnói xong với hainàng rồi quát vào mặt Lâm Vân.

- Cóthể, nhưng ngươi còn chưa trả lời câu hỏi của ta?

Lâm Vân vẫn bình thản nói.

Nghe Lâm Vân nói vậy, tên đạo sĩđột nhiên lùi về babốn bước. Trong lòng tự nhủ, saotên này bình tĩnh như vậy. Tuyệt đối không giống bình thường.

Nhưng khi ycẩn thận nhìn Lâm Vân, thì vẫn không phát hiện rachút nào đặc biệt. Nghĩ tới đây, đột nhiên nhảy lên cao, rồi đánh một chưởng vào bờ biển. Một cái hố cát rộng bamét, sâu năm mét xuất hiện, cát biển bay mùmịt.

Liễu Nhược Sương vàHàn VũTích càng nhìn càng kinh hãi. Chỉ nghe Lâm Vân nói:

- Haingười quay về hang động trước đi, chỗ này giao choanh. Khinào anhgọi thì các em ra.

Hàn VũTích vàLiễu Nhược Sương nghe Lâm Vân nói vậy, cũng biết ởlại đây không giúp gìđược chohắn, nhưng lại không muốn rời đi. Hàn VũTích vẫn giữ chặt lấy taycủa Lâm Vân. Nàng cóchút lolắng choLâm Vân. Nếu như tên đạo sĩnày thực sự lợi hại, nàng thà rằng chết cùng với lão công còn hơn.

Liễu Nhược Sương thấy Hàn VũTích không rời đi, cũng bắt lấy tay kiacủa Lâm Vân, không hề động đậy. Tuytrong lòng sợ hãi, nhưng nàng thầm nghĩ, chết bangười còn hơn chết một mình.

Lâm Vân cười cười. Biết tên đạo sĩ kiabắt đầu hoài nghi minh, chắc chắn sẽ không chủ động nói rasào huyệt của y.Đành phải nói với hai cônàng đằng sau:

- Hai embuông taycủa anh ra. VũTích, emnên tintưởng anh, đưa Nhược Sương trở về đi. Chỗ này không thích hợp chocác emlưu lại. Anhchắc chắn sẽ bình yên trở về. Lão mũi trâu này còn chưa đủ để gây hại choanh.

Lâm Vân không muốn cho haingười nhìn thấy cảnh mình giết người tàn khốc. Dù saothế giới của các nàng cách những vật này quá xa.

Hàn VũTích nghe Lâm Vân nói vậy, liền buông tay ra.Nàng rất tintưởng vào Lâm Vân. Nếu Lâm Vân đã nói như vậy, khẳng định hắn không sợ tên đạo sĩkia. Nói không chừng mình vàNhược Sương ởlại chỗ này, chỉ bóchân bó tayhắn màthôi. Vội vàng kéo Liễu Nhược Sương trở về hang động.

Đạo sĩ kiachỉ chớp mắt nhìn bangười nói chuyện, màkhông ngăn hai cônàng rời đi. Lâm Vân tạo cho ymột cảm giác nguy hiểm. Nhưng cũng không phải sợ hãi. Chỉ làvẫn cẩn thận một chút. Đợi giết chết tên namnhân này, thì hainữ nhân kiacũng không chạy thoát được.

Lâm Vân thấy hainàng đã đi xa,rồi dùng thần thức xem. Thấy haingười đã trở về hang động, còn khẩn trương ngồi trên giường chờ mình, quyết định không lãng phí thời gian. Đạo sĩ kia rõràng không đề phòng mình, cũng không cókhả năng chủ động nói rasào huyệt của y.Còn không bằng chính mình hỏi. Đối với tên đạo sĩnày, Lâm Vân thực sự không để yvào trong mắt. Ycòn kém mình nhiều lắm.

Đạo sĩ kiathấy Lâm Vân đột nhiên đitới trước mặt, không hề dodự. Haibàn tay xoa xoatạo thành một vòng tròn, rồi đẩy về phía Lâm Vân.

Một mùi tanh hôi khó ngửi bắn về hướng Lâm Vân, gợi lại chohắn kýức lúc trước. Thủ pháp của tên này giống hết với như tên Lữ đạo sĩkia. Chỉ làngười này lợi hại hơn tên Lữ đạo sĩrất nhiều. Nhưng Lâm Vân cũng không còn làLâm Vân của ngày trước.

Không chỉ nói, hiện tại tuvị của Lâm Vân đã là haisao. Cho dù làmột sao, tên đạo sĩnày cũng không làm gìđượchắn. Lâm Vân không hề cử động, chỉ giơ taylên. Một ngọn Tinh Hỏa màu tím đánh rangoài. Ngọn lửa giống như cólinh tính vậy, laovào một chưởng tanh hôi kiacủa tên đạo sĩ.

Loading...

Xem tiếp: Chương 257: Bí Mật Trên Thẻ Ngọc

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Anh Còn Nhớ Em?

Thể loại: Tiểu Thuyết

Số chương: 12


Duyên Phận Ngàn Năm

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 15


Dấu hiệu Athena

Thể loại: Tiểu Thuyết

Số chương: 52


Hoa Khai Phú Quý

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 9


Lửa Hận

Thể loại: Tiểu Thuyết

Số chương: 13