Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Công Tử Điên Khùng Chương 229: Vũ Tích Rời Đi

Chương trước: Chương 228: Tính Toán



Mấy ngày nayLâm Vân đều rất sốt ruột, nhưng thấy haitên hải tặc cũng đã dốc hết sức mình lái thuyền rồi. Không cóbiện pháp nào khác, chỉ đành phải bình ổn lại tâm tình.

Tuy vậy, việc tuluyện đã không thể được. Với tâm tính của hắn hiện tại, tuluyện cũng vôích.

Lấy viên đá tobằng quả bóng rổ kia ranghiên cứu một lát. Nhưng không phát hiện ra cócái gìdị thường. Chỉ làviên đá rất cứng rắn, không biết làchất liệu gì. Tuycòn nhiều chất liệu màLâm Vân không biết, nhưng hắn cũng đã nghe nói rất nhiều. Màviên đá cómàu xanh như vậy hắn chưa từng nghe qua.

Mất nửa ngày không tìm rađược công dụng của nó, Lâm Vân đành thuviên đá này lại, lấy racái đồng hồ. Chiếc đồng hồ thoạt nhìn đã hết điện. Nhưng Lâm Vân không tin, nếu như đây làthiết bị truyền đi tintức, làm sao cóthể dễ dàng hết điện như vậy. Kiểm tracẩn thận một lần, xác thực làkhông còn điện. Đành phải bỏ lại chiếc đồng hồ vào Tinh Giới, rồi nghĩ biện pháp trở về.

Vô luận những người là ai,nếu dám động vào tập đoàn Vân Môn, Lâm Vân sẽ không dễ dàng buông thanhư vậy. Cho dùbọn chúng không còn chủ động đến gây sự, Lâm Vân cũng sẽ tìm tới hang ổcủa bọn chúng. Huống hồ từ lời khai của tên Luton kia, bọn chúng không cókhả năng từ bỏ ýđồ.

Mà tổ chức Hắc Thủ Băng Đao kia làmột tổ chức như thế nào? Rõràng muốn phá hoại công tycủa minh? Mình giống như chưa từng đắc tội bọn chúng đi? Nếu như nói việc Lâm Vân giết chết haingười của bọn chúng ởrừng rậm Amazon bị tổ chức này biết, Lâm Vân tuyệt đối không tintưởng.

Lúc ấy chỉ cómình vàHàn VũĐình. Hơn nữa bọn kiađều bị mình diệt khẩu. Hắn không tinHàn VũĐình cóthể đem chuyện này nói chongười khác biết. Nếu như đã không phải làHàn VũĐình, như vậy vì saotổ chức Hắc Thủ Băng Đao lại tập trung vào công tymình làm gì?

Nhớ lúc trước mình giết bốn người.. Có haingười làthành viên của Hắc Thủ Băng Đao. Còn haingười còn lại thì thuộc một tổ chức làm việc chochính phủ Mĩ. Mà haitên thành viên của Hắc Thủ Băng Đao kia cólẽ làđược thuê. Nhưng thông quangữ khí nói chuyện của bốn người đó, thì cóvẻ như haitổ chức này khá quen thuộc với nhau.

Mặc kệ bọn chúng làtổ chức gì, cũng không quan tâm thực lực của bọn chúng đến đâu. Nếu bọn chúng đã chọc giận mình thì phải nhận lấy hậu quả.

Lâm Vân lại nghĩ tới Hàn VũTích. Hainăm quakhông biết nàng ấy sống một mình như thế nào. Một côgái yếu đuối, vôthân vôcố ởbên ngoài, thực sự quá nguy hiểm. Nếu như VũTích xảy rangoài ýmuốn gì, như vậy cả đời hắn sẽ sống dày vò vàđau khổ. Thanh Thanh thì mình đã không được gặp lại rồi. Giờ chỉ còn có VũTích, nếu nàng ấy lại xảy rađiều gì, Lâm Vân tuyệt đối sẽ không thathứ chobản thân.

Dù có tuluyện đến mức cóthể hủy diệt một hành tinh, nhưng những thứ mất đicòn cóthể lấy lại được sao? Vừa nghĩ tới sắp được gặp lại VũTích, trái timcủa Lâm Vân liền tràn đầy lửa nóng.

Chỉ vì consông Tây Lương chết tiệt kia màmình bị giam cầm hainăm. Lâm Vân biết trong consông Tây Lương đó khẳng định có gìcổ quái. Nhưng với thực lực của hắn bây giờ, đivào sông Tây Lương chỉ tổ mất mặt.

Có lẽ một ngày nào đó, khihắn kết thành sáu saohoặc làbảy sao, hắn cóthể đivào đó. Nhưng điều đấy thật là xavời. Hiện tại hắn đang rơi vào trạng thái đình trệ tăng tiến tuvị. Tuylực lượng tinh thần vào banđêm cóthể hỗ trợ hắn tuluyện, nhưng còn kém linh khí nhiều lắm.

Hơn nữa, lực lượng tinh thần ởnơi này kém rất xa sovới đại lục Thiên Hồng. Đặc biệt khimình tiến vào một sao, tốc độ tuluyện lại càng thấp. Nếu hiện tại cóthật nhiều linh thạch thì thật tốt. Nếu cónhiều linh thạch, hắn không cần phải lolắng vấn đề thăng cấp.

Nhưng tìm linh thạch dễ vậy sao. Không chỉ nói lànơi này, ngay cả đại lục Thiên Hồng, mỗi một viên linh thạch đều làthứ quý báu.

Mà Lâm Vân còn phát hiện ramột hiện tượng kỳ quái. Cho dùtrong tay cólinh thạch, nhưng việc tuluyện vẫn rất chậm. Màngược lại, tu vimột saohiện giờ của mình lại mạnh hơn khi có tu vimột sao ởđại lục Thiên Hồng.

Huống chiTinh Hỏa của mình lại cómàu tìm, không như màu vàng lúc trước. Tinh Hỏa hiện tại rất mạnh, mạnh gấp mấy chục lần khiTinh Hỏa chỉ cómàu tím nhạt

Linh thạch thì vẫn phải tìm rồi. Tuynhiên từ nayvề sau, điđâu mình cũng muốn mang VũTích đitheo, không thể vứt bỏ nàng một mình được. Còn chuyện về Hắc Thủ Băng Đao, sau khigiải quyết xong sẽ lập tức mang VũTích đitới một chỗ yên tĩnh vàđẹp đẽ, hoàn thành nốt giấc mộng hạnh phúc của haingười.

-Vân Tích, trường vừa khai giảng màcậu đã xinnghỉ rồi sao?

Bùi Tiệp thấy Hàn VũTích đang thuthập không nhiều quần áo vàđồ đạc lắm vào trong vali, liền thắc mắc hỏi. Hai côbạn cùng phòng khác cũng kỳ quái nhìn Hàn VũTích.

-Ừ, mình phải điđây, cảm ơncác cậu đã chiếu cố minh trong hainăm qua.

Hàn VũTích khẽ cười nói. Từ lần trước xembộ phim vàbiết Lâm Vân vẫn bình yên vôsự, tâm tình của nàng vẫn vuivẻ chotới tận hôm nay,

-Cậu lànghỉ học luôn à?

Vương Yến kinh ngạc hỏi. Cô tacũng biết Hàn VũTích tốn không íttiền để vào đây học. Thật không ngờ mới học hainăm màđã xinnghỉ học rồi.

-Thật vậy sao, Vân Tích, cậu còn chưa cóchứng chỉ mà, tốn nhiều tiền như vậy, chẳng phải làlãng phí sao?

Lưu Lệ Quyên cũng cảm thấy tiếc tiền choHàn VũTích.

-Cảm ơncác cậu, mình vốn không cótính toán học ởđây để lấy bằng. Hiện tại mình phải trở về. Cólẽ từ nayvề saunếu có cơhội, mình sẽ trở lại thăm các cậu.

Hàn VũTích nói xong, nhấc cái vali không phải làlớn, rồi xoay người rời đi.

-Vân Tích, còn nhiều thứ như vậy cậu bỏ lại à?

Bùi Tiệp thấy Hàn VũTích chỉ chỉ lấy quần áo vàmấy thứ, còn những vật khác thì bỏ lại, liền vội vàng hỏi.

-Không cần đâu, cứ để chúng ởđó. Nếu mình trở lại thì mình sẽ cầm đi. Hiện tại cầm đihết saođược. Cảm ơncác cậu, tạm biệt.

Hàn VũTích nói xong thì đixuống tầng.

-Vân Tích, để mình tiễn cậu.

Tuy Bùi Tiệp không biết vì saoHàn VũTích lại muốn nghỉ học. Nhưng cô tabiết cómột số việc không nên hỏi, hoặc là cho dùhỏi, Vân Tích cũng chưa chắc nói ra. Chonên đành phải tiễn nàng rời đi.

-Không cần đâu, mình điđây…

Hàn VũTích cự tuyệt mấy bạn cùng phòng đưa tiễn, đixuống tầng.

Mấy người đứng ởcửa sổ nhìn bóng lưng Hàn VũTích dần dần xa,đều cảm thấy côbạn này của mình chắc cónhiều tâm sự. Trước kianàng luôn rầu rĩkhông vui, nhưng gần đây cóvẻ thay đổi rất nhiều. Vân Tích làmột côgái thực sự xinh đẹp. Tuy cónhiều vết sẹo trên mặt, nhưng vẫn không thể chelấp được dáng người hoàn mỹ vàlàn dabóng loáng của nàng.

Chỉ làkhông biết vì saomột côgái ưu túnhư vậy, lại không cónhiều namsinh truy cầu. Tuymặt của Vân Tích bị sẹo, nhưng thân hình vàlàn dacủa nàng tuyệt đối làthuộc cấp mỹ nữ, vậy mànàng không códanh tiếng gì ởtrong trường học này. Ngay cả namsinh trong lớp cũng không thấy aiđể ýtới nàng.

-Các cậu nghĩ Vân Tích sẽ trở về đây sao?

Đối với việc Hàn VũTích đột nhiên nghỉ học, Vương Yên cũng cảm thấy rất tiếc nuối.

-Mình nghĩ cậu ấy sẽ trở về. Chỉ làmình kỳ quái, cậu ấy học ởđây được hainăm, nhưng không thấy có namsinh nào truy cầu câu ấy. Chẳng lẽ các namsinh trong lớp mình đều bị mùsao? Chỉ biết hướng về khuôn mặt cósẹo của Vân Tích màkhông để ýcái khác?

Bùi Tiệp thấy Hàn VũTích đirồi mới lên tiếng bất bình chonàng ấy.

-Đúng vậy, mình cùng cảm thấy kỳ quái. Nếu mình là namsinh, thì mình đã sớm truy cầu Vân Tích rồi. Mình còn chưa thấy côgái nào cólàn da vàkhí chất như Vân Tích.

-Chỉ làkhông biết vì saobạn ấy lại cónhiều vết sẹo trên mặt như vậy. Thật làđáng tiếc.

Vương Yến cũng đồng ývới lời Bùi Tiệp.

- Mà saoVân Tích không mang một quyển sách nào đinhỉ? Không phải cậu ấy đến đây để học sao?

Lúc này Lưu Lệ Quyên mới phát hiện Hàn VũTích để lại thùng sách, không cómang đi.

- A,bên này còn cótận một thùng thư nè.

Lưu Lệ Quyên mở một cái thùng giấy bên cạnh, ởtrong làđủ loại bức thư vàthiệp chúc mừng.

- Rõràng đều làthư tình của namsinh ghi .Phần lớn là namsinh của lớp mình. Nhưng không thấy bức nào được mở ra.Thật làkỳ quái….

Lưu Lệ Quyên đếm quasố thư trong này, thì thấy cóhơn một trăm bức thư. Màkhông thấy bức thư nào được bóc tem. Đều giống như giấy vụn bị vứt vào đây vậy.

- A, xemnè, có haimươi bức thư cótên haimươi namsinh chúng tađều không biết. Mànhững bức thư này đồng dạng cũng không được mở ra.Nếu làmình, thì mình ítnhất đã mở ra xemhọ viết gìtrong đó rồi.

Bùi Tiệp cũng lật raxem, rồi nói.

- Xem raVân Tích coimấy bức thư này làgiấy vụn ném vào trong thùng này rồi. Mình nghĩ ramột cách haylắm. Chúng tayêu cầu những người viết thư này mời chúng ta ăncơm. Mỗi lần mời làtrả lại chohọ một bức. Các cậu cảm thấy cách này như thế nào?

Vương Yên cầm lấy môt bức thư chưa được bóc qua, bỗng nghĩ ramột điều rồi hưng phấn nói với haingười kia.

Loading...

Xem tiếp: Chương 230: Cá Tiêu Sả Ớt

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Trò Chơi Cút Bắt

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 21



Trọng Sinh Chi Ngã Tâm Phỉ Thạch

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 35


Sau Khi Giết Ông Xã Trong Game 5 Lần

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 50


Hậu Cung Phi Tần

Thể loại: Xuyên Không, Truyện Teen

Số chương: 11