Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Công Tử Điên Khùng Chương 217 (2): Liễu Nhược Sương

Chương trước: Chương 217 (1): Liễu Nhược Sương



May mắn căn phòng thép này không xây ở sông Tây Lương, nếu không thì nước sông đã chảy đầy vào đây rồi. Tuy cái lỗ mà Lâm Vân đào được vẫn còn nhỏ, nhưng thường có cá chui ra từ cái lỗ. Lâm Vân đã kết thành một sao nên không cần ăn nhiều, vài cá nhỏ là đủ.

Một khi thả lỏng thần, tốc độ tu của Lâm Vân lại hơn. Hắn cảm giác được lực lượng Tinh Vân của mình không được bồi đắp. Cứ như thế Lâm Vân một bên tu môt bên dùng Tinh Hỏa để nấu chảy bức tường bằng thiết.

Khi tu tu ra Tinh Hỏa, thì tác dụng nhiều nhất của Tinh Hỏa chỉ là phụ mà thôi. Không tới mỗi lần Lâm Vân dùng hết lực để biến thành lửa màu tím, thì theo thời lâu, lại phát hiện ra Tinh Hỏa có xu thế thăng cấp. Tác dụng để phụ dần dần theo năng lực công kích sắc bén.

Màu sắc của Tinh Hỏa cũng dần dần đổi từ màu tím nhạt màu màu tím đậm hơn. Lâm Vân biết Tinh Hỏa của mình sắp thăng cấp, nên tốc độ hòa tường thép có vẻ càng càng

….

Liễu Nhược Sương nhiên tìm được phương thuốc sản xuất Dưỡng Tâm Hoàn, liền coi nó như chí bảo. Bởi vì nàng vốn học y, gia gia lại là hiệu của học viên dược cổ Yên Kinh. Đồng thời là một giáo sư nổi về khoa của Hoa quốc.

Nhưng một loại dược liệu để chữa bệnh đau được gia gia sáng chế và cứu, qua vài năm thử lại tốn rất nhiều phí, rõ ràng đến lúc cuối thì rơi vào cục diện bế tắc. Liễu Nhược Sương vốn đang học thạc sĩ tại học viện dược Yên Kinh, vì muốn giảm bớt gánh nặng cho gia gia, liền lấy kết quả cứu của gia gia rồi tiếp tục cứu.

Nhưng qua mấy tháng thử nàng cũng giống gia gia lâm vào cục diện bế tắc, không có cách nào chứng ra được. Trong một lần thí thất bại, Liễu Nhược Sương theo tâm tình không tốt đi ra phòng thí thì rõ ràng lại cầm nhầm giáo của Phương Tuyết, làm cùng tổ. Còn giáo cứu dược vật mới của mình lại bị Phương Tuyết cầm đi.

Đợi cho nàng phát hiện ra, thì Phương Tuyết đã về quê ở Phần Giang rồi. Nàng đành phải gọi điện thoại cho Phương Tuyết, bảo cô ta thứ hai về học thì đưa giáo cho mình.

Dù sao cứu này đã thành đồ bỏ đi. Dù mất cũng không yếu. Nhưng dẫu như thế, thì nó vẫn là thành quả sau mấy tháng vất vả cần cù của nàng. Huống hồ Liễu Nhược Sương còn muốn tiếp tục cứu một thời Tuy nhiên khi cầm về giáo cứu từ của Phương Tuyết, thì lại phát hiện những cứu của mình và gia gia bị sửa rối rối mù. Lúc ấy nàng liền nổi lôi đình. Tuy cứu của gia gia có bản ghi chép riêng, nhưng mấy tháng cứu của mình chỉ có bản ghi chép này. Rõ ràng lại có sửa đổi kết quả cứu mà mình vất vả viết ra. Nàng lập tức muốn lấy điện thoại hỏi Phương Tuyết rốt cuộc là gì xảy ra. Nhưng khi nhìn kỹ, nàng phát hiện ở bên cạnh những chỗ sửa còn có ghi chú giải ở đó.

Liễu Nhược Sương không nhìn thì không có nhưng vừa nhìn thì đã lâm vào mê. Những phương hóa học khiến mình khổ tư thì ở này đã rất rõ ràng. Thậm chí thành phần của mỗi loại dược liệu hiệu quả của nó đều được ghi chú cẩn thận.

Mà phương phản ứng thì không có chỗ bất hợp lý nào. Hay nói cách khác, viết lên bản phương án này đã viết lại rõ ràng từng và kết quả mà gia gia và mình mất vài năm không cứu ra. Hơn nữa còn cải biến khá nhiều.

Càng khiếp sợ hơn khi Liễu Nhược Sương tới tài liệu của mình mới ở của Phương Tuyết hai Như vậy hai đó, kia có thể viết chính xác kết quả cứu đi ra. Quả thực là không thể tưởng tượng nổi. Mà khiến nàng càng khó lý giải, có thể viết ra một phương án vời như vậy thì cũng nên biết giá của nó chứ. Sao có thể tùy tiện viện kết quả cứu như vậy cho khác? Đây không phải là bình thường làm được, đây quả thực là một điên làm.

Trải qua Liễu Nhược Sương và gia gia của nàng chứng, đã xác thực tính chân thật của phương án. Hơn nữa hiệu quả của nó còn tốt hơn những gì mà họ cứu từ gấp bao nhiêu lần. Tuy nhiên, giáo sư Liễu vì để đảm bảo hiệu quả của loại thuốc mới, định làm ra hàng mẫu rồi tới thí lâm sàng. Liễu Nhược Sương thì lập tức tìm Phương Tuyết để hỏi. Nhưng Phương Tuyết cũng không biết là ai làm. Hôm ấy cô ta về Phần Giang thì có tỷ tỷ Phương Thúy đi tới đón. Mà khi về tới nhà thì cô ta lại để giáo ở xe của tỷ tỷ. Mãi cho tới khi Liễu Nhược Sương gọi điện thoại tới, thì cô ta ta mới bảo tỷ tỷ đưa cho mình.

Nghe Phương Tuyết nói như vậy, Liễu Nhược Sương lập tức yêu cầu Phương Tuyết gọi điện cho tỷ tỷ của cô ta là Phương Thúy để hỏi. Nhưng nhận được câu lời là cô ta để giáo phòng quần áo. Chỉ là đường đưa giáo cho Phương Tuyết, bởi vì có việc, nên đã đưa giáo cho một tên hoàn khố nhà giàu cầm. Rồi bảo hắn giữ hộ hơn một tiếng mà thôi. Theo như lời của Phương Thúy, thì ăn chơi táng kia tên là Lâm Vân, là một tên ác bác của Lâm gia, Phần Giang. Cũng là một tên không học vấn không chỉ biết đánh bạc chơi gái, còn đâu không biết gì cả.

Liễu Nhược Sương vậy liền cả Cho dù kia không phải là hoàn khố chỉ biết chơi gái đánh bạc, mà là một thiên tài đi nữa, thì cũng không thể một thời liền viết ra những thứ phức tạp như vậy chứ?

Từ những phương được sửa đổi giáo cho dù là không có vài năm môn cứu, thì cũng không thể viết ra được. Lúc ấy Liễu Nhược Sương liền bài hoàn khố Lâm Vân ra khỏi diện ấn. Nhưng là ai đã viết sửa lại giáo thì thành một điều bí ẩn. Liễu Nhược Sương thậm chí còn cho rằng này là một sự kiện dị, khi kể lại cho gia gia. Giáo sư Liễu cũng không giải thích được. Tuy nhiên, nháy mắt ông ta lại bị sự hấp dẫn của việc sản xuất tân dược ra thị

Liễu Nhược Sương chỉ đành phải tự mình đi tới Phần Giang, rồi gặp mặt tỷ tỷ của Phương Tuyết là Phương Thúy. Cũng biết Lâm Vân tìm Phương Thúy để làm gì. Ở Phần Giang điều qua tên Lâm Vân này, thì cho thấy Lâm Vân không có qua giáo dục cao đẳng. Hoàn toàn chỉ là một thiếu niên hư hỏng. Loại như vậy không có khả năng sáng chế và sửa đổi kết quả dược vật mới. Huống chi chỉ là một thời Khi lại Yên Kinh, Liễu Nhược Sương liền kết này là một không thể giải thích được.

Hai tháng sau, giáo sư Liễu đã sản xuất ra nhóm sản phẩm Dưỡng Tâm Hoàn đầu tiên sau khi thông qua thí lâm sàng. Lúc này ông ta càng phát hiện hiệu quả của Dưỡng Tâm Hoàn còn nhiều hơn cả tưởng tượng lúc của ông ta. Mà loại thuốc này còn không có tác dụng phụ.

Trên thế giới còn chưa có loại thuốc nào có nhiều tác dụng như vậy. Không những hết bệnh còn chữa được nhiều loại chứng bệnh khác. Sau khi qua khiếp sợ, Liễu Nhược Sương và gia gia Liễu Trần lập tức bạch, loại thuốc này vừa là tạo phúc cho thế giới, vừa là cây rụng tiền.

Kiềm chế kích động, Liễu Trần lập tức để cho Liễu Nhược Sương đăng ký bản Đồng thời bài một tháng sau thì sản xuất. Đồng thời coi tân dược Dưỡng Nhan Hoàn là sản phẩm chủ chốt của công dược Liễu thị. Nhưng Liễu Nhược Sương lại không khi nàng chuẩn bị sản phẩm ra thị thì tập đoàn Vân Môn lại đẩy dời sản phẩm ra Mà cũng là Dưỡng Tâm Hoàn. Thậm chí còn có hiệu quả hệt với Dưỡng Tâm Hoàn của công mình.

Loading...

Xem tiếp: Chương 218: Vụ Kiện

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Nhưỡng Tuyền Lạc Hoa

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 24


Tia Sét Hoang (Savage Thunder)

Thể loại: Tiểu Thuyết

Số chương: 46


Mật Máu Cố Yêu

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 50


Trùng Sinh Chi Sủng Nhĩ Nhập Hoài

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 74


Đừng Nói Yêu Tôi

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 55