Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Công Tử Điên Khùng Chương 213: Oanh Động

Chương trước: Chương 212(2): Sông Tây Lương



Nhận được điện thoại của Đường Tử Yên, Tô Tĩnh Như cực kỳ hưng phấn. Nàng thậm chí còn tiếp tìm đến sơn Hoàn Hồ. Nhưng chỉ thu được tức là Lâm Vân đã rời đi. Tuy không được gặp lại hắn, nhưng ít nhất nàng cũng biết Lâm Vân không có việc gì. Lo lắng lòng mới giảm xuống.

Các gia tộc ở Phần Giang có vẻ như cũng đã bình tĩnh lại. Tuy Lý gia biết Lâm Vân đi núi Tây Lương còn chưa có về, nhưng Lý gia vẫn cẩn thận không gây sự với Lâm gia. Bởi vì Lâm Vân chưa về, nhưng cả Thương Giác vốn đã đáp ứng đến Lý gia chơi một cũng không thấy tới

Cho nên, Lý gia một bên khẩn tìm hiểu tức, một bên tận lực bảo hệ hòa hoãn với Lâm gia. Bọn họ cũng không dám khẳng định Lâm Vân không về. Dù sao kia Lâm Vân cũng đã mất tích gần một năm, còn không về đó sao?

Lo lắng nhất chắc chỉ có Hàn gia. Bơỉ vì, Lâm Vân từng nói qua là sẽ thiêu hủy khu nhà của bọn họ. Nhưng vẫn chưa thấy Lâm Vân tới. Mỗi các thành viên Hàn gia đều sống nơm nớp lo sợ. Kể từ khi biết Lâm Vân và Tần gia ở Yên Kinh, của Hàn gia đều từ bỏ gây bất lợi cho Lâm Vân.

Vì liên tới Lâm Vân, nên gia chủ Hàn gia là Hàn Nghiệt bắt đầu ưu ái cháu gái Hàn Vũ Đình. Mà Hàn Vũ Đình khi về chị của mình bởi vì việc làm của mình suýt nữa tự sát, thậm chí đã hủy khuôn mặt. Nội tâm của nàng bị dày vò rất nhiều. Nàng không có cách nào có thể tha thứ cho bản thân.

Trước kia Hàn Vũ Đình còn không rõ vì sao tỷ tỷ lại khăng khăng một mực với rể như vậy. Hiện tại nàng đã bết rõ, nhưng lại chậm. Chuyện rể Lâm Vân tới Hàn gia thù, nàng cũng biết. Lúc đó nàng chỉ thấy vui sướng vì biết Lâm Vân không chết, liên tục cảm ơn thần phù hộ.

Nhưng chớp mắt nàng liền hiểu vì sao Lâm Vân muốn tới Hàn gia thù.

Chắc hiện tại mà rể hận nhất chính là mình rồi. Trong lòng Hàn Vũ Đình luôn bị sự hối hận dày vò. Nàng rất khát vọng muốn gặp lại rể, nhưng lại cảm thấy thẹn với tỷ tỷ và với rể.

Thậm chí không chỉ một lần nàng muốn tự sát tạ tội. Nhưng nàng không làm vậy bởi vì nàng còn chưa thấy tỷ tỷ. Ở sâu nội tâm nàng còn có thể đứng mặt tỷ tỷ và lỗi chị ấy.

Nếu không phải tại mình thì rể đã ở cùng tỷ tỷ và hạnh phúc bên nhau rồi. Cảm giác áy náy và tưởng niệm, làm cho nàng không có biện pháp nào tha thứ cho mình. Cũng không có cách nào đối mặt với Lâm Vân. Cho nên nàng liền rời nhà để đi tìm chị Vũ Tích. Tin tức Hàn Vũ Đình mất tích cũng không gây nhiều sóng gió cho Hàn gia. Thậm chí Hàn Tranh Bình chỉ ầm ĩ một lúc rồi lại thôi, cũng buông tha ý niệm đi tìm Hàn Vũ Đình đầu. Không có Hàn gia hỗ mẫu thân của Hàn Vũ Đình làm sao có thể tìm được Hàn Vũ Đình. Cho nên sau khi Hàn Vũ Đình bỏ đi, rõ ràng không có nào đi tìm nàng nữa.

Tập đoàn Vân Môn ở Yên Kinh phát vô cùng chóng. Nhưng hiện tại tập đoàn Vân Môn không phải tức động nhất của Yên Kinh. Mà là chủ tịch tập đoàn Cảng Hải liên kết với tập đoàn Vân Môn, sắp sửa tổ chức một cuộc đấu giá vật phẩm chưa từng có.

Nói là chưa từng có, không phải vì cuộc đấu giá chỉ đấu giá một vật phẩm, mà là vì vật phẩm đấu giá đồn là một viên Dạ Minh Châu. Tin tức này lập tức động toàn cầu. Cơ hồ tất cả các công nổi tiếng, các phú, tỷ phú, gia tộc lớn đều ồ ạt vào Yên Kinh.

Nhưng cũng có rất nhiều tỏ vẻ hoài Bọn họ cho rằng đây là một cách gây tiếng Cũng có thậm chí tính toán ăn cắp viên này. Nhưng những này còn chưa làm, bởi vì các thế lực đằng sau tập đoàn Vân Môn và tập đoàn Cảng Hải dần dần được hé lộ.

Nghe nói, đứng phía sau của tập đoàn Vân Môn chính là Lâm gia và Diệp gia. Còn chủ tịch đứng đầu tập đoàn Cảng Hải là ai,, chính là đại đỉnh đỉnh Tài Thần Lão Yêu, là thứ tư của tư lệnh Hoa quốc Lục Đột Phi. Cho nên bọn họ chỉ dám đầu chứ không dám đi thật.

Cũng có một phần nhỏ những thuộc gia tộc lớn thì biết chủ tịch tập đoàn Vân Môn, chính là Lâm Vân đã gây sự với cả Tần gia. Đồng thời là huấn viên của bộ đội đặc công Long Ảnh. Đương nhiên, số biết điều này rất ít.

Nói là phần lớn mọi đều tưởng tức này, không hề có vấn gì cả. Không phải tập đoàn Vân Môn sản xuất ra Dưỡng Nhan Hoàn cũng từng bị dư luận hoài đó sao? Cuối cùng thì thế nào? Hiệu quả của Dưỡng Nhan Hoàn không hề có chút khuếch đại, thậm chí còn bị nói bớt

Sau khi Dưỡng Nhan Hoàn ra thị đã có rất nhiều gia hóa học là thầy thuốc cầm đi phân tích qua. Nhưng bọn họ chỉ có thể tìm ra được đó có các thành phần gì, còn việc sản xuất sản phẩm có hiệu quả thì chỉ có một mình tập đoàn Vân Môn mà thôi.

Cho nên, dự của tập đoàn Vân Môn khá là tốt. Khiến việc hoài có không Dạ Minh Châu cũng không nhiều. Giống như bất kỳ nào không thể xảy ra, thì qua tập đoàn Vân Môn đều có khả năng vậy.

Dạ Minh Châu xuất hiện, cơ hồ thu hút toàn bộ sự chú ý của những giàu có. Vì vậy mà giá vé gia cuộc đấu giá cũng rất xa xỉ. Tuy nhiên giá vé này không đáng là gì với những muốn mua Dạ Minh Châu Mà muốn mua vé vào không phải cứ đủ tiền là được, mà còn phải cần giấy tờ chứng mình số lượng tài sản của ông có bao nhiêu.

Đương nhiên không cần phải thống kê hết số tài sản của ông có. Chỉ cần ông chứng được số tài sản của ông vượt qua một là có mua vé vào gia cuộc đấu giá. Mà một chỉ là giới hạn thấp nhất để mua vé mà thôi. Bởi vì cũng chưa chắc có đủ vé để mà vào.

Chẳng qua nếu như có tài sản càng nhiều, thì càng được ưu tiên mua sắm vé vào cửa. Tài sản một là có lợi mua vé. Nhưng một cái hội chỉ chứa được một Đương nhiên không đủ hết cho mọi được. Vì vậy mới có việc ưu tiên có tài sản nhiều hơn.

Rất nhiều thậm chí biết mình không có khả năng đấu giá mua được viên Dạ Minh Châu này, nhưng đều ý chi tiền để tới đây một lần. Một là vì đây là một cuộc đấu giá độc nhất vô nhị. Thứ hai là muốn Dạ Minh Châu có bộ dạng như thế nào. Đây không phải là đồ vật mà có thể thường nhìn thấy ở bên

Cho nên, mặc dù giá vé vào cửa là năm mươi nhưng vẫn có mua. Cũng có muốn dựa vào hệ để mua, nhưng chỉ tốn công vô ích. Bởi vì một chỉ mua được một vé. Mà mua phải có đủ thông đăng ký. Để khi đấu giá mới biết ai với ai để thông báo chứ.

Mông Văn, Diệp Điềm và Lục Dược nhìn đám nhau mua về, đều hít một hơi khí lạnh. Trong lòng tự nhủ, không thế giới lại lắm kẻ có tiền như vậy. Nếu không phải là do Lâm Vân nhờ Lục Dược tổ chức đấu giá, thì Lục Dược đã muốn đi cạnh một

Y cũng không thể vừa tổ chức đấu giá, vừa đứng ra cạnh với khách hàng a. Mông Văn thì đang tự nhủ, còn chưa cần biết số tiền thu được từ việc bán viên như thế nào, nhưng riêng tiền vé đã đủ xây dựng một nhà máy không nhỏ.

Nghĩ tới một vật quý như vậy lại đang ở của mình, Mông Văn cảm thấy rất là tự hào. Thật không biết rốt cuộc bản lĩnh của Lâm Vân tới đâu. Có thể sản xuất ra toàn những sản phẩm thiên, còn kiếm được một viên Dạ Minh Châu như vậy.

Nghĩ tới lần đó hắn đấu với Lữ đạo sĩ của Lang Bang. Dáng vẻ đầy bản lĩnh của Lâm Vân lại xuất hiện đầu của Mông Văn.

“Một nhân hoàn hảo như vậy, không biết sẽ có bao nhiêu cô gái vì hắn mà tâm động. Nhưng có vẻ như hắn rất thủy với vợ của hắn thì phải. Còn đối với các cô gái khác thì không có những hành động quá phận. Cho dù lúc mình đã ý hiến thân, nếu là tử khác sẽ có thể khắc chế được sao? Nhưng Lâm Vân lại giống như không hề tâm vậy.’

“Vợ của hắn rốt cuộc là một nữ nhân như thế nào? Mà lại có thể khóa được của một nhân như vậy’

Mông Văn đột nhiên có chút tò mò với vợ kia của Lâm Vân. Thậm chí còn khát vọng lập tức nhìn thấy nữ nhân mà khiến Lâm Vân phải si mê, là một nữ nhân như thế nào.

Chỉ thời nửa tháng Yên Kinh nên cực kỳ náo nhiệt. Hầu như một nửa những giàu thế gới đều tập về Yên Kinh, đều vì đấu giá viên Dạ Minh Châu kia.

Yến Bắc không phải là hội đấu giá lớn nhất của Yên Kinh, thậm chí mô của nó khá nhỏ. Nhưng nó lại là một hội toàn nhất và hiện đại nhất của Hoa quốc. Cũng là nơi môn cấp đấu giá nhứng đồ vật của Hoa quốc. Xung hội là các chiến sĩ quân đội bị vũ khí tới tận răng bảo vệ. Bọn họ chú ý đề phòng những gia lần đấu giá này.

Mặc dù hội chỉ có thể nạp hơn một nhưng vẫn có rất nhiều giàu không có vé, ý đứng ở bên Bọn họ vọng có nào bên có thể bán lại vé cho bọn họ.

Thậm chí có nhiều đài hình muốn tiếp cuộc đấu giá để cho khán giả nhưng đều bị tổ chức từ chối. Bởi vì có nhiều vào đây chỉ vì tò mò. Nếu bị ra thì sẽ mất đi tính tò mò đó. Khiến bỏ tiền mua kia cảm thấy không đáng. Quan hơn, những gia đấu giá không vọng dư luận

Loading...

Xem tiếp: Chương 214: Đấu Giá

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?



Phu Quân, Kiềm Chế Chút!

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 83


Nghịch Mệnh Lộ

Thể loại: Huyền Huyễn, Ngôn Tình, Dị Giới

Số chương: 50


Xà Yêu

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 54