Chương trước: Chương 124
1. Chương 1:tam Công Chúa Bị Đày Xuống Trần Gian.
2. Chương 2:thiên Thiên Đi Học.
3. Chương 3
4. Chương 4
5. Chương 5
6. Chương 6:thiên Thiên Kình Mặt Nhân Vật Thứ 39 Của Lớp 11a9
7. Chương 7
8. Chương 8
9. Chương 9
10. Chương 10
11. Chương 11
12. Chương 12
13. Chương 13
14. Chương 14
15. Chương 15
16. Chương 16:chúng Mày Dám Gây Sự À
17. Chương 17
18. Chương 18
19. Chương 19
20. Chương 20
21. Chương 21
22. Chương 22
23. Chương 23
24. Chương 24:
25. Chương 25:
26. Chương 26:
27. Chương 27:
28. Chương 28:
29. Chương 29:
30. Chương 30:
31. Chương 31:
32. Chương 32:
33. Chương 33:
34. Chương 34:
35. Chương 35:
36. Chương 36:
37. Chương 37:
38. Chương 38:
39. Chương 39:
40. Chương 40:
41. Chương 41:
42. Chương 42:
43. Chương 43:
44. Chương 44:
45. Chương 45:
46. Chương 46:
47. Chương Chap 47:
48. Chương Chap 48:
49. Chương Chap 49:
50. Chương Chap 50:
51. Chương 51: Thiên Phong Nổi Giận_bão Tới Rồi.
52. Chương 52
53. Chương 53: Tam Thiên Quy Tụ_chào Đón Gvcn Mới.
54. Chương 54
55. Chương 55
56. Chương 56
57. Chương 57
58. Chương 58:cậu Điên Đủ Chưa.
59. Chương 59
60. Chương 60
61. Chương 61
62. Chương 62
63. Chương 63
64. Chương 64
65. Chương 65
66. Chương 66
67. Chương 67
68. Chương 68
69. Chương 69
70. Chương 70
71. Chương 71
72. Chương 72
73. Chương 73
74. Chương 74
75. Chương 75
76. Chương 76
77. Chương 77
78. Chương 78
79. Chương 79
80. Chương 80
81. Chương 81
82. Chương 82
83. Chương 83
84. Chương 84
85. Chương 85
86. Chương 86
87. Chương 87
88. Chương 88
89. Chương 89
90. Chương 90
91. Chương 91
92. Chương 92
93. Chương 93
94. Chương 94
95. Chương 95
96. Chương 96
97. Chương 97
98. Chương 98
99. Chương 99
100. Chương 100
101. Chương 101
102. Chương 102
103. Chương 103
104. Chương 104
105. Chương 105
106. Chương 106
107. Chương 107
109. Chương 108
110. Chương 110
111. Chương 111
112. Chương 112
113. Chương 113
114. Chương 114
115. Chương 115
116. Chương 116
117. Chương 117
118. Chương 118
119. Chương 119
120. Chương 120
121. Chương 121
122. Chương 122
123. Chương 123
124. Chương 124
125. Chương 125
126. Chương 126
127. Chương 127
128. Chương 128
129. Chương 129
130. Chương 130
131. Chương 131
132. Chương 132
133. Chương 133
134. Chương 134
135. Chương 135
136. Chương 136
137. Chương 137
138. Chương 138
139. Chương 139
140. Chương 140
141. Chương 141
142. Chương 142
143. Chương 143
144. Chương 144
145. Chương 145
146. Chương 146
147. Chương 147
148. Chương 148
149. Chương 149
150. Chương 150
151. Chương 151
152. Chương 152
153. Chương 153 *biệt Thự Nhà Họ Lâm*
154. Chương 154
155. Chương 155
156. Chương 156
157. Chương 157
158. Chương 158
159. Chương 159
160. Chương 160
161. Chương 161
162. Chương 162
163. Chương 163
164. Chương 164
165. Chương 165
166. Chương 166
167. Chương 167
168. Chương 168
169. Chương 169: Kẻ Giết Người Là Tôi!
170. Chương 170
171. Chương 171
172. Chương 172
173. Chương 173
174. Chương 174
175. Chương 175
176. Chương 176
177. Chương 177
Lão Kim thoáng giật mình,nếu kiểm tra ra trong chậu đúng làcó độc không phải là lão sẽ mắc tội nặng hơn sao?
-Ông chủ,tôi sai rồi.Là tôi đã chót hạ độc con ngựa,mong ông tha cho tôi.
Lão kim ngóc đầu dậy hướng ông chủ trang trại cầu xin sự tha thứ.
-Con ngựa nó gây tội gì với chú mà chú nỡ ra tay với nó.Chú nói đi!
Ông chủ trang trại tức giận quát vào mặt lão.Chủ nhân của con ngựa đang ở đây nếu ông mà không tra ra rõ dàng thì làm sao mà ăn nói với người ta được chứ.
-Dạ,là..là có một cô bé ở bên ngoài tới nhờ tôi giết nó.
Lão kim khó khăn mở miệng.
-Chú có biết nhỏ ta là ai không?
Thiên Hà trừng mắt.Đứa nào mà lớn gan vậy, dám thuê người tới giết tiểu bạch,thú cưng của Thiên nhi?Đúng là muốn chết!
-Tôi không biết!Lúc đó cuống quá nên..nên tôi quên hỏi.
-Chú bị làm sao vậy?Không biết là ai mà dám đồng ý giúp nhỏ ta hả.
Ông chủ trang trại gắt lên,tay xoa xoa cái chán.Lão Kim làm thuê cho ông cũng phải hơn mười năm rồi tại sao lần này lại hồ đồ như vậy chứ.Đã vậy còn để cho đám trẻ nước ngoài tới chứng kiến hết những chuyện xấu này.Thử nói xem làm sao mà ông dám bênh vực lão.
-Không phải chú mải nhìn tiền rồi quên hỏi đấy chứ?
Cậu nhướn mày nói khiến cho lão ta câm như thóc luôn.
-Nhỏ ta có ngoại hình mặt mũi như thế nào?Giờ nhìn lại chú nhận ra chứ.
-Lúc đó trời tối quá lên tôi cũng không nhìn rõ lắm.Nhưng nhỏ bị tật chân thì phải,thấy đi cà nhắc.
Lão kim "thật thà" khai báo khiến cho tất cả mọi người khẽ nhíu mày.Không lẽ là do tiểu bạch đá người ta què chân nên giờ nhỏ đó tới tính sổ?Chắc không ai nhỏ mọn vậy chứ.
Thấy cô trừng mắt nhìn,tiểu bạch rưng rưng lắc đầu.Là đại hoàng tử dẫn nó tới đây mà.Nó hung hăng không cho ai lại gần nhưng chưa làm tổn thương tới ai mà.
Cô tất nhiên là biết tiểu bạch đang kêu oan.Nếu vậy thì vì lí do gì mà phải hại tiểu bạch chứ.Cô trầm mặc suy nghĩ.
-Thôi,khuya rồi mấy đứa đi nghỉ ngơi trước đi.Chuyện này tới đây là kết thúc.Dù sao con ngựa cũng không có xảy ra chuyện gì.Còn về chú kim bị ngựa đá thành ra như vậy rồi xin mấy đứa bỏ qua cho.Tôi thay mặt chú ấy xin lỗi mấy đứa.
Xem tiếp: Chương 126