Chương trước: Chương 123
1. Chương 1:tam Công Chúa Bị Đày Xuống Trần Gian.
2. Chương 2:thiên Thiên Đi Học.
3. Chương 3
4. Chương 4
5. Chương 5
6. Chương 6:thiên Thiên Kình Mặt Nhân Vật Thứ 39 Của Lớp 11a9
7. Chương 7
8. Chương 8
9. Chương 9
10. Chương 10
11. Chương 11
12. Chương 12
13. Chương 13
14. Chương 14
15. Chương 15
16. Chương 16:chúng Mày Dám Gây Sự À
17. Chương 17
18. Chương 18
19. Chương 19
20. Chương 20
21. Chương 21
22. Chương 22
23. Chương 23
24. Chương 24:
25. Chương 25:
26. Chương 26:
27. Chương 27:
28. Chương 28:
29. Chương 29:
30. Chương 30:
31. Chương 31:
32. Chương 32:
33. Chương 33:
34. Chương 34:
35. Chương 35:
36. Chương 36:
37. Chương 37:
38. Chương 38:
39. Chương 39:
40. Chương 40:
41. Chương 41:
42. Chương 42:
43. Chương 43:
44. Chương 44:
45. Chương 45:
46. Chương 46:
47. Chương Chap 47:
48. Chương Chap 48:
49. Chương Chap 49:
50. Chương Chap 50:
51. Chương 51: Thiên Phong Nổi Giận_bão Tới Rồi.
52. Chương 52
53. Chương 53: Tam Thiên Quy Tụ_chào Đón Gvcn Mới.
54. Chương 54
55. Chương 55
56. Chương 56
57. Chương 57
58. Chương 58:cậu Điên Đủ Chưa.
59. Chương 59
60. Chương 60
61. Chương 61
62. Chương 62
63. Chương 63
64. Chương 64
65. Chương 65
66. Chương 66
67. Chương 67
68. Chương 68
69. Chương 69
70. Chương 70
71. Chương 71
72. Chương 72
73. Chương 73
74. Chương 74
75. Chương 75
76. Chương 76
77. Chương 77
78. Chương 78
79. Chương 79
80. Chương 80
81. Chương 81
82. Chương 82
83. Chương 83
84. Chương 84
85. Chương 85
86. Chương 86
87. Chương 87
88. Chương 88
89. Chương 89
90. Chương 90
91. Chương 91
92. Chương 92
93. Chương 93
94. Chương 94
95. Chương 95
96. Chương 96
97. Chương 97
98. Chương 98
99. Chương 99
100. Chương 100
101. Chương 101
102. Chương 102
103. Chương 103
104. Chương 104
105. Chương 105
106. Chương 106
107. Chương 107
109. Chương 108
110. Chương 110
111. Chương 111
112. Chương 112
113. Chương 113
114. Chương 114
115. Chương 115
116. Chương 116
117. Chương 117
118. Chương 118
119. Chương 119
120. Chương 120
121. Chương 121
122. Chương 122
123. Chương 123
124. Chương 124
125. Chương 125
126. Chương 126
127. Chương 127
128. Chương 128
129. Chương 129
130. Chương 130
131. Chương 131
132. Chương 132
133. Chương 133
134. Chương 134
135. Chương 135
136. Chương 136
137. Chương 137
138. Chương 138
139. Chương 139
140. Chương 140
141. Chương 141
142. Chương 142
143. Chương 143
144. Chương 144
145. Chương 145
146. Chương 146
147. Chương 147
148. Chương 148
149. Chương 149
150. Chương 150
151. Chương 151
152. Chương 152
153. Chương 153 *biệt Thự Nhà Họ Lâm*
154. Chương 154
155. Chương 155
156. Chương 156
157. Chương 157
158. Chương 158
159. Chương 159
160. Chương 160
161. Chương 161
162. Chương 162
163. Chương 163
164. Chương 164
165. Chương 165
166. Chương 166
167. Chương 167
168. Chương 168
169. Chương 169: Kẻ Giết Người Là Tôi!
170. Chương 170
171. Chương 171
172. Chương 172
173. Chương 173
174. Chương 174
175. Chương 175
176. Chương 176
177. Chương 177
Tiểu bạch,ngươi không sao chứ!
Cô chạy tới trước cửa chuồng ngựa,xoa xoa cái bờm dài kiêu ngạo của tiểu bạch nhỏ giọng hỏi.
Con ngựa hí lên vài tiếng rồi mài mài đầu vào vai cô như kiểu đã chịu rất nhiều ủy khuất,đang cần tiểu công chúa đòi lại công bằng.
-Chú dám hạ độc tiểu bạch của tôi sao?
Cô tức giận nhìn cái lão đang nằm trên mặt đất kia.Lời nói của cô khiến cho tất cả mọi người đều kinh ngạc,ngay cả lão Kim đang đau cũng phải giật mình.
-Chú Kim!Cô bé này nói có đúng không?
Chủ trang trại nhướn mày nhìn lão.
-Tôi không có!Không có mà!
-Vậy đây là cái gì?
Thiên Hà nhặt cái lọ sắt nhỏ đó lên,trầm giọng hỏi.Ông chủ trang trại vừa nhìn liền biết ngay đó là khí độc,rất nguy hiểm.
-Tôi!Tôi không biết!
Lão Kim luống cuống nói.Có đánh chết lão cũng không nhận.Chỉ sợ lão nhận rồi ông chủ nhất định sẽ đuổi việc lão mất.
-Chú thành thật nói ra cho tôi.
-Tôi thật sự không biết mà,tôi chỉ đi ngang qua đây thôi rồi tự nhiên bị con ngựa này đạp.Ông chủ phải tin tôi chứ.
Nghe lão ta nói thì mọi người cũng có vẻ xuôi xuôi rồi.Chứ một chú ngựa xinh đẹp như vậy ai mà nỡ sát hại cơ chứ.Chắc là do hiểu lầm thôi.
Tiểu bạch thấy vậy liền lấy đầu huých vai cô ra hiệu,lấy chân đá đá cái chậu nước dưới đất.
-Chú giải thích sao với cái chậu nước này!
-Đó là nước uống cho ngựa bình thường thôi,đâu có gì phải giải thích chứ.
-Được,chú không nhận?Tiểu bạch,trong chậu nước này có độc.
Cô vừa dứt lời thì con ngựa gật đầu tới tấp.Mọi người kinh ngạc lần 1.
-Tiểu bạch đã uống phải nước này chưa?
Nghe cô hỏi thì con ngựa phì phì hai tiếng rồi lắc đầu.Mọi người kinh ngạc lần 2.
-Là chú ta làm?
Con ngựa liếc lão ta một cái rồi gật đầu.Mọi người kinh ngạc lần 3.
-Chú còn gì để nói không?
Lão Kim lúc này cực kì muốn sỉu.Cái con ngựa này nhất định là yêu quái,là quái thú rồi.Động vật mà dám đi cáo tội người thì đúng là không bình thường.Nhưng ai chứng minh được là lời nó nói là thật chứ.
-Không phải tôi!Một cái thứ súc sinh thì sao mà tin được chứ.Mọi người phải tin tôi!
-Nói cho chú biết,bây giờ chỉ cần kiểm tra chậu nước này là sẽ biết thôi.
Xem tiếp: Chương 125