Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Con Đường Tình Yêu Của Những Siêu Quậy

Thể loại: Truyện Teen
Số chương: 50
Chương mới nhất: Chương 50
Cập nhật cuối: 9 năm trước
Dì quá lời rồi cháu chỉ là một đứa ngu ngốc, lỗ mãng một đứa mồ côi không ra gì trong mắt con gái dì còn trong mắt mọi người cháu chỉ là một đứa ngang ngược, nhu nhược không như những lời dì nói, dì thấy cháu nói đúng không Vừa bước vào cửa đã nghe thấy tiếng Mai mỉa mai rồi.

Danh sách chương Con Đường Tình Yêu Của Những Siêu Quậy


Chương 21

21 Ngọc Nhi tối rồi còn đi đâu nữa đây_ Quân - anh Quân, em đi dạo_ Ngọc Nhi - đêm tối lạnh như thế này đi không sợ à người ta nói đi đêm nhiều sẽ gặp ma em không sợ à_ Tuấn - ma sợ nó chứ nó mà sợ ma_ Quân - thôi vào quán ngồi đi định đứng ngoài này nói chuyện à_ Mai Cả bọn kéo nhau vào trong quán cafe ngồi - uống gì nào mấy cô nương_ Tuấn - Đan Linh em uống gì_ Ngọc Nhi - em cafe sữa_ Đan Linh - 3 cafe sữa anh_ Mai - hai nhóc này là ai_ Quân - Mai bạn em, Đan Linh em họ em, đây là Quân anh nuôi tao_ Ngọc Nhi - chào anh/ chào hai nhóc - này tụi em lớn rồi không phải nhóc_ Mai - được rồi cô nương_ Quân - này em không giới thiệu anh à_ Tuấn - em đâu có biết anh tên gì_ Ngọc Nhi - ơ.


Loading...

Chương 22

22 Buổi tối thứ 7 như thường lệ Ngọc Nhi và Mai đi học võ còn Đan Linh thì được Tuấn đón đi tới nhà Nhật - hai tiểu nha đầu đợi ta đã_ Ông Huấn gọi hai đứa lại khi 2 đứa đang ra về - sư phụ gọi tụi con ạ - ừ để cảm ơn lần ...


Chương 23

23 hôm nay lớp ta có học sinh mới_ Bà Hoa - chào các bạn mình là Đan Linh là thành viên mới của lớp 12b mong mọi người giúp đỡ mình nhé_ Đan Linh cười tươi - rồi 2 em ngồi xuống bàn đối diện với Mai đi_ Bà Hoa - vâng ạ_ Đan Linh - Mai sao mày bảo là hai học sinh mới mà_ Hương - tao không biết_ Mai - Đan Linh, Đan Nga đâu_ Ngọc Nhi - dạ chị hai không muốn học cùng nên chuyển qua 12a rồi ạ_ Đan Linh - cái con nhỏ này thật là_ Ngọc Nhi - mấy em bà cuối im lặng học bài đi_ bà Hoa Hết giờ học cả đám lại xuống căn teen hôm nay có thêm Đan Linh nữa - nào đây để tao giới thiệu nha, đây là Hương, Vân, Trung và Hưng bạn chị, còn đây là Đan Linh em họ tao_ Ngọc Nhi - chào các bạn rất vui được quen biết_ Đan Linh - ừ tụi mình cũng vậy - a chị hai em ở đây_ Đan Linh gọi Đan Nga đi cùng Ngọc Anh - chào chị_ đan Nga chào Ngọc Nhi - ừ - chị ngồi đây đi - không chị ngồi với bạn rồi Nói rồi Đan Nga đi với nhóm Ngọc Anh - Ngọc Nhi chiều tụi tao tới nhà mày chơi nha_ Hương - chiều à giờ tao đang ở nhà Đan Linh - Linh à tụi tao tới nhà mày chơi được không - được chứ rất hoan nghênh mọi người tới chơi - quyết định vậy đi ha chiều nay 2h30p nha ok - ok // 2h30p " Ting Tong" - mọi người tới rồi à vào nhà đi_ Đan Linh - nhà mày cũng đẹp ghê ha_ Vân - hjhj cũng vậy thui vào nhà ngồi chơi nào - tụi tao có mang bánh với trái cây tới - tới chơi thôi mang đò tới làm gì - tại mẹ tao có là bánh với mứt nên tao tới ọi người cùng thưởng thức_ Hương - chà mẹ mày khéo tay vậy mà sao mày không biết làm gì hết vậy - thực ra thì cũng chỉ biết chút chút thôi à, thôi ăn thử xem ngon không - ăn bánh phải uống trà nữa chứ cơ mà ở đây không có trà uống tạm nước trái cây thôi_ Mai - a bánh ngon quá à - thật không để tao ăn thử xem nào ưm ngon thật đó Cả bọn vừa ăn vừa đùa nhau ầm nhà là Đan Nga từ trên lâu đi xuống lớn tiếng - làm gì mà ồn quá vậy không định cho người ta nghỉ ngơi à_ Đan Nga - là bạn chị tới chơi, em cũng lại ăn bánh đi - em không ăn - chị ăn đi ngon lắm đó - ừ bạn cũng ăn bánh đi - tôi không ăn, bạn chị tới lát bạn em tới thì sao - có sao đâu mình học cùng khối mà cũng quen biết nhau cả mà - nhưng mà bạn em không thích mấy người - thế ý mày bây giờ là muốn đuổi tụi chị đúng không mày coi bạn mày hơn chị và em mày à_ Ngọc Nhi tức giận - chị à chị hai em không có ý đó đâu -.


Chương 24

24 - woa nhà mày đây hả Ngọc Nhi đẹp ghê ta_ Hương - hì đẹp gì đâu, mày cứ quá khen_ Ngọc Nhi - nhà mày có cả cây ăn qủa nữa thích thế_ Vân - ừ có ai muốn ăn không ra hái vào ăn_ Mai - có - cơ mà hái khéo nhá không ngã là tao lại mất tiền thăm viếng đấy_ Ngọc Nhi - úi giời tưởng gì cùng lắm là vào viện nằm chơi vài bữa thôi mà_ Hưng _ _ _ _ - ngoài này trời lạnh mà mặc phong phanh thế, hơn nữa tối sương xuống dễ ốm lắm đó_ Ngọc Nhi không thấy Đan Linh đâu nên ra ngoài tìm thấy nhỏ đang ngồi ngoài vườn - chị em ra đây cho thoải mái chút thôi - em lại suy nghĩ về chuyện của Đan Nga à - haiz vâng em thấy buồn và thất vọng lắm, là chị em sống với nhau từ nhỏ, sống chung một nhà thế mà tình cảm chị em bao nhiêu năm thế mà chị ấy lại coi bạn mình lại là bạn mới quen hơn em gái ruột của mình_ Đan Linh thất vọng từ nhỏ tới giờ Đan Linh luôn yêu thương chị mình, cái gì tốt đẹp nhỏ đều dành cho Đan Nga.


Chương 25

25 - em không sao trầy xước xơ xơ thôi_ Đan Linh - tao cũng không sao_ Mai - không sao là tốt đi về nhà xử lý mấy vết xước kia đi, đứng đây không biết lại bị gì nữa để tao gọi xe_ Ngọc Nhi nhanh chóng gọi xe tới đón _ _ _ Về tới nhà Ngọc Nhi lấy đồ khử trùng và xử lý vết thương cho hai nhỏ kia - không biết kẻ nào muốn hại chúng ta vậy nhỉ, và hại chúng ta với mục đích gì kia chứ_ Mai - không biết được, tao có nhận ra hãng xe đó chỉ cần gặp lại tao có thể nhận ra nó_ Ngọc Nhi - thế mày có nhìn thấy số xe không_ Mai - có nhưng mà chắc gì nó đã là thật ai ngu mà để số xe thật khi đi gây tai nạn hả_ Ngọc Nhi phân tích - mày nói cũng có lý ha - ừ lần sau ra ngoài cẩn phải cẩn thận hơn mới được_ Ngọc Nhi - ừ em mà biết kẻ nào dám hại chúng ta em nhất định cho chúng biết tay_ Đan Linh hùng hổ - gớm cô đó mới là người phải cẩn thận nhất đó, lần sau có muốn ra ngoài hay đi đâu phải kêu tao hoặc Mai hay người nào biết võ đi cùng nhưng mà phải đáng tin không được ra ngoài một mình nghe rõ chưa - dạ rõ rồi ạ vậy đi cùng với nhóm anh Tuấn được không ạ - cũng được cơ mà dạo này mày thân với anh Tuấn thế, lúc nào cũng đi với anh Tuấn chẹp chẹp có vấn đề_ Mai đánh trúng tim đen của Đan Linh làm cô nàng đỏ mặt nói lắp bắp - có.


Chương 26

26 2h30p chiều Ting toong - chào anh Tuấn anh tới chơi, mời anh vào nhà_ Mai mở cửa cho Tuấn vào nhà. Tuấn theo Mai vào nhà, Tuấn rất thích và hứng thú với ngôi nhà này à không nói chính xác là biệt thự mới đúng, khung cảnh ở đây làm cho người ta cảm giác thoải mái nhẹ nhàng, dễ chịu - chào Ngọc Nhi_ Tuấn cất lời chào khi thấy Ngọc Nhi đang ngồi ôm cái ipad ở phòng khách - chào anh_ Ngọc Nhi ngẩng đầu lên nhìn rồi lại chăm chú nhìn vào ipad - anh Tuấn uống nước đi_ Mai bưng nước cho Tuấn - ừ cảm ơn em à phải Đan Linh đâu rồi em - trời tưởng anh tới chơi với em và Ngọc Nhi ai ngờ tới gặp ai kia - tại bữa trước đó anh có với Đan Linh là đưa cô ấy đi thăm quan nên anh.


Chương 27

27 - ô hô giờ anh Tuấn lại chuyển tầm ngắm từ mày sang Đan Linh rồi_ Mai nói khi Tuấn và Đan Linh ra khỏi nhà - cũng tốt mong rằng anh ấy thật lòng với nó là tao cảm thấy an tâm rồi_ Ngọc Nhi mong muốn Đan Linh sẽ tìm ình được một chỗ dựa thật vững chắc ình và cũng mong Tuấn tìm được tình yêu của mình đừng có bất kì tình cảm gì với mình _ _ _ Sau khi ra khỏi nhà, Tuấn chở Đan Linh tới địa điểm đầu tiên là công viên - woa thích quá, thật sự là lâu lắm lắm lắm rồi chưa tới đây chơi đó_ Đan Linh thích thú nói, phải rất lâu rồi cô không ra Hà Nội, nó thay đổi khá nhiều khác nhiều so với xưa - trước kia em hay tới đây lắm à - vâng, trước đó anh Nam, chị Ngọc Nhi, chị hai và em rất hay tới đây chơi_ nói tới đây khuôn mặt Đan Linh man mác buồn - em có chị hai à - vâng - ừ thế thì thích rồi có người chia sẻ nhà có anh chị em vui thật - vâng là chị em sinh đôi nhưng mà hai chị em em chẳng giống nhau chút nào cả, trước đây vì em là út nên rất được mấy chị cưng, bây giờ chị họ vẫn cưng em nhưng mà chị hai em hết thương em rồi hay sao ý dạo này chị rất lạnh nhạt với em - chắc là giữa hai chị em có hiểu lầm gì đó, thôi vui lên đi hôm nay hai anh em ta phải chơi một bữa ra trò mới được chịu không - dạ chịu - vậy đi nào Hai người chơi rất nhiều trò chơi hầu như các trò chơi đều được hai người thử qua hết, khi ra về Đan Linh còn cầm theo một chú Đôraemon nữa đó là phần thưởng của trò bắn súng tiếp đó là đi ăn uống và đi mua sắm / - chào hai con yêu_ mẹ Ngọc Nhi đi công tác về thấy hai đứa đang ngồi coi ti vi - chào mami yêu dấu, sao lần này mami đi lâu thế - ừ lẽ ra về sớm hơn nhưng bên đối tác mở tiệc nên phải ở đó thêm mấy ngày_ Mẹ Ngọc Nhi ngồi xuống ghế - con nhớ mami lắm lắm luôn á_ Ngọc Nhi ôm lấy một bên tay của bà làm nũng - con cũng vậy nhớ mẹ lắm cơ_ Mai cũng ôm lấy một bên tay bà làm nũng - ê con kia ai ày nói theo tao á_ Ngọc Nhi - ô tao nói kệ tao luật nào cấm tao nói như thế hả - ơ thế mày không biết à hôm qua tao vừa mới ra luật đó xong mà - thế thì tao chịu oy, luật này mới nghe lần đầu - ừ thì hôm qua mới ra mày chả cập nhập tin tức gì cả - ai bảo tao có cập rồi nhưng mà nó không nhập - thế thì vứt - thôi được rồi nghe hai đứa cãi nhau chắc tới sáng quá đi_ Mẹ Ngọc Nhi không chịu được bức xúc lên tiếng - hjhj à mami Đan Linh vớ Đang Nga ra đây rồi đó_ Ngọc Nhi chuyển chủ đề - ừ hôm bữa trước mẹ có nghe cậu mợ con nói, thế hai đứa nó ở đâu sao con không qua đó ở với hai đứa nó hay kêu nó tới đây ở - haiz con với Phương My bị đuổi - là sao? - hôm trước cậu có kêu con qua ở với chúng nó nhưng mà chưa đây một tuần vì đưá bạn mới quen mà đuổi tụi con ra ngoài bao gồm cả Đan Linh_ Ngọc Nhi tóm tắt sự việc - con bé Đan Nga này dạo này quá đáng vậy sao thế giờ Đan Linh đang ỡ đâu? - dạ nhỏ đang ở đây ạ_ Mai - sao không thấy nó đâu hết vậy - nó có bạn dẫn đi chơi rồi ạ - ừ thế à mẹ lên phòng thay đồ cái đã mẹ có mua quà ấy đứa đó - vâng ạ _ _ _ 15phút sau, Tuấn trở Đan Linh về, vừa bước vào nhà cũng vừa lúc mẹ Ngọc Nhi đi từ trên lầu xuống - con chào bác, bác mới về_ Đan Linh lễ phép chạy lại ôm lấy mẹ Ngọc Nhi - ừ chào cháu gái lâu rồi không gặp giờ lớn qúa à xinh đẹp và dễ thương hơn nữa - bác quá khen ạ.


Chương 28

28 Sáng hôm sau cả 3 được mẹ Ngọc Nhi hộ tống tới trường, lúc này vẫn còn khá sớm, một lúc sau thì Hương, Vân, Trung, Hưng tới - mấy nàng tới sớm dữ vậy - ừ cũng tới sớm hơn chúng mày xíu à - ê Mai tay nàng sao thế sao thành cái xác ướp thế kia_ Hương nhìn thấy tay Mai bị băng bó liền hỏi.


Chương 29

29 Mấy ngày tiếp theo nhóm Ngọc Nhi vẫn gặp nhóm Đan Nga trên trường nhưng gặp nhau chỉ toàn xỉa xói nhau mà thôi Chiều thứ 7, theo lịch học võ, vừa học xong thì Đan Linh gọi điện đi ăn tối tại nhà hàng Nhật, tất cả đã có mặt gồm Phong, Quân, Huy , Tuấn, Đan Linh chỉ thiếu hai đứa nó - Ngọc Nhi, Mai ngồi đi_ Quân - hai đứa tập mệt không_ Tuấn - chưa quen nên thấy hơi mệt_ Mai - à phải đây là anh Huy, bạn của anh, hai đứa làm quen còn đây là Ngọc Nhi em gái em và Mai_ Quân giới thiệu - chào hai anh/em_ Đồng thanh - tiếc quá nay anh Nam không tới được thôi mọi người gọi đồ ăn đi Mọi người gọi một đống đồ ăn - anh nhìn chán chưa_ Ngọc Nhi nói khi Huy cứ nhìn chằm chằm vào mình - à anh xin lỗi tại anh thấy em quen quen nhìn em rất giống một người bạn anh nên.


Chương 30

30 - mọi người uống gì, cafe nha_ Mai hỏi - cũng được - chị Thương ơi cho em 6 ly cafe nha_ Mai kêu chị Thương pha dùm - không biết chị Ngọc Nhi đi đâu mà gấp vậy chị Mai có biết không_ Đan Linh lo lắng - em yên tâm đi nó không sao đâu mà_ Mai - anh Huy sao anh nhìn em hoài vậy_ Mai thấy không tự nhiên - à anh thấy em giống một người - anh lại thấy em giống ai - phải đấy Huy mày lại thấy Mai giống ai nữa rồi_ Tuấn - giống anh Nhật_ Huy - mày nói hay nhỉ từ tối giờ lần này là lần thứ hai rồi đấy trên đời này việc người giống người là chuyện bình thường mà_ Quân - thì tao chỉ nói thế thôi, mà mấy đưá ở chung một nhà à_ Huy tò mò - vâng em ở cùng với mẹ nuôi và Ngọc Nhi - em ở cùng với mẹ nuôi thế không sợ mẹ ruột em buồn à - mẹ em mất rồi_ Mai cười nhạt - à xin lỗi anh không biết - không sao đâu - vậy còn ba em - ba em.


Chương 31

31 - vâng có anh nó ở nhà nữa mẹ lo gì - ừ mấy cháu đang học đại học à_ quay sang hỏi mấy chàng kia - vâng tụi cháu đang học đại học_ Huy - mấy đứa học nghành gì - tụi cháu học kinh tế nhưng khác trường ạ - thế mấy đứa học ở đâu - tụi cháu đi du học bên nước ngoài_ Phong - à thì ra thế nhưng sao lại về đây - tụi cháu được nghỉ làm luận án với được nghỉ lễ hơn một tháng nên về nước chơi - đó Ngọc Nhi, Mai, Đan Linh mấy đứa tập xác định dần đi, suy nghĩ xem học ở đâu - ôi còn sớm mà mẹ cứ từ từ_ Ngọc Nhi - còn từ từ sắp kết thúc năm học tới nơi rồi - còn tới hơn 3 tháng nữa mà - cứ nước tới chân mới nhảy Mọi người nói chuyện khá vui vẻ, buổi tối nay đã để lại nhiều suy nghĩ cho nhiều người " không ngờ gia đình Mai cũng phức tạp, ừm nhỏ này cũng đáng yêu đó chứ, tuy bên ngoài hơi ngông cuồng đanh đá nhưng bên trong dễ thương lém lỉnh và hoà đồng đó chứ.


Chương 32

32 Sáng hôm sau Ngọc Nhi dậy sớm ra vườn hoa, dạo vườn hoa buổi sớm cũng làm cho tâm trạng Ngọc Nhi khá hơn nhiều khi cô ước mình là những đoá hoa này luôn khoe sắc tỏa hương vô ưu vô lo nhưng đó chỉ là ước mơ thôi, đời người là thế luôn có những biến cố mà ta không thể lường trước được.


Chương 33

33 - chào ba chào dì_ Mai - con chào hai bác_ mấy nhỏ bạn của Ngọc Anh thấy ba Mai và bà dì kia đi xuống đứng dậy chào - ừ mấy đứa ngồi đi - Mai mới về à con muốn ăn gì không để dì làm cho_ bà dì làm ngọt - sao cũng được - Mai con ăn nói với dì con trống không thế hả, con càng ngày càng hư đó_ Ba Mai khó chịu lên tiếng - đâu có đâu ông tôi thấy Mai nó rất ngoan mà - Dì qúa lời rồi cháu chỉ là một đứa ngu ngốc, lỗ mãng một đứa mồ côi không ra gì trong mắt con gái dì còn trong mắt mọi người cháu chỉ là một đứa ngang ngược, nhu nhược không như những lời dì nói, dì thấy cháu nói đúng không_ Vừa bước vào cửa đã nghe thấy tiếng Mai mỉa mai rồi - Ngọc Anh có đúng là con nói thế không_ bà dì hỏi Ngọc Anh - ba mẹ hai người hiểu tính con mà con có đặt điều nói xấu ai bao giờ đâu con không có nói thật mà_ Ngọc Anh nói mà mắt rơm rớm nước mắt - phải đó hai bác Ngọc Anh thường ngày rất là hiền lành tốt bụng đặc biệt chưa vào giờ nói xấu ai hết_ Bảo Kim lên tiếng bênh vực Ngọc Anh - khụ khụ khụ chào bác trai, chào dì_ Ngọc Nhi ho khan vài tiếng nhưng chỉ là giả bộ đó chỉ là phản đối ý kiến của bọn người Ngọc Anh - chào bác trai, chào dì_ Nam theo Ngọc Nhi chào ba và dì Mai - ừ hai đưá ngồi đi - ông chủ đây là bưu phẩm của ông_ chị giúp việc đưa bưu phẩm cho ba Mai - mọi người ngồi chơi đi_ ba Mai lên lầu trước - chà bác à con thấy Mai hư như vậy là chơi với những thành phần không nên chơi_ Bảo Kim liếc xéo Ngọc Nhi - haiz dì à con thấy dì muốn con gái của mình không bị người khác nói xấu thì tốt nhất đừng làm việc xấu và đừng có chơi với những người chuyên đi sủa bậy, ăn không ngồi rồi nên đi cắn trộm người khác, người ta hở ra cái gì là đớp cái đó, người không làm muốn làm chó_ Ngọc Nhi cũng không vừa cho cô ta một vố đau luôn - bạn nói ai vậy hả_ Bảo Kim tức giận nhìn Ngọc Nhi bằng con mắt nảy lửa thiếu điều muốn thiêu đốt Ngọc Nhi luôn - tôi nói phong long thế thôi muốn trúng ai thì chúng mà tôi có nói bạn đâu sao nhìn tôi bằng ánh mắt đó_ Ngọc Nhi - ba mẹ thấy không bạn của chị Mai thật qúa đáng, nói bạn con như thế dù gì mấy bạn con cũng là con của những người có danh tiếng đó_ Ngọc Anh gỡ nhục cho bạn - mẹ thấy con thôi đi, Ngọc Nhi à dì thấy con cũng có chút lời lẽ khômg được hay cho lắm dù sao thì mấy đứa nó cũng là những tiểu thư có danh tiếng con nói như vậy chẳng khác nào sỉ nhục họ, còn con chỉ là.


Chương 34

34 - trước đây tôi tưởng dì khác nhưng cũng cùng một loại mà thôi_ Ngọc Nhi tuôn một tràng- Ngọc Nhi cô dám nói mẹ tôi thế à_ Ngọc Anh- cháu quá đáng rồi đó, đừng thấy ta không nói gì mà làm tới, đừng có ăn nói hàm hồ ta luôn muốn cố gắng chăm sóc thật tốt cho Mai nhưng mà xem xem nó luôn đối đầu với ta_ bà dì nói- chăm sóc đúng nhưng chỉ là lúc có ba tôi ở đây còn không thì sao bà có được như thế không, nói miệng thì giỏi lắm đúng là nói dối không biết ngượng mồm_ Mai khinh bỉ- im đi mấy đứa nói ta thế thật vô lễ đó trước khi ta đổi ý nói với ba con_ Bà dì không nói được đe dọa- tôi không quan tâm trước nay chắc dì cũng dùng cách này để ba ghét tôi sao, vậy thì bà nhầm rồi tôi không sợ đâu, tôi cho bà biết tốt nhất là bà nên yên phận đi nếu không đừng trách tôi_ Mai gắtNãy giờ Nam đã chứng kiến và không thể nhịn được khi bà ta coi thường em gái mình nhưng vì thân phận của Ngọc Nhi nên không thể đứng ra bênh vực được, chỉ cần sau này có cơ hội anh nhất định sẽ cho bà ta bài học vì tội dám xem thường em gái mình- tôi cũng cho bà biết nếu bà còn không dạy lại con gái bà thì lúc đó tôi sẽ đích thân dạy dỗ lại cô ta thay bà_ Ngọc Nhi cũng không vừa- cô dám sao, cô đừng vênh vang tôi không dễ để cô động vào đâu- sao không dám đừng thử thách tôi, trước nay tôi nói là làm liệu chừng tôi đó- tôi cũng không vừa đâu cô đừng xem thường tôi- tôi không xem thường cô mà tôi không để cô ở trong mắt, mất hết cả hứng ăn cơm Mai tao muốn về- tao cũng thế, về đi anh hai nhắn lại với ba em có việc về trước xin lỗi vì không ở lại ăn cơm cùng ba lần sau em sẽ thu xếp về ăn cơm cùng ba_ Mai và Ngọc Nhi rời điNam, Huy, Đan Linh, Bảo Kim, Uyển Dung cũng rời đi, ba Mai xuống không thấy Mai hỏi- Mai và Ngọc Nhi đâu rồi- dạ bị người ta làm ất hứng ăn cơm nó hẹn lần sau có thời gian rồi về dùng cơm với ba, thôi con cũng mất hứng ăn rồi, giờ ăn cơm con cũng không nuốt nổi- mấy đứa này sao vậy- chắc nó không thích tôi và Ngọc Anh_ _ _ _ _ _ _ _ _Nam, Huy thì đi ăn, còn Mai và Ngọc Nhi thì đi mua đồ ăn ra bờ sông ngồi, hôm nay thời tiết khá lạnh bờ sông gió thổi vào người như thổi bay đi những muộn phiền của mình.


Chương 35

35 Thứ hai một ngày thời tiết xấu trời mưa những cơn mưa phùn của mùa xuân, nhiệt độ có 13 độC nhưng vẫn phải đi học, Ngọc Nhi mặc áo len trắng áo đồng phục áo vest đồng phục khoác ngoài chiếc áo khoác màu da, cổ quấn khăn đeo, đội mũ da đen thay vì là mũ len tay đút túi áo, Mai mặc áo len màu vàng, áo vest đồng phục khoác ngoài chiếc áo khoác mà trắng cổ quàng khăn tay đút túi áo, đội mũ da đen, Đan Linh mặc áo len hồng, áo khoác hồng, quàng khăn, tay đeo gang tay đội mũ len.


Chương 36

36 - để mai rồi về chơi với nội sau ngoài trời lạnh với mưa chẳng muốn đi_ Ngọc Nhi nhìn ra ngoài trời chán nản- ừ Đan Linh mày đọc cái gì mà chăm chú thế hả, để xem nào công thức làm sôcôla_ Mai ngó vào điện thoại của Đan Linh xem- chết nha Linh mày định làm sôcôla tặng Tuấn à- à.


Chương 37

37 - tao ra ngoài mua quyền sách, hôm qua tao xem trên mạng thấy siêu thị này có bán mấy quyển sách kinh tế mà mình cần giờ tao tới mua_ Ngọc Nhi quấn khăn sỏ giày chuẩn bị đi ra ngoài- nhưng mà ngoài trời lạnh lắm đó hay là để tao đi với mày_ Mai lo lắng thời tiết thí lạnh hơn nữa Mai không yên tâm để nhỏ ra ngoài một mình- thôi tao tự lái xe ra đi được rồi, tao đi nhanh rồh về yên tâm đi- thôi được rồi mày đi nhanh về nhanh đó- tao biết rồi đi đây muốn ăn uống gì không tao mua cho- ừ có thì mua mấy bịch snack, bắp rang bơ với nước là ok- biết mà đi đâyNgọc Nhi tự lái con xe của bác hai tặng đi thường thì nó ít đi xe hơi chủ yếu là xe ga hoặc đi bộ, ngoài trời hôm nay rất lạnh còn lạnh hơn hôm qua nữa, nhanh chóng lái xe tới siêu thị MT tìm chỗ đậu xe.


Chương 38

38 Ngọc Nhi, Mai, Linh đang ngồi uống cafe đợi Hương, Trung và Hưng, Ngọc Nhi và Mai thì đọc sách kinh tế còn Linh thì ngồi đọc sách về phương pháp làm sôcôla, bàn phía bên kia cách bàn 3 đứa ngồi hai bàn Quân, Huy, Tuấn và Ngọc...


Chương 39

39 Cố gắng cho bước chân đi thật bình thường nhất có thể, vẫn ngẩng cao đầu mà đi, vẫn khuôn mặt lạnh lùng không liếc nhìn xung quanh đi ra ngoài quán, đợi Mai và Linh đi lấy xe- chân mày sao đấy Ngọc Nhi_ Hương thấy dáng đi không mấy tự nhiên của Ngọc Nhi- không sao sây xát chút thôi mà- thật không đó tao thấy có vẻ không nhẹ- là va vào nhỏ Dung lớp A rồi ngã sau đó bị sách rơi vào chân nên thế lại còn bị người ta bảo là độc ác muốn làm đổ giá sách để hại người ta- xời tuy bà Ngọc Nhi độc ác thật nhưng mà chỉ ác với mấy kẻ xấu thôi còn với mấy bà cô thì chỉ muốn chọc ấy bà tức chơi thôi_ Hưng- ừ phải tuy bà có hơi quái dị, lạnh lùng nhưng công tư phân minh_ Trung phán câu quái dị làm Ngọc Nhi muốn bay ra đập cho Trung trận- phải rồi mày nóng tính nhưng mà mày chưa làm gì vượt qúa xa tao rất tự hào khi có người bạn như mày_ Hương- thôi tao pjết mà chúng mày đúng là.


Chương 40

40 Mấy đứa tới bệnh viện, gửi xe xong Mai kéo Ngọc Nhi vào khám vết thương ở chân- thấy không mày phải nghe lời Bác sĩ dặn đi đứng cẩn thận tránh cử động qúa mạnh, hay va chạm mạnh đó không là.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Ác Ma! Tôi Yêu Anh

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 19


Phiêu du giang hồ

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 89


Em Đúng Là Đồ Du Côn !

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 24



Tiếng Gọi Trái Tim

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 48



Vợ À.... Em Thật Ngốc

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 18




Ở nơi đó em cười

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 11