241 "Lên. " Người áo đen cầm đầu cuối cùng vẫn hạ lệnh giết chết, dù sao việc này dính líu rất nhiều đến gia tộc Đức Cổ Lạp, nếu quả thật tiết lộ, có lẽ dù là gia tộc Lao Đốn cũng không chiếm được chỗ tốt gì, nhưng nếu biến người của gia tộc Đức Cổ Lạp thành người của gia tộc Lao Đốn, vậy thì không giống với lúc trước không phải sao?"Ngươi quyết định đối địch với gia tộc Đức Cổ Lạp cùng ngọn núi Thác Tháp sao?" Phỉ Lệ trấn định nhìn người áo đen trong nháy mắt trở nên dữ tợn, chết tiệt.
242 "Tra được chưa?" Sắc mặt Kỳ Dương âm u nhìn Hoặc Nhiên. Chết tiệt, vậy mà lại để xảy ra sơ sót, Thủ Vọng Giác không thể so với nơi khác. Thân phận nhân tộc của Phỉ Lệ ở chỗ này nhất định sẽ đưa tới rất nhiều kẻ khát khao, dòm ngó.
243 Editor: Cẩm Băng Đơn. Phỉ Lệ mơ mơ màng màng nằm ở trên giường, rõ ràng là có cảm giác đã qua thật lâu, nhưng tại sao nàng vẫn không thể hoàn toàn tỉnh táo lại, mặc dù ma lực đã gần như hồi phục, nhưng nàng vẫn không có cách nào để thực sự tỉnh dậy, nàng cứ có cảm giác thân thể dường như không phải là của mình, nàng căn bản không thể điều khiển được nó, suy nghĩ thì hết sức rõ ràng, nhưng thân thể vẫn luôn ở trạng thái vô lực.
244 Edit: Thiên Ý. Beta: Makjyoko & Cẩm Băng Đơn. "Này, ngươi đã nghe nói chưa? Vật phẩm cuối cùng trong buổi đấu giá lần này chính là một cô gái Nhân Tộc xinh đẹp! Hơn nữa tuổi cũng còn rất trẻ.
245 Edit: Thiên Ý. Beta: Makjyoko & Cẩm Băng Đơn. "Không thể nào, ta chưa giải trừ giam cầm Xuyên Vân Thoa, làm sao nàng có thể tỉnh lại được?" Bá Ni Tư buồn bực nhìn chủ nhân của đôi mắt màu tím kia, một cặp mắt trong trẻo, tràn đầy ý cười làm cho ai cũng khó có thể từ chối yêu cầu nào của nàng.
246 Edit: Thiên Ý. Beta: Makjyoko & Cẩm Băng Đơn. Lúc mọi người ở đây vẫn đang trầm mê trong không khí thường ngày, một bóng dáng quỷ mị quen thuộc đi qua tất cả các ngóc ngách của chợ đen, thì thầm thì thầm, hành động nhanh chóng, mọi hành động của bóng đen đó đều nói lên nàng đang tìm kiếm một người hoặc là một vật gì đó.
247 Cẩm Băng Đơn. "Chủ nhân bây giờ ta mang người rời khỏi đây. " Lợi Nhã chăm chú nhìn Phỉ Lệ, loại địa phương này không phải là nơi mà chủ nhân Phỉ Lệ nên dừng lại, bẩn thỉu hỗn loạn thế này làm sao xứng để người nán lại chứ, cho nên cho dù phải bất chấp tất cả cũng phải mang chủ nhân rời đi ngay, Lợi Nhã lóe lên ánh mắt kiên định.
248 Editor: Cẩm Băng Đơn. "Thiếu gia Ai Phu Lâm, tối nay chúng ta có đi Tiêu Hồn Động không?" Trong lúc Phỉ Lệ đang đi về một con phố phía trước, có mười mấy người đang đi bộ tới, mà dĩ nhiên mấy người đứng đầu mới là chủ nhân, còn mấy người phía sau đó hẳn là thị vệ.
249 Editor: Cẩm Băng Đơn. "Nhưng thiếu gia Ai Phu Lâm, không phải bây giờ đi Tiêu Hồn Động sao?" Ba La Tư mờ mịt nhìn Ai Phu Lâm, dáng vẻ hết sức vô tội, giống như những lời này vốn không phải là hắn nói vậy, hắn muốn nhắc nhở chủ tớ Phỉ Lệ, Ai Phu Lâm này nhìn như đàng hoàng, thật ra thì là sói đội lốt cừu, hi vọng hai người Phỉ Lệ có thể hiểu rõ, đừng đi theo bên cạnh bọn họ, nếu không nhất định Ai Phu Lâm sẽ vươn tay sói về phía Phỉ Lệ.
250 Editor: Cẩm Băng ĐơnBeta: Makjyoko & Gynykawai. Thi đấu ca hát trong Tiêu Hồn Động cũng được coi là một loại hình giải trí lớn ở Thủ Vọng Giác, nơi này hội tụ các con át chủ bài của tất cả thanh lâu, tất cả đều là ca cơ nghệ nữ nổi tiếng.
251 Editor: Cẩm Băng ĐơnBeta: Makjyoko & Gynykawai. "Bái kiến thiếu gia Bội Nhân Đặc, thiếu gia Ai Phu Lâm đến đây. " Thị nữ cố gắng chịu đựng tính tình hung ác của Bội Nhân Đặc, cuối cùng vẫn quyết định đẩy cửa phòng số 1 ra, không thể trách được, nàng không không thể không vào, bởi vì bên ngoài hai tay Ai Phu Lâm đã sờ lên thân thể của nàng, còn không ngừng vuốt ve bộ phận nhạy cảm, thị nữ đã trầm luân ở trong tình dục, lúc này đâu còn phân rõ sát khí hay tức giận nữa chứ.
252 Editor: Cẩm Băng Đơn. Beta: Gynnykawai. "Có phải rất tò mò tại sao ta lại muốn rời đi hay không?" Phỉ Lệ thú vị nhìn vẻ mặt muốn hỏi lại thôi của Lợi Nhã, nàng biết Lợi Nhã đang tò mò, tại sao lại muốn rời đi lúc này, dù sao chuyện của Khải Nhĩ Văn vẫn chưa được xử lý ổn thỏa, theo đạo lý thì đáng lẽ bây giờ vẫn chưa phải lúc rời khỏi Ai Phu Lâm.
253 Editor: Cẩm Băng Đơn. Beta: Gynnykawai. "Các ngươi là ai?" Phút giây mà Ô Đặc Lôi Đức thấy Phỉ Lệ, ham muốn chiếm giữ mãnh liệt liền đánh úp vào trong đầu của hắn, nhất định phải có được nữ nhân này, dù có phải trả giá cao như thế nào, cũng nhất định phải có được.
254 Editor: Cẩm Băng Đơn. Beta: Gynnykawai. "Ừhm! Nếu thiếu gia Ô Đặc Lôi Đức đã nói như vậy, vậy chúng ta đi tới Tiền viện thôi, trận so tài ca hát sắp bắt đầu rồi.
255 Editor: Cẩm Băng Đơn. Beta: Gynnykawai. "Hì hì! Ôm Ti Mị rất thoải mái phải không?" Vẻ mặt Phỉ Lệ giống như là đang nói nhanh khích lệ ta một chút đi.
256 Editor: Cẩm Băng ĐơnBeta: GynnykawaiHaizzz, các cô không cần làm tôi nổi điên đâu, sáng nay điên điên thế nào đã chôm mất cái văn án của Gyn rồi. Chờ ta đi haixx, thật là mất hứng.
257 Editor: Cẩm Băng Đơn. Beta: Gynnykawai. "Thiếu gia Bội Nhân Đặc, nữ tử này là ai? Tại sao lại xuất hiện ở nơi này?" Trên mặt của Tạp Tây nổi lên sự ghen ghét nhìn Phỉ Lệ, đáng chết, nữ nhân này lại dám dính Bội Nhân Đặc, không thể tha thứ, Bội Nhân Đặc là của nàng, nữ nhân này là ai? Tại sao lại đứng ở bên cạnh hắn, Tạp Tây âm hàn nhìn Bội Nhân Đặc đứng chắn phía trước Phỉ Lệ.
258 (*Sát Lục Chi Đạo: Chém giết, nghĩa của cả câu có thể hiểu là rơi vào bên trong chém giết, biến thành một cỗ máy giết người)Editor: Cẩm Băng Đơn. Beta: Gynnykawai.
259 Editor: Cẩm Băng Đơn. "Không hay rồi, Ai Phu Lâm, nhanh động thủ, nhất định không thể để chủ nhân Phỉ Lệ trầm luân trong Sát Lục Chi Đạo, nếu không tất cả chúng ta sẽ phiền toái.
260 Editor: Cẩm Băng Đơn. Beta: Gynnykawai. Bởi vì chuyện của Đinh Địch, cho nên cả phòng vẫn luôn trầm mặc, Phỉ Lệ hoàn toàn không có hứng thú với cái gọi là cuộc thi ca hát.