Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Con Đường Nghịch Tập Của Vật Hi Sinh

Số chương: 72
Cập nhật cuối: 7 năm trước
Thể loại: Trọng sinh, xuyên không, cổ đại, báo thù rửa hận, 1×1, HEEditor: EllieTình trạng bản gốc: Hoàn ( 71 chương và 1 Phiên Ngoại)Văn án: Cả hai người Lăng Tiêu và cô gái  mình thầm mến Mạc Khới trong lúc ngoài ý muốn lại bị xuyên không về cổ đại.

Danh sách chương Con Đường Nghịch Tập Của Vật Hi Sinh


Chương 41: Thời Khắc Nguy Cơ

41 Lăng Tiêu nghe vậy đột nhiên cả kinh, ngón tay vuốt ve cầm huyền đột nhiên bị cắt một đường, Lăng Tiêu bị đau thu tay về.

Như đang do dự điều gì, y ngơ ngác xuất thần, tiểu thái giám đang quỳ đợi một hồi, không thấy Lăng Tiêu phản ứng, không khỏi vội la lên: “Tổng quản, ngài hãy chuẩn bị, Hoàng Thượng còn nửa khắc nữa liền tới Ninh Hiên cung!”

Lăng Tiêu nghe vậy, đột nhiên bừng tỉnh, y hít sâu một hơi, cưỡng chế nội tâm kích động, mở miệng nói: “Ta đã biết, ngươi lui ra đi.


Loading...

Chương 42: Thành

42 Lăng Tiêu nhíu mày, răng nanh lúc này cắn đầu lưỡi phát run, lợi dụng đau đớn để gọi về một phần lý trí của mình, lập tức biểu đạt lòng trung thành: “Nô tài biết Hoàng Thượng có nỗi khổ tâm với nô tài, nô tài tất nhiên sẽ không cô phụ Hoàng Thượng.


Chương 43: Nhìn Thấu Quỷ Kế

43 Lăng Tiêu lúc trước đã chu toàn, hoàng đế đã hít vào rất nhiều hương an thần, lúc này Nhuyễn cốt tán vào bụng, Lăng Tiêu đã có thể nhìn thấy, hoàng đế che đầu như cảm thấy không thoải mái, chỉ chốc lát sau, liền ngã xuống đầu vai của mình.


Chương 44: Thẳng Thắn Thành Khẩn Và Chờ Đợi

44 Y tựa như không biết mệt mỏi không biết thỏa mãn, ôm hoàng đế hấp thu, cho dù bởi vì miệng lưỡi dán quá chặt, hô hấp biến thành dồn dập không thuận, y cũng chưa từng buông hoàng đế ra.


Chương 45: Nghịch Tập Rời Cung

45 Lăng Tiêu tựa như bị người xối một thùng nước lạnh từ đầu đến chân, xối đến toàn thân lạnh cả người.

Bí mật y luôn giấu diếm bại lộ trước mắt hoàng đế!

Hoàng đế từ khi Lăng Tiêu trần truồng, liền nhìn chằm chằm vào vật dưới thân Lăng Tiêu, nhìn thẳng đến Lăng Tiêu cũng cảm thấy mất thể diện.


Chương 46: Thành

46 Lăng Tiêu ngất đi, lần thứ hai tỉnh lại.

Y cảm thấy toàn thân yếu đuối vô lực, trong miệng cũng khô khốc khó chịu, thân thể đặt trên một nhuyễn tháp xóc nảy, mơ hồ còn có cảm giác nảy lên, loại này nảy lên này khiến y cũng không dễ chịu, may mắn, có đệm mềm dưới thân, giảm bớt một ít gánh nặng cho mình.


Chương 47: Đệ Nhất Hoàng Quân

47 Lăng Tiêu giật mình, sợ tới mức nhảy về nhuyễn tháp, ánh mắt cảnh giác nhìn chằm chằm Phó Vũ Quân, tựa như một con mèo hoang bị uy hiếp, giương nanh múa vuốt với địch nhân trong chỗ tối.


Chương 48: Âm Hồn Không Tiêu Tan

48 “Két!” Xe ngựa đột nhiên rung lên từng đợt, ngay sau đó liền ngừng lại.

Ngoài xe truyền đến tiếng người hầu xin chỉ thị.

“Hoàng tử, đã đến khách điếm.


Chương 49: Đánh Mặt Mạc Khởi

49 Mạc Khởi trước mặt, một bộ cười tươi xinh đẹp, hoàn toàn không bạo ngược như Lăng Tiêu nhìn thấy khi xưa, càng sâu chính là ánh mắt nàng sâu thẳm, ý cười đầy vành mắt, khiến Lăng Tiêu nhìn không ra cảm xúc chân thực của nàng.


Chương 50: Nghịch Tập Tập Võ

50 Mạc Khởi mím môi, như biết mình nói sai lời, không khỏi nhanh chóng ngậm miệng, không mở miệng nữa.

Lăng Tiêu nhìn thấy bộ dáng của nàng, cười, Mạc Khởi này cũng là sống lại sao? Vậy liền không lạ khi tính tình nàng đại biến.


Chương 51: Làm Yêu Tinh Không Ngừng

51 Theo Phó Vũ Quân luyện võ đã hơn nửa tháng, hơn nửa tháng này, Lăng Tiêu chưa bao giờ luyện chút trụ cột võ học thật sự có thể địch được một tiểu thị vệ ở quý phủ Phó Vũ Quân.


Chương 52: Đánh Mặt Phó Thương Quân (thượng)

52 Chờ Lăng Tiêu tỉnh lại, trong phủ sớm đã không còn bóng dáng Mạc Khởi, vị đại hoàng tử kia cũng đã nghiễm nhiên rời đi.

Phó Vũ Quân canh giữ ở bên giường Lăng Tiêu, thấy Lăng Tiêu tỉnh lại, hỏi tình huống kỹ càng tỉ mỉ, thanh lý phủ từ trên xuống dưới một lần.


Chương 53: Đánh Mặt Phó Thương Quân (hạ)

53 “Hồng Diệp, ngươi theo ta đi đi, ta theo đuổi ngươi ba năm, chưa bao giờ có người khiến cho bổn hoàng tử theo lâu như vậy, ngươi là người đầu tiên.


Chương 54: Một Chương Vạn Chữ

54 Trong ngự thư phòng, bố cục nghiêm cẩn khiến cho người có một loại áp lực, Lăng Tiêu nơm nớp lo sợ quỳ gối trên mặt đất lạnh như băng, trên mặt đúng là thấp thỏm.


Chương 55: Sóng Gió Không Ngừng

55 Lăng Tiêu cắn răng trầm mặc, Phó Vũ Quân đột nhiên vươn tay, bàn tay nửa đường lại bị Hồng Diệp la to đánh gãy.

Phó Vũ Quân mắt lạnh nhìn về phía Hồng Diệp, Hồng Diệp muốn giúp Lăng Tiêu giải vây nói: “Hoàng tử, công tử hắn còn chưa…”

“Đi xuống!” Nhưng mà, Phó Vũ Quân cũng không tính nghe Hồng Diệp nói, lạnh giọng hạ lệnh.


Chương 56: Thông Minh Tuyệt Đỉnh

56 Hoàng đế ngàn dặm xa xôi từ Mục quốc đuổi tới Thiệu quốc, còn lặng yên không một tiếng động, Lăng Tiêu mơ hồ biết, hắn có mục đích gì.

Mà mục đích này, cũng không phải là mang mình về.


Chương 57: Người Phía Sau

57 Phó Vũ Quân cuối cùng, vẫn bắt được Phó Thương Quân, bọn lính lập tức mất đi chủ tướng, dưới quân tâm tán loạn, phần lớn lựa chọn đầu hàng.

Trò khôi hài này cũng chậm rãi kéo xuống màn che.


Chương 58: Hoàng Đế Cong

58 “Tốt lắm. ” Nghe Phó Vũ Quân nói, hoàng đế híp mắt nói hai chữ.

Hai chữ kia tựa như băng nện trong lòng Lăng Tiêu, làm Lăng Tiêu cả người run lên, y biết Phó Vũ Quân… xong rồi.


Chương 59: Khoan Thứ Bao Dung

59 Hơi nước mù mịt, tràn ngập trong gian phòng, Lăng Tiêu ngồi trong ao, nhìn chằm chằm lệnh bài ở trên bờ mà ngẩn người.

Hoàng đế thật sự tha cho mình …

Tựa như không thể tin, Lăng Tiêu dùng cái cớ tắm rửa, trốn khỏi người hoàng đế.


Chương 60: Gặp Lại Lan Úy

60 “Nếu hắn có thể tâm phục khẩu phục, khiến Thiệu quốc trở thành nước phụ thuộc của Mục quốc, trẫm có thể tha cho hắn. ” Hoàng đế cơ hồ cả do dự cũng không có liền đáp ứng Lăng Tiêu.


Loading...