21 Chiếc ô tô bóng nhẫy chở tôi đỗ xịch trước một cánh cổng to lớn được dát đồng sáng rực. Hai bên là hai con sư tử đá nhe nanh, giương vuốt đầy uy lực.
22 -Cô muốn tìm gì ạ?–Cô hầu gái mở cổng ban nãy đang quét dọn đồ đạc thì nhìn thấy tôi đi xuống, cô hầu gái lau vội tay rồi chạy đến gần tôi, kính cẩn hỏi.
23 -Việc Ken đứng đầu bảng xếp hạng quả thực rất bất ngờ đấy?–Xúc một thìa kem to bự vào mồm, Kim gợi lại chuyện. -Tớ còn thấy sốc nữa cơ! Ai có thể ngờ cậu ấy lại đỉnh như thế chứ! -Ờ….
24 Chiếc xe bus số 15 lù đù tiến đến, đỗ xịch trước mặt cô nhóc. Mấy người khách từ trên xe lần lượt bước xuống. Cô nhóc đưa đôi mắt long lanh như pha lê ấy nhìn chăm chăm vào người đàn ông lái xe bus.
25 Hiện tại mắt tôi đang to tròn như hai hòn bi. Tại sao ư? Hắc, bên cạnh tôi là Ken… Nhưng điều đáng nói ở đây là: CẬU ẤY TỰ TAY NẤU CHÁO CHO TÔI.
26 Tôi phát ớn, quấn chăn thật chặt. Bà này mà còn phát biểu thêm câu sên sến nào nữa là tôi đông thàng đá luôn chứ chẳng đùa. Haizz…sao GIÓ lớn quá vậy ta? -Min có ăn bánh ngay bây giờ không để chị mở cho.
27 -Hà Linh Min? Tên nửa Việt nửa Tây huh? -Nhưng nó nghe hay mà! -Thế còn anh Kat? -Hừm…. tên đầy đủ của anh ấy là Kat Hà. Nghe thấy không thuận tai cho lắm nhỉ? Mà hình như anh ấy đã từng đổi tên rồi.
28 Khi anh mỏng manh như làn khói. . Khi anh mịt mờ như màn sương… Khi Nắng lên sương sẽ tan. . và. . khói sẽ biến mất. . Em phải đi tìm anh ở nơi đâu? Ở nơi nắng đến hay nơi mưa về? *** 3 ngày sau tôi được xuất viện.
29 Hải Minh cười nhẹ, nghiêng đầu qua kính chiếu hậu nhìn tôi—Anh là quản lý nhà hàng ban nãy em vừa ra khỏi trước đây mấy phút! Hả? -Quản lý? -Ken này, sao cậu có thể giấu Min chuyện đó chứ?—Anh đảo mắt về phía Ken.