1 -” Min!! Không ngủ đi à, không đọc truyện nữa” -” Vâng ạ!” Mẹ tôi lúc nào cũng vậy, cứ đến 11h là bắt tôi đi ngủ, 11h còn sớm mà. Những lúc đó tôi trốn mẹ đọc truyện trong chăn, tôi mang theo một cây đèn nhỏ đủ để soi rõ chữ.
2 8h tối…. Tôi đang lang thang trên đường. Tôi có thói quen đi bộ mỗi buổi tối. Hôm nay anh Kat bảo bận gì đó nên tôi đi một mình. Tuy có hơi sợ nhưng đường cũng không vắng lắm.
3 Reng reng… Vẫn như hôm qua, tôi lò dò tìm chiếc đồng hồ báo thức. A! Đây rồi. Tạch!! Đặt chiếc đồng hồ lên bàn. Đang định quay đi thì có cái gì đó loé sáng trên quyển sách ở góc bàn học làm tôi chú ý.
4 Buổi học đầu tiên trôi qua khá là mệt mỏi. Tiết Toán thầy giao cả một đống bài tập cho lớp làm, tiết Văn cô ngồi kể chuyện cho lớp và gần như nửa lớp gật gù, tiết Sử với một cô giáo mặt đằng đằng sát khí, hình sự giảng bài chốc chốc lại bắn ánh nhìn ”1 chết 10” với học sinh, cả lớp co rúm người… Mệt mỏi thật! Tôi lê từng bước ra cổng trường chờ Kim lấy xe.
5 Tôi rón rén khom người, bước thật nhẹ vào lớp. Cô giáo vẫn thao thao giảng bài. Tôi mừng thầm trong bụng. Còn 2m…. 1,5m. . 1m…50 cm… -” Min!!!” Tiếng hét bay bổng như hát opêra làm tôi thót tim.
6 Tối nay trời dễ chịu, tôi lại mang chiếc lắc tay ra ngắm. Không hiểu sao từ lúc có nó tôi luôn muốn cất giữ nó thật kĩ, không muốn cho bất kì ai đụng vào kể cả anh Kat và bố mẹ tôi.
7 Vì giảng hoà cho hai người kia mà giờ đây tôi đang còng lưng mà đạp xe, chút sức lực cuối cùng của tôi cũng bị rút sạch khi chở thêm Kim.
8 Một cái đầu quấn băng xuất hiện trước tôi… Ngạc nhiên… Thẫn thờ…. -” Bỏ tay!!” hắn ta gào lên. Cậu con trai buông lỏng tay, nơi cổ tay đã ửng đỏ.
9 Hôm nay lại là một ngày chủ nhật buồn chán. Bố đi công tác xa nhà. Mẹ đi du lịch với bạn bè. Anh Kat nổi hứng làm thêm ca. Trong nhà chỉ còn lại mình tôi, chán, chán và thật chán.
10 -” em lại bày trò gì vậy?” đang cười thầm về thành tích của mình, anh Kat đột nhiên quát to làm tôi giật nảy người. -” thế anh nghĩ em đang làm gì?” -” sao lại nói cô ta là bạn gái anh hả, hả?” -” à, chị Mĩ Thanh á, em đâu có nói chị ấy là bạn gái anh đâu!” -” rõ ràng em vừa nói xong! Định chối!!” anh Kat gằn giọng, hung dữ nhìn tôi.
11 Giống như chủ nhật mọi tuần thư viện chật kín người. Tôi lôi Kim lách qua đám đông tiến về gian truyện cổ tích. Vẫn vậy, chiếc bàn vẫn trống trơn và tủ sách vẫn nằm cô độc.
12 Tôi ậm ừ vẻ tin tin. Thực chất, tôi vẫn chưa tin lắm, anh ta mà gay thật thì… -”Min à! Bạn em ý, dạo này có khỏe không?” Bỗng dưng Hải Minh quay xuống, rụt rè hỏi tôi.
13 Đúng 6h sáng chiếc đồng hồ báo thức hình con ếch réo lên từng hồi inh ỏi. Tôi nhoài người với lấy nó rồi bấm tạch một cái. Nó im bặt.
14 Trời mưa tí tách… Giọt nước bắn tung toé văng lên không trung rồi vỡ vụn… Bên mái che cạnh lớp kính hồng hồng… Cô bé và cậu nhóc lại ngồi cùng nhau vắt vẻo trên bờ hiên đó… “Ê nhóc, nhóc có muốn đi với anh không?” “Đi đâu cơ?” “Vào trong đây nè!” Theo hướng chỉ tay của cậu nhóc thì đó chính là phía trong của lớp kính hồng hồng-nơi có ánh đèn sáng rực-nơi có những bộ bàn ghế sang trọng-nơi có những món ăn lạ mắt đầy ngon lành.
15 Tôi nằm viện thêm 10 ngày nữa vậy tổng cộng tôi nghỉ 15 buổi học. Hic… Hôm nay, Kim hộ tống tôi đến trường bằng…xe đạp. Trong những ngày vắng tôi bạn Kim phải đi bộ đến trường do vậy Kim đã bí mật tập luyện xe đạp để không phải lết gót khổ sở trong ngày nắng gay gắt.
16 “Vì cậu đau nên mình cũng sẽ đau cùng cậu. ” 8 giờ tối… Tôi cùng anh Kat đi dạo trên đường. Vẫn giữ thói quen cũ, tôi cùng anh vi vu trên làn đường lát nhựa xám ngắt cùng nhảy cùng ngân nga mấy bài hát quen thuộc.
17 Rồi một mai khi ánh nắng lung linh trở về… Không nghe tiếng lá rơi bên hè… Mây đã tàn nhanh… Chỉ có em và anh… Hiện tại thì tôi đang ngồi học Toán.
18 Nhìn bộ mặt ngơ ngơ của ông thầy, tôi đắc ý cười thầm… -Hình như tôi thấy em bị thương ở vai trái chứ đâu phải vai phải. Vẫn viết tốt!–Đăm chiêu một lúc, ông thầy tặc lưỡi chỉ thẳng vào tôi.
19 Kim huých tay tôi cười hớn hở–Hoàng tử của nàng trở về rồi kìa!! -Ừ, trở về thì sao chứ? -Cậu sao vậy? Chẳng phải lúc trên đường tới trường nghe tớ nói Ken sang Mĩ mà mặt ngẩn ngơ ra sao.
20 Tối trời mưa to, nước chảy rào rào như thác, áng chừng đến sáng mai mới tạnh được. Tôi lim dim dán mắt vào quyển sách giáo khoa Lịch sử, các chữ cái nhảy nhót trước mặt nhưng chẳng có chữ nào nhảy vào đầu.