Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Cô Ngốc Biết Yêu Chương 50: Chương 43

Chương trước: Chương 49: Chương 42



Sau khi vào giữa tháng mười hai thì nhiệt độ của thành phố A giảm xuống nhanh chóng, trường học cũng không thể cứng nhắc mà yêu cầu học sinh mỗi ngày phải mặc mỗi một lớp áo đồng phục mùa thu mỏng manh được, bọn học sinh đều rối rít đổi lại những bộ quần áo mùa đông thật dày.

Thân thể của Thiển Thiển không được tốt, ngay vào thời điểm cuối tháng mười một thì cô đã mặc áo len rồi, đến lúc người khác mới bắt đầu mặc áo lông, thì khi ra khỏi nhà cô đã mặc quần áo giữ ấm, áo len, áo len che lưng, áo len dài, khăn quàng cổ, bao tay, mũ, khẩu trang đầy đủ rồi. Dù cho dáng người của cô gầy yếu, nhưng từ xa nhìn lại vẫn giống như một trái bóng cao su đang chuyển động, cái đẹp gì gì đó cũng đều không có. Mỗi ngày sớm muộn gì thì cô cũng phải uống thuốc bắc, làm cho cô luôn có cảm giác toàn thân mình đều tản ra mùi thuốc. Tần suất mà anh trai đưa đồ uống nóng cho cô từ nửa ngày một lần biến thành nửa ngày hai lần. Mặc dù là như vậy, cô vẫn luôn thường ho khan vài tiếng.

Vào tiết học vật lí hôm nay, Lục Diệp vốn đang chuyên tâm nghe giảng bài, chợt nghe phía sau vang lên tiếng ho khan quen thuộc, cậu nhướng mày, quay đầu lại nhìn, nếu thoát khỏi bộ bao tay, mũ cùng khẩu trang thì trong phòng học này chính là tay phải của Thiển Thiển đang cầm bút viết bài chứ không phải tay phải đang khư khư chụm lại ở bên miệng, nghe được tiếng khụ khụ vụn vặt làm người ta lo lắng.

Cô sợ lạnh, sau khi trời lạnh chỉ thích co rút thành một cục, sắc mặt cũng không có lúc nào rạng rỡ, tóc dài tản mát ở sườn mặt, bả vai, cả người đều mệt mỏi, nhìn qua tiều tụy rất nhiều, chỉ có một việc duy nhất có chuyển biến tốt đẹp đó chính là cô nghe giảng bài mà không nằm úp sấp trên mặt bàn ngủ nữa.

Thực ra, lần đầu tiên Lục Diệp nhìn thấy Thiển Thiển sau khi thời tiết chuyển lạnh quả thực hoảng sợ, bởi vì Thiển Thiển ăn mặc như vậy, chỉ còn thiếu một bộ kính nữa là có thể trực tiếp đến ngân hàng làm cướp được rồi, nếu cậu không có ấn tượng sâu sắc với Thiển Thiển, nhất định là cậu không thể nhận ra là người có dáng người như thế nào mới có thể mặc kiểu quần áo như thế này được.

Lục Diệp ngẩng đầu nhìn đồng hồ treo phía trên tấm bảng đen, còn 20 phút nữa mới tan học.

Lục Diệp bỏ bút xuống rất tự nhiên, vẫn duy trì dáng vẻ chăm chú nghe giảng bài, hai tay lại lặng lẽ thăm dò vào trong hộc bàn, tìm kiếm ly trà sữa mỗi ngày đều chuẩn bị trong ngăn kéo sau lần đầu tiên nhìn thấy Nhạc Kỳ Sâm đưa thức uống nóng cho Thiển Thiển. Hết cách rồi, ai bảo hiện tại cậu mới ở bước đầu tiên? Cậu lại kiêu ngạo, cũng không tiện giở trò ở trước mặt giáo viên.

Cũng may là chuyện một công hai việc này cậu đã luyện tập từ nhỏ, luyện đến nay cũng đã hơn mười năm, đã sớm luyện đến mức thành thục, ngay cả thầy giáo thường thường sẽ quan sát cậu một chút cũng không phát hiện ra là cậu đang mất hồn. Cậu cũng đã nhanh tay lẹ chân ở trong hộc bàn mà mở bọc, vén nắp, lấy bịt trà sữa màu hồng ra, ống hút cùng thạch hoa quả ra, xé túi trà sữa màu hồng đổ vào ly trà sữa, một loạt động tác như vậy cũng không làm rơi đổ một tí nào.

Đợi sau khi làm xong những chuyện này, Lục Diệp lại nhìn đồng hồ lần nữa, còn 17 phút nữa thì tan học.

Rất tốt.

Dường như là cậu đang thầm nghĩ: Lần này nhất định là không để thầy tuyên bố tan học, tiếng chuông vừa vang lên sẽ vọt đến máy đun nước, mình không tin là lần này mình không thể đưa ly trà sữa vào trong tay Thiển Thiển trước Nhạc Kỳ Sâm được.

Nhớ lại kinh nghiệm mấy lần trước, Lục Diệp nhịn không được âm thầm lau những giọt lệ chua xót kia đi.

Một lần là khi hết giờ học cậu mới xé bao đựng thạch hoa quả ra, kết quả là bị người khác giành mất nước nóng, cậu cũng chỉ có thể đợi đến lượt thứ hai. Chờ đến lúc cậu rốt cuộc cũng đợi được nước ấm rót vào ly trà sữa thì Thiển Thiển đã uống trà sữa nóng được Nhạc Kỳ Sâm đưa tới đến no rồi, cũng áy náy nói cho cậu biết là cô thật sự không uống được nữa. Cuối cũng ly trà sữa kia đã vào bụng của cậu.

Còn có một lần là cậu tự cho mình thông minh, vào học đã chuẩn bị tốt tất cả mọi thứ, chỉ cần đợi đến lúc tan học đi giành nước nóng là được, dương dương tự đắc nghĩ rằng mọi thứ đã sẵn sàng rồi. Kết quả chết không được tử tế là thầy dạy quá giờ, chờ đến lúc thầy tuyên bố tan học, thì Nhạc Kỳ Sâm đã đợi ở bên ngoài 4 phút rồi, vì thế cậu cũng không qua mặt được Nhạc Kỳ Sâm này. Cuối cùng thì ly trà sữa này vẫn phải vào bụng của cậu.

... ...... ...... ...... .....

Thật là không muốn nhớ lại chuyện cũ mà, những chuyện xui xẻo như thế này có phải không nên nói ra sao?

Thiển Thiển không muốn quấy rầy các bạn học tập, cổ họng ngứa, cô liền đè cổ họng mà ho, nhưng mà cô càng đè nặng như vậy, cổ họng lại ngứa càng mãnh liệt đến mức làm người ta hận không thể đưa tay vào gãy, ho khan đứt quãng giằng co khoảng 10 phút mới dần dần ngưng, làm cho bạn học xung quanh liên tiếp quay xuống nhìn, Giang Đường cũng cố ý ngừng viết bài, đưa tay vuốt vuốt lưng cho cô.

Thiển Thiển ho đến mức khan cả giọng, cô dụi dụi con mắt, buồn bã ỉu xìu nói: "Nếu đã ho khó chịu như vậy, tốt hơn hết là nên ngủ đi."

"Cậu đừng làm như vậy." Nghe cô nói như vậy, Giang Đường hoảng sợ nói: "Thời tiết lạnh, cửa sổ phòng học đều đóng kín hết rồi, cậu ngủ trong điều kiện như vậy dễ bị cảm lắm."

Thiển Thiển lẩm bẩm mấy tiếng, cố gắng chống đỡ mí mắt nặng trĩu tiếp tục nghe giảng bài.

Đây chính là nguyên nhân tần suất ngủ của Thiển Thiển trong lúc đi học giảm xuống, không phải là cô không muốn ngủ, mà thật sự là không dám ngủ.

Chuông tan học vang lên.

Đúng là Lục Diệp không đợi thầy giáo tuyên bố tan học, liền lấy trà sữa từ trong ngăn kéo ra, vọt đến máy đun nước trước mặt bắt đầu rót nước, làm nên một ngọn gió làm cho thầy dạy vật lí sửng sốt.

Có điều là thầy giáo cũng biết sau khi thời tiết

Loading...
Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?


Hoa Dã Quỳ

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 60



Đợi Em Nói Yêu Anh

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 55


Quan Thương

Thể loại: Lịch Sử, Quân Sự

Số chương: 486