21 Anh rút một tờ khăn giấy. “Xin lỗi, anh không yêu em, nên không thể an ủi. ”
“Câm miệng, câm miệng! Anh dựa vào cái gì? Tại sao lại phải dùng gương mặt này, dùng chất giọng này nói không yêu em.
22 Lại một buổi sáng sáng nào đó.
Anh cảm nhận rất rõ ràng, muốn mở mắt ra, càng lúc càng khó khăn.
Với cơ thể này, anh đã không thể chống đỡ được nữa rồi.
23 "Cô còn nhớ anh ấy?" Cũng đã một năm, cô còn cho rằng người phụ nữ này đã quên anh. Người phản bội tình yêu trước là anh, không phải sao? Nếu vậy, tại sao cô ấy còn vương vấn đến thế, nhẫn tâm từ bỏ người đàn ông của mình?
"Không, tôi hận anh ấy.
24 Giật mình tỉnh dậy.
Một tia sáng xẹt ngang qua bầu trời yên tĩnh, chiếu sáng bên trong phòng một thoáng chốc, ngay sau đó, cửa thủy tinh cũng bị chấn động bởi tiếng sấm.