41 Lúc này Trần Lạc đã đưa tiểu đội về căn cứ tiếp tục những ngày tháng sinh hoạt cướp bóc người Nhân Ngư của mình, cứ sáng toàn đội luyện tập tối lại đi cướp người Nhân Ngư, người Nhân Ngưu nhiều lần đắt mai phục nhưng tiểu đội của Trần Lạc toàn thoát hiểm trong gang tấc, có lần ba tiểu đoàn người Nhân Ngư vây công nhưng bị dẫn dụ đến hẻm núi, ở đây Trần Lạc đặt bẫy mìn chô nổ chôn vùi gần một nửa số cơ giáp của người Nhân Ngư, sau lần đó người Nhân Như không có động tĩnh gì mà co cụm phòng thủ, không chủ động đi tuần trên sa mạc nữa, bị tiểu đội của Trần Lạc khiêu khích cũng không đánh trả, cứ như một cái mai rùa vậy, thấy vậy Trần Lạc dẫn toàn tiểu đội về doanh nghỉ ngơi luyện tập,tạm hoãn việc phục kích người Nhân Ngư.
42 Đoàn người trùng tu lại doanh địa của tiểu đội mười ba làm việc trong suốt hai tuần. Trong hai tuần làm việc họ chứng kiến tiểu đội Trần Lạc huấn luyện, giờ họi mới biết tại sao tiểu đội này lại mạnh đến vậy.
43 Trần Lạc nhìn như thờ ờ nhưng lúc nào hắn cũng để ý đám người kĩ sư duy tu và đám công nhân được quân bộ phái đến để trùng tu doanh trại, hắn biết đám người này không phải chỉ sửa sang doanh trại, doanh trại cho một tiểu đội mà được mở rộng gấp mười lần, quân bộ phái người xây phòng cho quan chỉ huy riêng, phòng ốc cho binh sĩ được xây dựng san sát, cả đám người Phong Tử, Vương Khải cũng được ở chỗ riêng, hôm sắp sửa sang song doanh trại Trần Lạc nhận được lệnh thăng lên làm thiếu tá, phụ trách tiểu đội mười ba nay đổi làm tiểu đoàn cơ động dã chiến.
44 Buổi tối trước khi dạ tập ban đêm Trần Lạc gọi Phong Tử vào nói ‘ dù sao quân bộ đã cho chúng ta đám linh mới, bẩy người thay nhau huấn luyện, để còn dễ ăn nói, mỗi người một ngày huân luyện như ta đã viết ở đây, à trong đám nữ binh có người tên Du Du người nhắc mọi người chiếu cố nàng hơn một chút ‘.
45 Trần Lạc thấy Du Du chạy ra ngoài thì không gọi lại, hắn để ý thấy đám người Phong Tử đang quây quanh phòng mình, kì lạ mấy tên này đang sợ sệt cái gì mà đứng hết ở đây, hắn nói vọng ra ngoài ‘ vào hết đây ‘.
46 Trận Lạc sau khi rời chiến trường điều khiển cơ giáp một mực về doanh trại, càng ngày cảm giác khát máu càng tăng lên, Du Du thấy Trần Lạc rời đi cũng rời theo, cô muốn biết hắn có sao không.
47 Tiểu đoàn mười ba chính thức nghênh đón thêm năm mươi chín thành viên dự bị, Trần Lạc đã tuyên bố hết quá trình huấn luyện ai đạt yêu cầu mới được phép ở lại tiểu đội mười ba, nhưng ai không đạt tiêu chuẩn đều bị trả về, những người ở lại mới có cơ hội đạt được sức mạnh như đám người Phong Tử.
48 Giờ Trần Lạc không còn phải theo sát đám lính mới để huấn luyện nữa, đám tân binh giờ đây đã tự giác luyện tập làm Trần Lạc không phải thất vọng, có những ngày mưa gió nhưng cứ đến giờ tập là trên sân đủ năm mươi tám người, chưa có một binh lính nào phàn nàn về cách huấn luyện của giáo quan, có những người chủ động luyện tập thêm so với bài tập, một người luyện tập thêm là cả một đám luyện tập thêm sau, đàn ông luôn không chịu kém hơn so với người bên cạnh, còn nữ binh cũng muốn chứng tỏ dù là nữ cũng mạnh hơn đàn ông, tiêu biểu là Du Du, cô sau khi huấn luyện chung cùng đồng đội thấy không hiệu quả, thi đấu đối kháng không ai trong tiểu đội mạnh hơn cô nên đành chịu thua sang ở hẳn với Trần Lạc để hắn hướng dẫn sử dụng tinh thần lực và luyện tập những bài tập đặc biệt mà hắn gọi là nghiên cứu nhân sinh.
49 Toàn tiểu đổi không khí huấn luyện càng ngày càng tăng, còn ba ngày nữa là đến ngày hẹn Trần Lạc kiểm tra sự tiến bộ của tiểu đoàn, ai cũng chuẩn bị tích cực cho ngày đó.
50 Trần Lạc lạnh lùng quay mặt bước đi, sức mạnh hắn càng tăng cường làm tầm mắt của hắn càng cao, hắn muốn có thuộc hạ mạnh chứ không không phế vật, cả một đám người vây công không động đến được góc áo của hắn, giữ lại cũng vô dụng, tốt nhất dành sức lực đào tạo người khác tốt hơn, không cần phải phí sức vào những việc vô bổ mà không có kết quả như mong muốn.
51 Đêm đó cả doanh trại hân hoan tiếng cười, ai cũng vui vẻ, chỉ có một người tâm trạng không vui chút nào là Trần Lạc, theo kế hoạch hắn định đuổi hết đám linh này đi, vì huấn luyện và ở với nhau nhiều hắn không nỡ để mọi người hi sinh trên chiến trường, hắn có thể tự mình giải quyết tất cả, nhưng Du Du đã phá vỡ kế hoạch của hắn, tâm trạng khó chịu Trần Lạc lại đem cơ giáp ra sân tập múa đao, tiếng đao titan xé gió, tiếng bước chân nặng nề của cơ giáp giẫm lên mặt đất vang khắp doanh trại, đám binh sĩ thấy đội trưởng tâm trạng lập tức dừng cuộc chúc mừng mà vội vã vào lều của mình nằm yên theo dõi diễn biến, giờ bọn hắn rất sợ đội trưởng đổi ý đuổi lần hai.
52 Suốt ba tháng chế tạo, lắp ráp cơ giáp, cuối cùng Phong Dương cũng hoàn thành được cơ giáp Atula Bạc, giờ đây chỉ còn giai đoạn cuối cùng, thử nghiệm thực chiến, so sánh đối chiếu với dữ liệu mô phỏng, kiểm tra độ ổn định của vật liệu đa trạng thái, là có thể hoàn thiện được chiếc cơ giáp bạc cho Trần Lạc, đây có thể coi là thành tựu của hắn, thành tựu tiến bộ nhất của nền khao học Trái Đất.
53 Không khí đang trở nên căng thẳng, đột nhiên Phong Tử chạy đến bên Trần Lạc nói “ đội trưởng, thuộc hạ nhớ người Nhân Ngư có khả năng điều khiển sa hạt, không biết lần này liệu có phải.
54 Nghe xong câu nói của Trần Lạc ai cũng kinh ngạc, không phải họ vừa tiêu diệt xong đám sa hạt sao, sao giờ lại phải chiến đấu nữa, chả lẽ sa hạt chưa hết sao, trước ánh mắt ngạc nhiên của binh sĩ Trần Lạc trèo lên một chiếc Thiên Lang còn có thể chiến đấu, hắn điều khiển đi ra đứng ở cửa doanh trại như lúc ban đầu.
55 Tên chỉ huy cầm loan đao chuẩn bị đâm vào buồn lái của Trần Lạc thì trong nháy mắt, tình thế hai bên đột nhiên thay đổi, chiếc Thiên Lang đang như cá nắm trên thớt đột nhiên di động, tay trái cầm đao titan cắm thắng vào buông lái tên chỉ huy, chiếc cơ giáp của tên chỉ huy vữa nãy còn diễu võ giương oai chuẩn bị chém đôi người Thiên Lang thì giờ bị Trần Lạc cầm đao titan xách lên, thanh đao vẫn còn cắm trong buồng lái cơ giáp, chiếc cơ giáp hai tay hai chân giẫy giụa theo tiếng máy móc phát nổ.
56 Trần Lạc nghe được tiếng Phong Dương thì nở nụ cười, hóa ra Phong Dương đã chế tạo xong cơ giáp cho Trần Lạc, nhìn chiếc cơ giáp Atula được phủ mầu bạc của kim loại, kiểu dáng khác biệt, toàn bộ các chi tiết máy móc của cơ giáp đều được ẩn dưới lớp kim loại ảnh bạc, nhìn từ xa Atula giống như một người trưởng thành cao lớn, nhìn gần mới nhận biết rõ được là cơ giáp.
57 Trở về doanh trại cả đám binh linh tấp nập dọn dẹp, cả doanh trại giờ là một đống hỗn độn, phòng ốc đều bị phá hủy, phòng thì sập theo cát lún, lều thì bị đạn bắn nát, nhìn toàn bộ doanh trại của tiểu đoàn mười ba không khác gì bị lũ quấn qua.
58 Phong Dương đang định trở về làm việc thì một bóng người vỗ vai giữ Phong Dương ở lại.
“ Người anh em, có thể mượn chút thời gian nói chuyện được không “, người đến vỗ vai Phong Dương chính là Phong Tử, hắn cũng như Vương Khải đang cố nặn nụ cười với Phong Dương.
59 Sáng hôm sau tiểu đoàn của Trần Lạc được quân bộ điều thêm quân nhu và cơ giáp bổ sung, ban đầu quân bộ định phái thêm lính mới đến, sau khi nghe tin tiểu đoàn của Trần Lạc giải quyết hơn vạn sa hạt cộng thêm năm tiểu đoàn Nhân Ngư, quân bộ ai mặt cũng ngây ngốc, bao nhiêu thư từ kiện cao tiểu đoàn mười ba đều bị vứt sọt rác, đáp lại thư từ là chiến báo của trận đánh kèm theo một câu “ có thực lực như vậy, làm gì cũng được thông qua “.
60 Buổi tối Trần Lạc tập hợp toàn bộ tiểu đoàn, hắn ra lệnh trong vòng tối nay phải chiến được thị trấn, các binh sĩ ai cũng phấn chấn, lần này mọi người được tiến công dưới dự dẫn dắt của đội trưởng, Trần Lạc nhìn Phong Tử nói:
“ Thông báo cho sư trưởng sư đoàn ba và sư trưởng sư đoàn mười ba, khi nhận được pháo hiệu thì đưa quân lính đến chiến đóng thị trấn, chúng ta chỉ có trách nhiệm tiêu diệt địch nhân, không có trách nhiệm phòng thủ thị trấn cho họ “.
Thể loại: Dị Năng, Ngôn Tình, Huyền Huyễn, Khoa Huyễn
Số chương: 50
Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình, Khoa Huyễn, Nữ Phụ
Số chương: 50