41 Lâm Tuấn lúc ấy cũng không nghĩ tới Kỷ Minh Diệu thật sự thích Kỷ Tiểu Dao. Mặc dù sau buổi tối đi du lịch lần trước trở về, anh ta luôn miệng nói cậu sao có thể đối với cô bé kia như vậy, nhưng đó đều là những lời trêu đùa Kỷ Minh Diệu mà thôi.
42 Hai chân Kỷ Tiểu Dao run run, suýt nữa không đứng được, sau khi xuống xe bị Kỷ Minh Diệu bế vào nhà. Cô chột dạ nhìn người giúp việc ra mở của, lại ngạc nhiên phát hiện đó là một người chưa từng gặp, liền nhỏ giọng hỏi anh: “Quản gia Lưu đâu?”
Kỷ Minh Diệu vừa đi vừa đáp lời cô: “Về nhà chăm cháu!”
Trước cô cũng có nghe nói, con dâu quản gia Lưu sinh con nhưng không quá để ý.
43 Kỷ Tiểu Dao vừa đi vào lớp học, lập tức bị Quan Đồng kéo đến một góc ngồi xuống, thần thần bí bí nói: “Hai ngày nay cậu hoàn toàn biến mất, gọi điện cũng không bắt máy.
44 Lạc Bội quay đầu lại, vẻ mặt hoảng sợ, tựa người vào cửa, không dám cử động, hoảng hốt nói với Kỷ Tiểu Dao: “Có thể giúp tớ báo cảnh sát không?”
Tình huống này rõ ràng không đúng, Kỷ Tiểu Dao còn chưa kịp hỏi đã nghe thấy một loạt bước chân vội vàng hỗn loạn và tiếng một người không ngừng chỉ đạo.
45 Ngày đó, Kỷ Minh Diệu sau khi kết thúc cuộc họp liền gọi điện cho Kỷ Tiểu Dao. Vốn muốn đến trường học đón cô, ai ngờ gọi mấy lần vẫn không có ai bắt máy.
46 Trở về phòng bệnh của mình, Kỷ Tiểu Dao dường như mất hết sức lực ngã xuống giường, nước mắt thi nhau trào ra. Cô không khóc ra tiếng, nước mắt lặng lẽ chảy ra, ánh mắt trống rỗng nhìn lên trần nhà, ngay cả lúc bị người bế lên cũng giống như búp bê vải.
47 Mí mắt Kỷ Tiểu Dao chớp liên hồi, theo bản năng nhìn Kỷ Minh Diệu ngoài phòng khách, lần này giống như có thần giao cách cảm. Khi đang nói chuyện với dượng, anh đột nhiên liếc mắt nhìn cô, Kỷ Tiểu Dao rõ ràng nhìn thấy giữa hai lông mày của anh nhăn lại thành một đường.
48 “Chị, em nhỏ tuổi hơn chị, em là em của chị. ”
Kỷ Tiểu Dao dụi mắt, xác định mình không nằm mơ, trong đầu cô nổ ‘đoàng’ một tiếng, nhìn sang bên cạnh, quả nhiên trống không, khẽ thở dài.
49 “Bởi vì muốn mang đến cho em một niềm vui bất ngờ!” Kỷ Minh Diệu nói xong liền cúi sát vào người cô, từ ánh mắt đến lời nói đều nhất quyết không buông tha, Kỷ Tiểu Dao bị anh ép tới nỗi không thở nổi.
50 Trước đây, mỗi lần trở về thị trấn, ngồi trên xe, Kỷ Tiểu Dao có thể nhìn thấy dáng vẻ gầy gò của bà đang đứng đợi bọn họ từ phía xa. Lần này cũng không phải ngoại lệ.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Khoa Huyễn
Số chương: 400