21 _ Tử Hàn anh uống một ly cam sweet cho tỉnh ngủ dễ làm việc nè - Xảo Yên mang nước lên cho anh. _ Ừm để đó đi Một lúc sau Băng Nhi mang bánh cookies lên.
22 Một lúc sau Xảo Yên vui vẻ chạy vào lướt qua Băng Nhi, nhỏ cười rạng ngời hằn lên những tia vui vẻ, trong ánh mắt ngập tràn hạnh phúc, khác với bộ dạng hung hăng hóng hách lúc nãy, có lẽ chỉ anh mới làm nhỏ vui đến như vậy.
23 Bác sĩ thú y vừa sát trùng cho Tiểu Bảo Bối và băng lại miệng vết thương lại cho nó, con chó đau lắm nhưng vẫn chịu nằm yên khẽ rên rỉ yếu ớt, chỉ vậy mới là cách tốt nhất đối với nó.
24 Chà xát hai lòng bàn tay vào nhau để bớt lạnh, cô mặc một chiếc áo khoác len mỏng bên ngoài, tóc buộc cao lên bằng sợi ren lụa, nhiệt độ đông này ở trong xe vẫn còn cảm thấy buốt giá huống hồ gì nếu ra ngoài kia.
25 Sau bao nhiêu thời gian * Ông mê * ở trên xe thì cuối cùng cũng đã tới nơi ' Giang Hồng '. Tử Hàn gửi xe ở đầu thôn rồi đi xuống con đường mòn, cô vội vàng vớ lấy balô và ôm Tiểu Bảo Bối tung tăng chạy theo sau anh, cô như đồ đệ Tiểu Cốt tinh nghịch, tíu tít chạy theo sau bóng của sư phụ Bạch Tử Họa trong truyện * Hoa Thiên Cốt * cuốn huyền huyễn Băng Nhi từng đọc đến mê mẫn và cô cũng hao tốn không ít nước mắt vào cuốn truyện ấy, một chuyện tình lâm li bi đát đến thương tâm.
26 Sau rặng ổi xum xuê trĩu quả, bóng cô đang vươn tay tập thể dục, buổi sáng ở đây thật yên tịnh, có thể nghe được cả tiếng gà trống cất tiếng đánh thức mọi người dậy, có thể thấy được người dân bản xứ phải thức sớm ra đồng, bộn bề trong công việc lao động của ngày mới.
27 Đút cho dì Hồng ăn, hai người cùng tâm sự, bà là người gần gũi với cô nhất khi ở nhà anh mà, hơn nữa nếu bà không tận tình chỉ bảo làm sao cô có thể được ở lại lâu đến vậy, cô không những nễ phục, còn cả kính trọng.
28 Những vì sao đêm khuất dần sau lũy tre già, vạn vật đều chìm trong yên tĩnh, khắp thôn đều đã đóng cửa đi ngủ. Cô, anh và Tâm Điệp trở về ngôi nhà nhỏ.
29 Sau khi truyền đủ lượng máu cho nhỏ, bác sĩ đến rút ống tiêm. Băng Nhi nằm im thin thít đến giờ đã được cử động, tay chân có chút không linh hoạt như bình thường, vì cả ngày hôm nay cô còn chưa ăn gì mà.
30 Dường như đèn trong nhà vẫn còn sáng, Tử Hàn chau mày nghĩ ngợi " lẽ nào nha đầu này đến giờ chưa ngủ? ", anh cho xe nhè nhẹ vào trong bãi rồi đi ra cửa trước, phát hiện cửa không khóa, vội đi vào.
31 Cốc. . cốc. . cốc _ Thiếu gia, là tôi _ Vào đi Băng Nhi đứng khép bên cánh cửa phòng, như có điều muốn nói thế nhưng dù đã chuẩn bị sẵn nhưng không sao mở lời, cứ lấy đà lên tiếng rồi tắt ngủm, hai tay cô đan chéo nhau vẻ bồn chồn.