Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Chuyện Tình Một Đêm Chương 8

Chương trước: Chương 7



Có lần đầu sẽ có lần thứ hai

Ngày thứ ba sau khi chia tay với anh bạn quen trên mạng, tôi chia tay với người yêu. Tôi không muốn giấu giếm anh điều gì vì cảm giác giấu giếm và lừa dối càng khiến người ta khó chịu. Tôi hẹn anh tới một quán cà phê tĩnh mịch, chia tay trong hòa bình. Thật chua xót khi anh không chút phẫn nộ trước chuyện tôi với anh bạn. Tôi nghi ngờ không biết anh có từng yêu tôi không, hay phải chăng anh là một người đàn ông máu lạnh. Anh vẫn nhìn tôi bằng ánh mắt lạnh lùng. Tôi kể đã qua đêm với người bạn trong khách sạn. Anh cười méo mó, giọng tưng tửng, "Đó là việc của cô không liên quan tới tôi". Tôi hỏi, "Phải chăng anh giận?". Anh hậm hực nói, "Nghe những chuyện đó, tôi chẳng có cảm giác". Tôi cũng không để tâm nhiều, trước một kẻ ích kỷ, máu lạnh như thế, tôi biết mình không cần thiết phải níu giữ. Tôi trực tiếp đề nghị chia tay. Anh chẳng chút đau buồn, chỉ cười rất lạnh nói rằng tôi sau này tự do rồi, muốn làm gì với ai cũng được. Tôi nhìn anh phẫn nộ. Một người đàn ông đã từng chung sống ba năm, lúc chia tay, một câu lưu luyến cũng không có. Tôi tuyệt vọng tới cực điểm.

Thế là chúng tôi chia tay lạnh nhạt như vậy. Tôi cứ ngỡ rằng anh ấy sẽ căm hận chửi tôi một trận. Như thế tôi sẽ dễ chịu hơn. Nhưng lạ thay, anh không hề để tâm. Sau khi đoạn tuyệt quan hệ, qua bạn bè, tôi biết được rất nhanh sau đó, anh đã dắt tay một cô gái khác công khai trước công chúng. Rõ ràng họ đã có quan hệ với nhau từ trước khi chúng tôi chia tay.

Hôm biết tin đó, tôi lồng lên căm tức, còn định tới tìm anh ta, chửi mắng một trận. Nhưng rồi cũng không làm gì, trùm chăn ngủ cả ngày. Tôi trầm mặc suốt một thời gian, cuối cùng cũng nhanh chóng vượt qua. Tôi tự nhủ không đáng huỷ hoại sinh mạng mình vì bất kỳ ai, đối với lũ đàn ông ích kỷ lại càng không đáng. Tôi muốn sống vui vẻ.

Thực ra giờ đây tôi vẫn tự hỏi, những cuộc "tình một đêm" với đám đàn ông xa lạ có thực sự khiến tôi thấy vui vẻ không? Tôi cũng không biết nữa, có lúc thấy vui, có lúc thấy nực cười, có lúc lại thấy khốn nạn, cảm giác gì cũng có. Nhưng ít nhất có một điểm phải khẳng định rằng, "tình một đêm” là do tôi tự chọn. Tôi chịu trách nhiệm về mọi kết quả do hành vi của mình tạo ra. Mọi thứ đều đơn giản như thế, rõ ràng như thế. Cảm giác ấm áp và giày vò khi không yêu ai thật khó phân tích.

Nhưng dù thế nào đi nứa, những cuộc tình một đêm tiếp theo với những người quen qua mạng cũng đều rất bất ngờ. Rất nhiều chuyện sau khi đã có lần đầu sẽ có lần thứ hai, thứ ba. Tôi đã đếm, số đàn ông từng trải qua chuyện tình một đêm với tôi có cả thảy mười người. Không biết con số đó có khiến ai giật mình không, nhưng tôi thấy rất bình thường. Một đêm cũng tốt, nhiều đêm cũng tốt, chỉ cần không phải là thứ tình yêu thề non hẹn biển, tôi đều có thể chấp nhận. Hơn nữa, quan hệ với đàn ông lạ cũng có mặt tốt chí ít cũng không phải nghĩ nhiều. Chẳng qua chỉ là một đêm buông thả mà thôi. Sau khi trời sáng, lại ai đi đường nấy, chẳng ảnh hưởng đến cuộc sống của ai. Nhưng tôi không cho rằng cô gái nào cũng đủ sức chấp nhận chuyện "tình một đêm". Bởi những chuyện như vậy cần phải có năng lực chấp nhận. Nếu không bản thân lại tự khoác thêm gánh nặng tinh thần trĩu nặng, sẽ cảm thấy bị dày vò, day dứt, thậm chí tội lỗi. Tôi không có cảm giác đó, thậm chí còn thích dùng cách sống như vậy để phá vỡ những ngày tháng cô đơn. Nhưng có hay không lần đầu tiên là rất quan trọng. Từ sau khi có quan hệ với người bạn đến từ Hải Nam, tôi không hề có tâm lý bài xích về chuyện "tình một đêm". Thỉnh thoảng có cũng chẳng sao. Tôi nghĩ vậy.

Lại thêm một cuộc tình

Hai tuần sau khi chia tay với người yêu, tôi lại có “chuyện tình một đêm" lần thứ hai. Có lẽ do cô đơn quá cũng có lẽ muốn tự đày đọa mình. Tôi làm quen với một người đàn ông trên mạng tự xưng là nhà văn và đã có gia đình. Anh khoe làm biên tập một tờ báo, lúc rảnh rỗi thường sáng tác. Thực ra trên mạng tôi không có nhiều cảm tình với anh. Anh là dạng đàn ông kiêu ngạo, tự ình là hoàn hảo, luôn khoe khoang gia đình anh hạnh phúc, vợ luôn yêu anh nồng nàn. Tôi thấy rất nực cười. Nếu đã vậy, sao còn nói những lời ngọt ngào với tôi trên mạng? Lũ đàn ông khốn kiếp. Tất nhiên cũng không thể nói anh chẳng có gì. Chữ nghĩa của anh quả thực rất tinh tế, giàu sức hấp dẫn. Anh nói không làm thơ bao giờ, điểm này khiến tôi dễ chịu. Cứ nhớ lại anh người yêu thi sĩ cũ, tồi lại thấy ghê tởm. Nhà văn này biết rõ hoàn cảnh của tôi. Trên mạng, tôi không giấu giếm cảm giác thực của mình. Tôi kể với anh rằng đã chia tay với người yêu, đã quan hệ với người bạn quen qua mạng đến từ Hải Nam. Anh nghe xong, an ủi mấy câu, còn ám chỉ rằng nếu tôi gặp mặt anh trò chuyện chắc hẳn sẽ giúp tôi điều chỉnh được tâm lý. Tôi cười thầm, ôi gã đàn ông giả dối, chẳng qua chỉ muốn làm tình với tôi mà thôi. Nhưng rồi tôi vẫn nhận lời gặp mặt. Tôi dùng cách này để giải quyết nỗi cô đơn và buồn tủi trong lòng.

Anh chọn địa điểm gặp mặt là một cửa hàng Macdonal ở gần nhà anh. Tôi đoán anh chọn nơi này vì muốn dễ dàng dụ tôi tới nhà. Khi gặp mặt, tôi hơi ngạc nhiên vì anh trẻ hơn cái tuổi 40 rất nhiều, ngoại hình cũng rất hấp dẫn. Lại càng khiến tôi kinh ngạc hơn là anh ở ngoài đời rất khiêm tốn, rất chân thành, không chút điên rồ như trên mạng. Anh rất quan tâm tình hình của tôi, hỏi thăm tâm trạng tôi ra sao. Tôi cười, dùng nụ cười nhợt nhạt trả lời anh. Nhưng đàn ông quả thực rất giỏi ngụy trang. Thoạt đầu chúng tôi chỉ nói về những chuyện không liên quan tới nỗi đau. Anh kể về gia đình anh. Tôi kể về chuyện tình cảm của mình. Cả hai đều thấy có phần gần gũi. Rồi cuối cùng anh vẫn không giấu nổi dục vọng của mình, giả vờ dùng giọng nhẹ nhàng hỏi tôi có muốn tới thăm qua gia đình hạnh phúc của anh không. Tôi cười khẩy, hỏi lẽ nào anh không sợ vợ? Anh thở dài, đáp vợ đi công tác xa, một vài ngày nữa vẫn chưa về. Tôi cười nhạo vẻ giả tạo của anh, lại cười nhạo cho sự trụy lạc của mình khi thấy đứng trước một gã đàn ông khôn nạn như thế mà tôi không hề có cảm giác ghê tởm. Nhận vừa nhìn thấy ánh mắt ấm áp của anh, tôi lại hốt hoảng. Nói thực, từ sau khi xảy ra chuyện với người bạn đến từ Hải Nam, tôi vẫn cảm thấy căng thẳng khi nảy sinh quan hệ với người lạ. Vì tôi đã quen với tiết tấu cuộc sống ba năm cùng người yêu. Dù chuyện xảy ra lần trước với người bạn kia, nhưng tình hình lúc đó có phần đặc biệt. Lúc đó tôi có phần lạc lối, cũng rất mệt mỏi mới bị anh ta nhân cơ hội chiếm được. Nhưng lần này khác hắn, người đàn ông 40 tuổi này đối với tôi rất xa lạ. Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ gặp mặt tâm sự những chuyện thầm kín với một người đàn ông nhiều tuổi đến vậy, huống hồ lại xảy ra chuyện quan hệ xác thịt. Tôi từ chối lời mời, anh có phần hơi hụt hẫng. Rồi lại trò chuyện tiếp tới hơn 11 giờ đêm. Tôi đề nghị anh tiễn tôi về nhà, anh lập tức đồng ý. "

Loading...

Xem tiếp: Chương 9

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Hoàng Hôn Cuối Chân Trời

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 20


Một Chân Chạm Đất

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 23



Vợ Có Thuật Của Vợ

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 16


Hoa Mộng Trần Gian

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 16